Con Đường Bá Chủ

Chương 1218 : Bất Động Minh Vương Pháp Tướng

Trong ánh nhìn chăm chú của toàn trường, va chạm kinh thiên động địa diễn ra… Chỉ thấy 18 đường Côn Pháp ầm ầm hợp nhất, mang theo ba tầng Côn Vực và Đế Ma Lực phun trào, trấn nát không gian bốn phía… Mà ở đối diện, 18 đường Kiếm Khí bá đạo ngưng tụ, hai tầng Kiếm Vực thét gào, ẩn chứa uy thế của Bá Lực kết hợp 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn…không hề nghiền nát không gian, nhưng lại đem thiên địa như chia cắt làm hai nữa. OÀNH OÀNH OÀNH… Âm thanh đinh tai nhứt óc vang vọng đại điện, Côn và Kiếm mạnh mẽ va chạm… Ánh Côn đen kịch cùng ánh Kiếm đỏ ngầu ma sát dữ dội…lấy vị trí va chạm làm trung tâm…một cổ dư chấn dữ dội quét ngang bốn phương tám hướng, đem thành vách Đấu Trường kịch liệt lắc lư… Nhưng mà chỉ dây dưa được một chút, chỉ thấy ánh Côn đen kịch bị Kiếm khí đỏ ngầu nghiền nát, chấn thành hư vô… Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển bá đạo trảm xuyên, Viên Hồng Ma hoảng hốt nâng Ma Côn lên đón đỡ… PHỐC! Ma Côn chấn động văng xa vài trăm mét, Viên Hồng Ma thổ huyết bay ngược, đôi tay nát bấy, xương cốt xém chút chia lìa… Đánh văng Ma Côn và trọng thương Viên Hồng Ma, kiếm khí khủng bố của Lạc Hồng Kiếm vẫn còn một đường tiến mạnh, cắt xuyên thành vách Đấu Trường mới chịu dừng lại… “Vẫn là Lạc Nam mạnh…” Chúng cường giả thở ra một hơi. Mặc dù đã đoán trước kết quả này, nhưng nhìn thấy Viên Hồng Ma đã học được Hãm Quân Xa Luân vẫn không thể chính diện chống đỡ Lạc Nam, chúng cường giả cũng chẳng biết nên nói cái gì cho phải. Chênh lệch quá lớn… Ưu thế về mặt Bá Lực và Hồng Hoang Tiên Văn vẫn là một bài toán khó đối với Viên Hồng Ma. Muốn đánh ngang tay Lạc Nam, hắn phải sở hữu lực lượng mạnh ngang Bá Lực và loại năng lực nào đó gia tăng sức mạnh như Hồng Hoang Tiên Văn. Đáng tiếc, Viên Hồng Ma vẫn còn thiếu những điều này… “Kết quả này đã không tệ…” Chúng trưởng lão Thiên Địa Hội hai mắt nhìn nhau, hài lòng nhìn xuống Đấu Trường. Mặc dù cuối cùng Viên Hồng Ma vẫn bại, nhưng ít nhất hắn được cùng Lạc Nam thi đấu một cách sòng phẳng, được học thêm Hãm Quân Xa Luân Côn Pháp. Qua các trận chiến, chúng cường giả đã nhận ra tiềm lực to lớn của loại thủ đoạn công kích này. Nói không chừng ngày sau Hãm Quân Xa Luân Côn Pháp sẽ trở thành ác chủ bài của Viên Hồng Ma. “HAHAHA, sảng khoái…sảng khoái…” Viên Hồng Ma bất chấp thương thế trên người, chật vật đứng dậy cười ha hả. Sắc mặt hắn đầy cuồng nhiệt và hưng phấn nhìn lấy Lạc Nam: “Một trận chiến này, Viên Hồng Ma bại tâm phục khẩu phục!” Hắn hoàn thành khao khát trải nghiệm sức mạnh của Hãm Quân Xa Luân, còn thành công lĩnh ngộ…làm sao có thể không hài lòng? Vừa dứt câu, trạng thái Tâm Ma Cuồng Bạo của Viên Hồng Ma cũng đã hết thời