Con Đường Bá Chủ

Chương 1227 : Tái Hiện Không Động Chuông

Mặc dù thời gian trôi đi khá lâu rồi, phong cách chiến đấu của Lâm Tích có phần thay đổi, nhưng có những thứ vẫn nguyên vẹn, chỉ là nâng cấp lên trở nên cường đại vô số lần mà thôi. Bạo Hồn Trống lúc này đã là Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, có khả năng dùng Hồn Lực thông qua tiếng trống công kích trực diện vào linh hồn, đả thương nặng nề đối thủ. Càng đừng nói một lần xuất hiện hơn 200 cái Bạo Hồn Trống… Điều này đồng nghĩa với, Lạc Nam bị cùng lúc hơn 200 cái Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo oanh tạc Linh Hồn… Chỉ nghĩ thôi đã khiến vô số người rùng mình, dù là Đế Cấp Cường Giả sắc mặt cũng trở nên trắng bệch. Không hổ là nhân vật đang xếp hạng 3, trước loại thủ đoạn này của Lâm Tích, sợ rằng toàn bộ Long Ngạo Thế, Ngộ Pháp, Viên Hồng Ma đều phải nằm xuống chịu trận. “Lạc Nam, xem ta dẫn bạo Linh Hồn ngươi!” Toàn thể Lâm Tích gầm lên một tiếng, sau đó Hồn Lực cuồn cuộn tiến ra, hung hăng nện vào mặt trống Bạo Hồn. Điên cuồng nổi trống. ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG… Trong khoảnh khắc, Hồn Lực như được phóng đại lên vô số lần, hơn 200 Bạo Hồn Trống hình thành vòng tròn vây Lạc Nam vào trung tâm, tiếng trống kinh thiên động địa dồn nén vào nơi đó… “PHỐC!” Dù có Trận Pháp của Ngô Đế phong tỏa rất nhiều uy lực, dù không phải đối tượng bị nhắm vào, nhưng khi loạt trống đầu tiên vừa nổ ra, vô số người trên khán đầu cùng lúc thổ huyết, linh hồn đau nhứt kịch liệt, một số Đế Tử và Đế Nữ bất tỉnh nhân sự, không ít Đế Cấp Cường Giả thực lực hơi kém cũng trọng thương. Tình cảnh này khiến cả đám hoảng sợ, nhao nhao thi triển thủ đoạn phòng ngự linh hồn mới can đảm ở lại quan chiến. Bọn hắn hoảng sợ thầm nghĩ, Bạo Hồn Trống oanh tạc ra ngoài đã kinh thiên như vậy, Lạc Nam ở giữa trung tâm chịu đựng, phải khó khăn đến mức độ nào? Quả nhiên lúc này, đám người chỉ thấy Lạc Nam đang dùng Bá Vực và Bá Y bao trùm xung quanh, tạo thành một lãnh địa bất khả xâm phạm cho riêng mình, ngăn cách với âm thanh khủng bố của Bạo Hồn Trống. Lâm Tích thấy cảnh tượng này, cười lạnh một tiếng, đồng loạt kết ấn: “Tứ Phương Không Gian!” ẦM ẦM ẦM ẦM… Lập tức, bốn phía xung quanh Bá Vực của Lạc Nam không gian triệt để ngưng kết vô cùng kiên cố, tạo thành một căn phòng với bốn vách ngăn Không Gian vô cùng rõ rệch. Những vách ngăn Không Gian này có tác động khuếch đại âm thanh, làm tiếng trống Bạo Hồn càng thêm vang dội, càng thêm nguy hiểm. THÙNG THÙNG THÙNG THÙNG THÙNG… Bố trí xong cửa tử cho đối thủ, Lâm Tích tiếp tục nổ trống kinh thiên. Hơn 200 kiện Đế Cấp Pháp Bảo oanh tạc, hơn 200 kiện Bạo Hồn Trống cuồng loạn tác động vào không gian thét gào… Tiếng trống oanh khắp đại điện, bao phủ Đấu Trường, nhưng