Edit by Mon Lâm Kiều Kiều và Ôn Nhu Nhu quen biết nhau từ nhỏ, gia thế hai người không khác biệt mấy. Tính tình Ôn Nhu Nhu giống hệt như tên, cả người cô toát lên vẻ đẹp dịu dàng và thanh nhã, làm người ta có cảm giác muốn bảo vệ. Nhưng nếu họ biết cô đã làm gì, chắc hẳn sẽ không còn tồn tại ý nghĩ đó nữa. Mẹ Ôn Nhu Nhu đã qua đời và cô có hai người anh trai. Mới 16 tuổi đã câu dẫn ba mình và phát sinh quan hệ với ông, hai người anh trai cũng bị cô "ăn" luôn. Hiện tại, cô nàng đang cùng ba và các anh trai trải qua những ngày không biết xấu hổ. Ôn Nhu Nhu nói bên ngoài có quá nhiều tra nam, hiển nhiên không thể tốt bằng những người đàn ông trong nhà. Tháng trước, cô nàng đã theo ba mình xuất ngoại đăng ký kết hôn. Bây giờ cô ấy thật sự rất hạnh phúc, nếu chuyện của họ bị lộ, cả nhà sẽ sang nước ngoài sinh sống. Ôn Nhu Nhu nói phải mua quần lót cho ba, nên sau khi mua xong quần áo, cả hai đi sang khu quần áo dành cho nam giới. Lâm Kiều Kiều bỗng nhớ đến ba chồng, mặt có chút nóng lên. Thấy Ôn Nhu Nhu đang chọn quần lót, cô cũng mua một cái tương tự cho ba chồng. Mua xong tất cả mọi thứ, hai người gửi cho nhân viên chuyển phát đến nhà, sau đó cùng nhau đi ăn cơm, xem phim. Bộ phim vừa kết thúc, Ôn Nhu Nhu chợt nhớ cô quên chuyện quan trọng nhất, là phải mua nội y. Hôm nay đi mua sắm chủ yếu là để mua nội y, nội y sẵn có đã bị mấy người đàn ông trong nhà xé rách hết rồi. Vì thế, Ôn Nhu Nhu lại kéo Lâm Kiều Kiều đến một cửa hàng nội y xa hoa. Vì đây là khu cao cấp, hai người được đưa thẳng lên lầu, Ôn Nhu Nhu chỉ chọn những bộ gợi cảm, cũng chọn cho Lâm Kiều Kiều mấy bộ. Mua sắm một hồi thì trời đã tối, cả hai tìm một nhà hàng, Ôn Nhu Nhu kêu một chai rượu vang đỏ, cùng cô vừa ăn vừa nói chuyện phiếm. Ôn Nhu Nhu rất ghét Trương Đào, cô nàng thấy hắn không quan tâm Lâm Kiều Kiều mà chỉ lo cho sự nghiệp, cảm thấy bạn tốt không cần vì hắn mà hy sinh như vậy. Lâm Kiều Kiều cười cười, kiếp trước cô cũng có suy nghĩ như vậy, nên mới làm nhiều chuyện điên rồ, bây giờ đã hiểu rõ. Giống như Ôn Nhu Nhu đã nói, tra nam trên đời này quá nhiều, ai dám đảm bảo mình sẽ không gặp được. Hơn nữa, không phải ai cũng may mắn như Ôn Nhu Nhu, có ba người đàn ông che chở. Hai người bất tri bất giác uống xong chai rượu vang không khỏi có chút say. May mà có anh trai Ôn Nhu Nhu đến đón cô ấy, thuận tiện đưa cô trở về. Lâm Kiều Kiều rất hiếm khi uống rượu, lúc nãy không có cảm giác gì, nhưng bây giờ lại cảm thấy mệt mỏi. Trương Quốc Dương đỡ con dâu say khướt vào nhà. Đây là lần đầu tiên ông tiếp xúc thân mật với con dâu đến vậy, thiếu nữ non mềm ngã vào lòng ông. Thời điểm ông đưa Lâm Kiều Kiều lên lầu, đôi chân cô như mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã quỵ. Trương Quốc Dương trực tiếp bế cô lên lầu. Lâm Kiều Kiều lúc này thần trí không rõ, cả người cô đang chôn vùi trong một lồng ngực cứng rắn, phát hiện người đó là ba chồng, cô có hơi hốt hoảng. Nghĩ đến lời Ôn Nhu Nhu từng nói, Trương Đào không quan tâm đến cô dù chỉ một chút, ngược lại mấy tháng này ba chồng giặt quần áo, nấu cơm, bưng trà rót nước, mọi việc trong nhà đều được ông lo chu toàn, thấy cô ăn không được sẽ nghĩ cách làm món khai vị. Thậm chí những ngày bà dì đến, ông còn nấu nước đường đỏ cho cô. Trầm luân trong cảm xúc mê mang, bàn tay xinh đẹp bỗng vươn lên vuốt ve gương mặt già thô ráp, cái miệng nhỏ hôn lên môi ông, mặc cho mùi rượu chui vào mũi đối phương. Cái lưỡi đinh hương với vào miệng ông.