gian, toàn thân lâm vào cực độ suy yếu… Đang muốn ngã xuống, Lạc Nam đã bằng tốc độ nhanh nhất lao đến đỡ lấy thân thể hắn… Vỗ vỗ bả vai Viên Hồng Ma, Lạc Nam không nhịn được cảm thán: “Thiên phú của ngươi tốt nhất trong số những yêu nghiệt ta từng thấy, vậy mà có thể thành công thi triển Hãm Quân Xa Luân trong thời gian ngắn như vậy!” “Là nhờ ngươi dạy bảo tốt!” Viên Hồng Ma cực kỳ nghiêm túc nói ra. Đối với Lạc Nam chấp nhận truyền thụ Hãm Quân Xa Luân cho mình, hắn thật sự cảm động khó tả. Viên Hồng Ma tự biết thiên phú của mình rất cao, nhưng Hãm Quân Xa Luân ẩn chứa nguyên lý và khả năng chưởng khống lực lượng cực kỳ tinh vi. Hắn thừa nhận nếu không có Lạc Nam trực tiếp thi triển và luận bàn tập luyện cho mình, có lẽ hắn phải tốn ít nhất vài năm mới có thể đạt đến 18 Côn. “Haha, ta cũng chỉ học Hãm Quân Xa Luân từ tiền nhân mà thôi, cớ sao không chia sẽ cho bằng hữu?” Lạc Nam phóng khoáng cười. “Không sai! Từ hôm nay trở đi, Lạc Nam ngươi là huynh đệ sinh tử của ta!” Viên Hồng Ma gật mạnh đầu. Viên Hồng Ma nghĩ lại mình được Phạm Chí nhờ vả cản trở Lạc Nam, liên tục gây khó khăn cho hắn và nữ nhân của hắn. Ấy thế mà Lạc Nam không hề mang thù, chẳng giết Phạm Chí, chẳng làm khó mình…còn sẳn sàng hào hiệp chia sẽ Hãm Quân Xa Luân. Nhân vật như vậy, còn gì để không phục? Lạc Nam cười cười, đỡ Viên Hồng Ma ra khỏi Đấu Trường, giao hắn lại cho Trưởng Lão Thiên Địa Hội. “Đa tạ Lạc công tử!” Trưởng Lão Thiên Địa Hội tiếp lấy Viên Hồng Ma, cực kỳ khách khí hướng Lạc Nam mở miệng. “Vốn muốn trị thương cho Viên huynh, nhưng nghĩ đến hắn là người của Thiên Địa Hội, tại hạ không múa rìu qua mắt thợ!” Lạc Nam cười đáp. Quả nhiên chỉ thấy Trưởng Lão Thiên Địa Hội lấy ra một viên Đế Đan trị thương cho Viên Hồng Ma ăn vào. Rất nhanh thương thế của hắn đã bắt đầu khôi phục, xương cốt và da thịt dần dần sinh sôi. Lạc Nam hài lòng về lại Đấu Trường, âm thầm kiểm tra Chiêu Tướng Lệnh của Viên Hồng Ma. Điểm Sinh Mệnh: 80 Điểm! “Khá lắm, trực tiếp vượt qua Phù Đổng, chỉ kém Na Tra 10 Điểm!” Lạc Nam chép miệng, trong lòng vui vẻ đến lạ kỳ. Sau khi Na Tra thành công tiếp nhận Truyền Thừa cường đại, Điểm Hảo Cảm mà hắn dành cho Lạc Nam đã lên đến 90. Mà Viên Hồng Ma cũng bị hắn chinh phục, đạt đến 80 Điểm. Ở những mức Điểm này, cho dù Lạc Nam muốn hai người bọn hắn hy sinh trước mặt mình, bọn hắn cũng sẽ không từ chối a. Về phần Phù Đổng cũng đã có 75 Điểm Hảo Cảm, vô cùng không tệ… Thật ra, Lạc Nam hiểu với thiên phú của Viên Hồng Ma, dù mình không chỉ dạy thì vài năm sau hắn cũng thành thục Hãm Quân Xa Luân. Vậy cớ sao không dạy ngay bây giờ để chiếm lấy một đống Điểm Hảo Cảm? Hơn nữa nhìn thái độ của chúng trưởng lão Thiên Địa Hội với mình lúc này, tình cảm với Mộng Chi Tiên xem như đã được khẳng