vị trí then chốt mà nó nhắm đến vẫn là nơi Lạc Nam đang tồn tại. Đổi lại Thiên Đế Cấp cường giả không phải Hồn Tu đứng vào chịu trận, e rằng không chết cũng trọng thương. RĂNG RẮC… Rốt cuộc, sức mạnh Lâm Tích khai triển đã hiện ra tác dụng. Chỉ thấy Bá Vực gợn sóng kịch liệt trước Bạo Hồn Trống ngày càng hung hăng, Bá Y trên thân Lạc Nam ảm đạm phai mờ, có dấu hiệu hỗn loạn. Ngay cả Bá Y và Bá Vực cũng sắp bị oanh bạo… Phốc! Lạc Nam phun ra một ngụm máu, đau nhứt kịch liệt nơi linh hồn. Mặc dù hắn đã cố gắng phòng ngự, mặc dù có Ôn Hồn Liên và Diệt Hồn Liên hộ thể, nhưng thế công của Lâm Tích quá mức kinh hồn, muốn không bị thương là bất khả thi. Bất quá… “Haha, nổ cho ta!” Lâm Tích thấy đối thủ rốt cuộc tổn thương, cực kỳ hưng phấn cười lớn, được đà làm tới, nổ trống càng thêm dữ dội, số lượng phân thân cũng chậm rãi gia tăng. 200…250…300… OÀNH! Bá Vực nổ tung, Bá Y miễn cưỡng còn sót lại, nhưng các vết rách đã không ngừng lan tràn…Lạc Nam lại phun ra một ngụm máu đỏ. Vô số người đứng bật dậy, không còn Bá Vực che chở, chẳng lẽ Lạc Nam đành chịu tử vong? Những hình xăm kinh văn thần bí kia liệu có thể ngăn cản được công kích Linh Hồn? Toàn trường âm thầm suy đoán, cho rằng Lạc Nam sẽ lại kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân để phòng ngự. ĐINH… Nhưng không… Theo một tiếng Chuông hám thiên tĩnh địa lặng lẽ vang lên, như tia sáng le lói trong đêm tối, dù đứng trước vô số tiếng trống Bạo Hồn oai hùng, nó vẫn khiến người nghe rõ ràng cảm nhận được. Mà khi tiếng chuông này vừa xuất hiện, Không Gian bốn phía như mặt hồ tĩnh lặng gợn lên chút sóng gió… Dù là Tứ Phương Không Gian do hơn 200 Lâm Tích tạo nên cũng không ngoại lệ. Toàn trường chăm chú nhìn thẳng. Chẳng biết từ bao giờ, trong tay Lạc Nam lẳng lặng cầm một kiện đồ vật. Đó là một cái Chuông trong suốt lạ kỳ, bên trên thân Chuông lưu chuyển những tia Đế Uy uy nghiêm, những luồng âm ba lẫm liệt, có loại khí chất thức tỉnh sau giấc ngủ dài, như hồng hoang dã thú bị âm thanh ồn ào chọc giận. “Không Động Chuông!” Mà lúc này, Lâm Tích cũng chú ý đến vật trong tay Lac Nam, ánh mắt hơi híp lại. Cảnh tượng năm đó như một thước phim quay chậm trong tiềm thức của hai người. Ở thời điểm đó, Lâm Tích thực lực còn chưa được như bây giờ, chỉ triệu hoán được vài chục phân thân đối chiến cùng Lạc Nam, dùng vài chục cái Bạo Hồn Trống vây hắn vào trung tâm, tiến hành oanh tạc. Mà Lạc Nam cũng lấy ra Không Động Chuông với ý đồ đối kháng nàng, kết quả Không Động Chuông bị phá toái thành từng mảnh. Không sai, là bị phá toái thành từng mảnh, Lạc Nam sau đó phải thi triển Nghịch Long Chiến Thân, thành công chống lại Bạo Hồn Trống, sau cùng đem Lâm Tích đẩy lùi. Có thể nói, Không Động Chuông từng là bại tướng dưới Bạo Hồn Trống. Để lưu giữ kiện