định. “Tiếp tục khiêu chiến sao?” Bụt vuốt râu cất tiếng hỏi Lạc Nam, trong mắt không che giấu nét mừng khi nhìn về phía hắn. Lạc Nam vuốt vuốt mũi, lấy từ trong Nhẫn ra hai viên Đan Dược siêu to khổng lồ bỏ vào trong miệng nhai nuốt. “Cái này mới đúng a…” Toàn trường thấy tình cảnh này nhẹ nhàng thở ra một hơi. Cũng tốt, tiểu tử này biết tiêu hao lực lượng sau khi chiến đấu nên mới cần Đan Dược bổ sung. Nếu đại chiến nhiều trận như vậy mà vẫn còn toàn thịnh mới là điều bất thường. Cái tên này xem ra chưa vượt quá tầm hiểu biết của bọn hắn. Mà Lạc Nam hiển nhiên là đang đóng kịch, hắn tiêu hao cái rắm a… Bất Hủ Diễn Sinh Kinh bá đạo không cần nói cũng biết. Chỉ cần không thi triển những thủ đoạn vượt quá giới hạn mà tu vi cho phép, lực lượng từ các tôn Đại Đỉnh gần như vô cùng vô tận. “Tiểu tử muốn chiến tiếp!” Lạc Nam hướng Bụt tự tin nói. “A Di…” Theo một tiếng Phật âm trang nghiêm vang lên, Đế Tử của Tây Phương Giáo - Ngộ Pháp chẳng biết từ bao giờ đã đứng ở đối diện Lạc Nam. Lạc Nam nhìn hắn, phát hiện Ngộ Pháp cũng đang nghiêm chỉnh nhìn mình. “Muốn chiến tự do hay một chiêu định thắng bại?” Lạc Nam cười hỏi. Đối với Tây Phương Giáo, Lạc Nam không có quá nhiều hảo cảm. Hắn nghe nói hai vị cường giả của Hỉ Bi Tự đánh đến tận Làng của mình, còn khiến mấy nữ bị thương không nhẹ… Mặc dù Hỉ Bi Tự không thể đại biểu cho toàn bộ Tây Phương Giáo, nhưng chắc chắn là có liên quan. Bất quá đối với Ngộ Pháp thì Lạc Nam cũng chẳng chán ghét, tên Giáo Tử này làm người vẫn đường đường chính chính, chưa khiến Lạc Nam nảy sinh sát tâm. Chiến một trận công bằng là được… Bên trên khán đài, Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo cũng đang ngồi thiền một cách thanh tịnh, ánh mắt không chút tạp niệm nhìn vào Đấu Trường, miệng không ngừng tụng kinh lẩm bẩm. “Tiểu tăng muốn mang tất cả những gì mình học được ở Tây Phương để lĩnh giáo Côn Lôn Thiếu Chủ!” Ngộ Pháp tay chắp trước ngực, ánh mắt như điện nói: “Có thể chiến với nhân vật như Côn Lôn Thiếu Chủ, Thiếu Đế Chi Chiến lần này thật không uổng công!” “Rất hân hạnh!” Lạc Nam lịch sự đáp lại. “Mời!” Ngộ Pháp nghiêm nghị mở miệng. Mặc dù biết Lạc Nam hùng mạnh, nhưng ở vị thế hiện tại hắn vẫn là người được khiêu chiến. Về tình về lý, nên để Lạc Nam ra tay trước. “Cung kính không bằng tuân mệnh!” Lạc Nam nhẹ nhàng gật đầu. XOẸT! Tốc Biến triển khai, thân ảnh Lạc Nam xuất hiện sau lưng Ngộ Pháp, Lạc Hồng Kiếm trảm xuống. Ngộ Pháp phất lấy cánh tay, Cà Sa mang theo Kim Đế Lực phất lên đón đỡ. KENG! Lạc Hồng Kiếm như trảm vào một tấm kim loại, không thể tiếp tục tiến thêm. Lạc Nam ánh mắt lóe lên, Bá Lực gia trì vào thân Kiếm, đang muốn nghiền nát tất cả. “Phật Nộ Hàng Ma Quyền!” “La Hán Hàng Ma Chưởng!” Ngộ Pháp đôi tay tách ra, sau lưng đồng loạt xuất hiện hư ảnh một tôn Đại Phật và một vị La Hán. Hai hư ảnh khổng lồ vô cùng phẫn nộ, hung hăng nghiền ép xuống Lạc Nam. “Thiên Thủ Quan Âm!” Lạc Nam không chịu thua kém, hai tay ầm ầm kết ấn. Một tôn Đại Phật Quan Âm với vô vàn cánh tay được ngưng tụ từ Bá Lực xuất hiện, 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn gia trì mà vào. OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH… Thiên Thủ Quan Âm bá đạo oanh tạc, trực tiếp đụng độ chính diện với Phật Nộ Hàng Ma Quyền và La Hán Hàng Ma Chưởng. ẦM ẦM ẦM ẦM… Trước sắc mặt ngưng trọng của Ngộ Pháp, chỉ thấy Phật Nộ Hàng Ma Quyền cùng La Hán Hàng Ma Chưởng bị Thiên Thủ Quan Âm nghiền nát một cách thô bạo. Chưa dừng lại ở đó, sau khi phá tan hai loại thế công, Thiên Thủ Quan Âm vẫn tiếp tục oanh xuống Ngộ Pháp. “Bất Động Minh Vương Thân!” Ngộ Pháp hít sâu một hơi, hai mắt như điện. Trong khoảnh khắc, từ tận cùng bên trong da thịt của Ngộ Pháp, một tầng lực lượng như Hoàng Kim bạo phát mà ra. Đem làn da của Ngộ Pháp biến thành Hoàng Kim rắn chắc đến cực điểm, lúc này nhìn sang Ngộ Pháp như một pho tượng đồng đầy sức mạnh. Nhắm ngay những cánh tay đang oanh xuống, Ngộ Pháp trực tiếp dùng nhục thân của mình lao đến. KENG KENG KENG KENG… Như Kim Loại va chạm, vô số cánh tay của Thiên Thủ Quan Âm đụng vào thân thể của Ngộ Pháp và bị nghiền nát, không tạo thành chút tổn thương nào. “Bất Động Minh Vương Thân, thể chất xếp thứ 14 trên Đại Thể Bảng, được vinh danh là Thể Chất phòng ngự hàng đầu cho đến thời điểm này!” Không ít cường giả âm thầm suy nghĩ. Chưa dừng lại ở đó, Ngộ Pháp tiếp tục niệm: “Bất Động Minh Vương Pháp Tướng – Ra!” ẦM ẦM ẦM ẦM… Kim Đế Lực cùng Quang Đế Lực sôi trào và bùng nổ. Chúng nó hòa quyện và kết hợp với nhau, từ cơ thể Ngộ Pháp ầm ầm tiến ra, ở giữa thiên không ngưng tụ thành một tôn Pháp Tướng toàn thân chói lọi kim quang, cứng rắn, bặm trợn, đỉnh đầu có thất sắc hào quang che phủ. Bất Động Minh Vương Pháp Tướng sừng sững giữa đại địa, một tay đấm vào hư không, trực tiếp đem Thiên Thủ Quan Âm tiêu hủy. “Thần Thông – Chúng Tăng Triều Bái!” Ngộ Pháp làm ra một loạt động tác, trực tiếp thi triển Thần Thông. ONG ONG ONG ONG… Có tiếng chuông chùa cổ lão vang vọng cửu thiên thập địa, ở giữa bầu trời, bất chợt xuất hiện từng tôn hư ảnh cổ kính mặc sa y… Ngộ Pháp đứng giữa trung tâm, những hư ảnh Tăng Nhân vừa xuất hiện hướng hắn bái lạy… ẦM ẦM ẦM ẦM… Cuồn cuộn lực lượng như dòng thác được chúng Tăng truyền vào thân thể Ngộ Pháp. Thoáng chốc, vốn dĩ là Thiên Tôn hắn thăng thành Bán Đế, Đế Giả, Đại Đế… Mà sau khi đạt thành Đại Đế, hư ảnh chúng tăng giữa bầu trời mới chậm rãi biến mất. Ngộ Pháp một tay vươn ra, mang theo Đế uy dũng mãnh, Bất Động Minh Vương Pháp Tướng cũng làm động tác y hệt. “Như Lai