Pháp Bảo đã gắn bó với mình này, Lạc Nam đã thu nạp các mảnh vỡ và tàn phiến của Không Động Chung trở về. Sau này khi trở thành Luyện Khí Sư, trong quá trình luyện tập hắn đã thành công đem Không Động Chuông sửa chữa. Tuy nhiên đẳng cấp của Không Động Chuông vẫn còn rất thấp. Nhưng mà, trước khi Thiếu Đế Chi Chiến bắt đầu, một tấm Đế Cấp Thượng Phẩm Phù Chú đã được Lạc Nam vận dụng, đối tượng được hắn lựa chọn trong đống Pháp Bảo năm xưa chính là Không Động Chuông. Khi đó Lạc Nam đã có cảm giác, mình chắc chắn sẽ lại gặp Lâm Tích trong Thiếu Đế Chi Chiến. Đây cũng là thời cơ để Không Động Chuông báo thù rửa hận… Bất quá lúc này đây, không có một ai xem trọng Không Động Chuông. “Vẫn còn chưa đủ a…” Vô số cường giả âm thầm lắc đầu. Dựa vào khí tức của Không Động Chung, chúng cường giả biết kiện Pháp Bảo này vô cùng mạnh mẽ, đã gần tiếp cận Đế Binh, đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm cực hạn. Nếu đơn độc đối kháng, Không Động Chuông có thể dễ dàng nghiền ép Bạo Hồn Trống. Đáng tiếc, hiện thực vốn là khốc liệt… Lâm Tích hiện tại có đến 300 cái Bạo Hồn Trống, do 300 người nổ trống. Một cái Không Động Chuông có thể làm nền trò trống gì? 1 với 300? Chỉ sợ vừa mới lắc chuông, 300 cái Bạo Hồn Trống sẽ đem Không Động Chuông oanh nổ thành cặn bã. Lạc Nam nếu chỉ dựa vào một cái Không Động Chuông, người bại chắc chắn là hắn. “Ngu xuẩn!” Lâm Tích âm thầm cười lạnh, trong lòng thầm nghĩ Không Động Chuông nâng cấp lên thì có thể làm nên trò trống gì? Năm xưa chỉ vài chục Bạo Hồn Trống đã có thể oanh nổ Không Động Chuông, hiện tại nàng có đến 300 Bạo Hồn Trống, còn sợ sao? Nhưng mà, cảnh tượng tiếp theo mà Lạc Nam làm khiến đồng tử của Lâm Tích bất chợt co rụt lại. Chỉ thấy, 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn bùng nổ sức mạnh gia trì vào thân của Không Động Chuông như những gân mạch thật thụ, khiến sức mạnh Không Động Chuông bạo tăng theo cấp số nhân. Chưa dừng lại ở đó… “Bá Đỉnh – xuất!” Lạc Nam uy nghiêm gầm lên. Bên trong đan điền, ngay cả Hồn Đỉnh lúc này cũng dung hợp vào Bá Đỉnh, khiến Bá Lực có thêm Hồn Lực dung nhập vào, lực lượng bạo tăng. Theo ý niệm của chủ nhân, Bá Đỉnh cường thế mà ra, hóa thành to lớn như một ngọn núi sừng sững ở trung tâm Đấu Trường. Lạc Nam tay xách theo Không Động Chuông bước đến bên cạnh Bá Đỉnh. “Hắn muốn làm gì?” Vô số cường giả nhảy dựng lên. “Không xong! Mau ngăn cản hắn!” Hắc Chồn hoảng sợ gào thét. Lâm Tích mí mắt đại loạn, chỉ có thể dốc hết Hồn Lực trong cơ thể đánh vào Bạo Hồn Trống, hy vọng có thể nhanh chóng nghiền ép Lạc Nam. THÙNG THÙNG THÙNG THÙNG… Một loạt tiếng trống Bạo Hồn mạnh nhất từ trước đến giờ càn quét mà đến… Đáp lại thế công của Lâm Tích là hành vi điên cuồng của đối thủ. Lạc Nam nâng cao Không Động Chuông, sau đó bá đạo cầm nó đập trực diện lên Bá Đỉnh. ĐINH OÀNH! Như một quả bom nguyên tử bạo tạc, tiếng chuông chấn nát thương khung hòa vào cú va đập khủng khiếp. Không Động Chung và Bá Đỉnh ma sát dữ dội, Bá Lực cuồng nộ nghiền ép bát phương, thông qua tiếng chuông truyền tải vào Không Gian, hủy diệt thế gian vạn vật. Một làn sóng dư ba xung kích mang theo Bá Lực cuồng nộ quét ngang Đấu Trường. Răng rắc… Trước sự va chạm mang tính lịch sử này, 300 tiếng trống Bạo Hồn trở nên ảm đạm vô quang, triệt để bị lấn án. PHỐC! Bị phản phệ cực nặng, hơn 300 Lâm Tích đồng loạt thổ huyết, sắc mặt trắng bệch. Lạc Nam như triệt để phát cuồng, động tác trong tay không hề ngừng nghĩ. 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn bao trùm ngang dọc Không Động Chuông, hai tay cầm chặt lấy nó, bùng nổ sức mạnh Thể Tu, điên cuồng không dứt nện vào Bá Đỉnh. ĐINH OÀNH! ĐINH OÀNH! ĐINH OÀNH! ĐINH OÀNH… Trước sự trợn mắt há hốc mồm của toàn trường, Không Động Chuông và Bá Đỉnh điên cuồng oanh tạc, âm thanh bá đạo đem toàn bộ Đại Điện của Cổ Việt Tộc rung lên. Ngô Đế liên tục thi triển Trận Pháp gia cố Đấu Trường, tránh sụp triệt để đổ bất kỳ lúc nào. Tiếng trống Bạo Hồn lúc đầu hung hăng không gì cản nổi, nhưng trước hành vi không thể tưởng tượng nổi của Lạc Nam, trở nên cực kỳ đáng thương hại… “Làm sao có thể?” Tất cả Lâm Tích toàn thân chấn động, ngơ ngác nhìn Bạo Hồn Trống trước mặt mình không ngừng rung lên trong âm thanh của đối thủ…cảm giác hoảng hốt trào dâng. Năm đó, Không Động Chuông chưa có Hồng Hoang Tiên Văn gia trì, Lạc Nam chưa có Bá Đỉnh… Hiện nay, Không Động Chuông chẳng còn cô độc… Chất lượng lúc này đã vượt qua số lượng… Chỉ bằng vào một Bá Đỉnh, một Không Động Chuông…Lạc Nam thành công phá đi thế tất sát do Lâm Tích vất vả tạo ra. Nhưng mà, mọi thứ vẫn chưa hoàn toàn kết thúc. Bên trong Bá Đỉnh, một quả cầu Bá Lực khủng bố đang được ngưng tụ, Bom Bá Lực đang lấy một tốc độ cực kỳ nhanh chóng để hoàn thành. KENG! Như ác mộng của Lâm Tích, Lạc Hồng Kiếm từ trên lưng Lạc Nam đột ngột bay vọt lên giữa không trung, cấp tốc biến lớn vắt ngang bầu trời, hai tầng Kiếm Vực bạo phát, uy thế Binh Nhân Tộc hiển uy. Thoáng chốc, 300 kiện Bạo Hồn Trống như gặp phải thiên địch, tiếng trống trở nên hoảng loạn vì e ngại. Chúng nó là Pháp Bảo bình thường, dù số lượng nhiều đến đâu cũng không thể ngăn được sợ hãi khí tức vương giả đến từ Binh Nhân Tộc. Chỉ chờ cơ hội này, Lạc Nam dồn hết sức bình sinh, Không Động Chuông nện vào Bá Đỉnh. ĐINH OÀNH! Phốc…phốc…phốc…phốc… Từng kiện Bạo Hồn Trống nổ tung, theo sau đó là tiếng phun máu của Lâm Tích. Bị dư ba công tác động, bị Bá Lực nghiền ép, bị Bạo Hồn Trống phản chấn… Toàn thể Lâm Tích lâm vào trọng thương. Nhận thấy mình lâm vào thế hiểm, tất cả Lâm Tích nỗ lực kết ấn: “Nghịch Đảo Thời…phốc!” Mới kết được một nửa ấn quyết, máu tươi tiếp tục trào ra… Đúng như Tuế Nguyệt Nữ Đế dự đoán, mọi thứ của Lâm Tích đều có giới hạn… Với trạng thái hiện tại của nàng, không thể tiếp tục thi triển Vũ Kỹ Thời Gian cao cấp như Nghịch Đảo Thời Gian nữa rồi. Phải biết năm xưa ở Man Hoang Thánh Địa, tàn hồn của Thiên Đế là Tuế Nguyệt cũng chỉ có thể thi triển đảo ngược thời gian một lần duy nhất để cứu sống Võ Tam Nương mà thôi. Hiện tại Lâm Tích còn chưa thành Đế, làm sao có thể liên tục thi triển Nghịch Đảo Thời Gian với tần suất liên tiếp được? Ác mộng vẫn chưa dừng lại… Lạc Nam thật sự quyết tâm trấn sát người mang Cấm Kỵ! Giữ vững được kiêu ngạo của chính mình, bại tướng dưới tay hắn vĩnh viễn cũng là bại tướng. Việt Long Tinh trong quá khứ, Lạc Nam có thể vượt cấp chiến đấu, bức lùi Lâm Tích. Thì hiện tại trong tiền đề tu vi hai người cách biệt không xa, Lâm Tích làm sao có thể thắng hắn? Lâm Tích đích thật mạnh lên đấy, nhưng Lạc Nam hắn sẽ giậm chân tại chỗ sao? “AAAAAAAA” Kích hoạt cả Bát Môn Độn Giáp, dùng hết sức bình sinh, Không Động Chuông vô tình trấn xuống. Ngay tại thời khắc then chốt này, Bá Đỉnh đột nhiên biến mất, trở về cơ thể của Lạc Nam, chỉ để lại một quả Bom Bá Lực đang cuồng nộ kích nổ. ĐINH! Không Động Chuông điên cuồng nện vào Bom Bá Lực… Đây mới chính là ý đồ cuối cùng của một Bá Chủ! “KHÔNG ĐƯỢC!” Hắc Chồn hãi hùng gào rống lên. Đồng tử của Lâm Tích ngày một phóng đại… Lạc Nam trực tiếp trốn vào Linh Giới Châu. BÙM! Đại Điện Cổ Việt lắc lư, Bụt vội vàng rời khỏi phạm vi Đấu Trường… Phần phật… Tay áo tung bay, Linh Khê Trận Đế cùng Trưởng Lão Trận Điện phi thăng mà lên, hỗ trợ Ngô Đế gia trì Đấu Trường, sắc mặt ba vị Thiên Trận Đế nghiêm túc đến cực điểm. Nếu cho Ngô Đế thời gian bố trận, một vị Thiên Trận Đế lợi hại như hắn chắc chắn dễ dàng bố trí ra trận pháp phòng ngự mạnh mẽ ngăn cản vụ nổ bom kinh thiên này. Nhưng thời gian quá ngắn, ngay cả Ngô Đế một mình cũng không ứng phó xuể, buộc lòng hai vị Thiên Trận Đế khác phải ra sức hỗ trợ. Có thể thấy, thủ đoạn của Lạc Nam vừa làm khủng bố và yêu nghiệt đến mức độ nào. Tầm mắt của các vị Thiên Đế ngay tại thời điểm này cũng trở nên mơ hồ… Trận Pháp ba vị Thiên Trận Đế ngăn cách, khó lòng dò xét tình huống bên trong. Chỉ biết rằng, vụ nổ này vượt qua vụ nổ ở vòng thứ hai không biết bao nhiêu lần khi bị Pháp Bảo tiếp cận Đế Binh như Không Động Chuông kích nổ. Bá Lực không ngừng bạo tạc bên trong, không gian từ lâu đều đã tan biến, vô số Hư Không Loạn Lưu hình thành… Lâm Tích và Lạc Nam như bóc hơi giữa thế gian, vụ nổ nhấn chìm tất cả. “Liệu Lâm Tích còn sống không?” Trong đầu tất cả mọi người cùng lúc xuất hiện câu hỏi. … Nay nhà e có việc, bận quá không bù được rồi hẹn tuần sau nhé! Chúc cả nhà ngủ ngon.