Thần Chưởng!” ĐÙNG! Ngộ Pháp cùng Bất Động Minh Vương Pháp Tướng như hợp nhất thành Như Lai, một chưởng tung ra, bàn tay của Phật che phủ trời đất, nghiền ép vạn vật thế gian… Đứng trước Như Lai Thần Chưởng, ngươi muốn chạy cũng không được. Ngộ Pháp thật sự đã dốc hết tất cả cho trận chiến này… Đầu tiên là thi triển Pháp Tướng của Thể Chất, kế đến là Thần Thông gia tăng tu vi, sau cùng là Vũ Kỹ mạnh nhất Tây Phương Giáo… Mạnh mẽ đến đáng sợ… Đối diện với thế công như vậy, con mắt bên trái của Lạc Nam chậm rãi mở ra… “Không Đạo Na Di!” Một cái Không Đạo khổng lồ hình thành trước mặt Lạc Nam, đem toàn bộ Như Lai Thần Chưởng muốn hút vào. RĂNG RẮC… Nhưng mà chỉ sau vài hơi thở, Không Đạo Na Di vỡ tan, Như Lai Thần Chưởng bá đạo nghiền nát… Hiển nhiên, Như Lai Thần Chưởng bình thường vốn đã mạnh, nay lại có thêm hàng loạt thủ đoạn gia trì, do đích thân Bất Động Minh Vương Pháp Tướng thi triển, một cái Không Đạo Na Di còn chưa đủ. “Bẻ Cong Không Gian!” Lạc Nam tiếp tục thi triển Thần Thông. RĂNG RẮC… Không gian trước mắt bị bẻ cong, quỷ đạo của Như Lai Thần Chưởng rốt cuộc bị lệch sang một chút. Nhưng vì quá mức khổng lồ, nó vẫn bao trùm Lạc Nam vào bên trong. “Bá Vực – mở!” ẦM! Bá Vực phô thiên cái địa phóng thích, hình thành một lĩnh vực tuyệt đối bao trùm xung quanh Lạc Nam với bán kính ngàn dặm. Như Lai Thần Chưởng tiến vào phạm vi của Bá Vực, rốt cuộc bị ảnh hưởng! Chỉ thấy vô tận Bá Lực gào thét nghiền ép mà đến, liên tục tác động trực tiếp vào Chưởng Ấn kinh người. Sợ rằng đến khi tiếp cận Lạc Nam đã bị Bá Vực sói mòn gần sạch… Thấy tình cảnh này, Ngộ Pháp cắn răng cưỡng ép bản thân thoát khỏi sự mệt mỏi, lại cùng Bất Động Minh Vương Pháp Tướng tung thêm một chưởng: “Như Lai Thần Chưởng!” Mà Lạc Nam lúc này, hai tay đã sớm hợp nhất, một quả cầu Bá Lực chậm rãi xoay tròn dữ dội, trên quả cầu có 35 đường Tiên Văn như ẩn như hiện… Bá Lực Chưởng… Bên trong Bá Lực Chưởng lúc này, có cả Ma Đỉnh tham gia… Toàn bộ Ma Vật đã được Lạc Nam dùng Nghịch Chuyển Tiên Ma chuyển thành Dị Vật. Bá Lực nhìn bề ngoài không có gì khác thường, nhưng đã đạt đến một cấp bậc mới. Hiện tại chỉ còn Long Lực Đỉnh không gia trì vào Bá Lực mà thôi! Bá Vực nghiền ép Như Lai Thần Chưởng đầu tiên thành công cũng tiêu hao sức mạnh, Như Lai Thần Chưởng thứ hai đã lao thẳng mà đến. Mà nghênh tiếp nó, chính là Bá Lực Chưởng hủy diệt thương sinh được Lạc Nam bắn ra. Trong sự ngưng trọng của toàn trường, Bá Lực Chưởng như một mũi khoan bá đạo. XOẸT! Đâm thủng bàn tay Như Lai, bắn xuyên vào Bất Động Minh Vương Pháp Tướng khổng lồ phía sau nó. ĐÙNG! Pháp Tướng nổ tung, Ngộ Pháp phản phệ phun máu, tại chỗ ngất đi. “Thắng bại đã phân!” Bụt trịnh trọng tuyên bố: “Trận kế tiếp, Lạc Nam và Thủy Tinh!" … Chúc cả nhà tối vui vẻ.