Chương 151: Vang động-   Chúng ta xin hãy cùng nhiệt liệt chào đón tiểu thiên vương – Hi Tuấn!!!! -   Hi Tuấn!!! Hi Tuấn!!!!! Cả khán đài rộ lên những tiếng hoan hô,vỗ tay không ngớt. trong tiếng vỗ tay, Hi Tuấn từ bên dưới sân khấu dầndần xuất hiện. Nhìn Hi Tuấn dần xuất hiện trên sân khấu, tiếng hoan hôcàng lớn, mọi người ra sức vẫy gậy phát sáng, hi vọng rằng Hi Tuấn cóthể nhìn qua đó một lầnHi Tuấn tươi cười vẫy tay chào mọi người, tư thái tao nhã thong dong, dưới đài tiếng vỗ tay càng thêm nhiệt liệt. Đột nhiên, ánh đèn tối sầm lại, cả sânkhấu chìm trong bóng tối, sau đó là một ánh đèn trắng bao phủ lên ngườiHi Tuấn. Trong ánh sáng trắng mơ hồ, Hi Tuấn đứng đó yên tĩnh, tựa nhưvương tử trong giấc mộng của mỗi thiếu nữ, hấp dẫn ánh mắt của tất cảmọi ngườiTiếng nhạc nhẹ nhàng dần vang lên, cả khán đài lặng yên hưởng thụ tiếng nhạc dịu dàng, lòng người trở nên thư thái, an bìnhHi Tuấn theo tiếng nhạc mà chậm rãi cấtcao giọng hát, đây là một bản tình ca, vẫn luôn nằm trong top 3 của cácbảng xếp hạng, tất cả những cô gái đều yêu thích bài hát này và đều bịbài hát làm cho cảm động. Giọng của Hi Tuấn vừa trầm thấp lại vừacó sức hút, chậm rãi như dòng suối vuốt ve tiếng lòng của mọi người. Tất cả mọi người đều như si như mê. Dần dần, mọi người đều đứng lên, hơn 1vạn người đều cùng đồng thanh hát theo lời bài hát, tay vẫy vẫy, cảnhtượng thực sự rất xúc động. Trợ lý ở dưới sân khấu kích động nói với Chu Thiến: -   Nhanh như vậy đã tạo nên cao trào, đợi đến lúc biểu diễn vũ đạo thì nhất định sẽ rất sôi độngChu Thiến nhìn bóng người chói mắt trên sân khấu nói: -   Đây là sức quyến rũ của Hi Tuấn đóSau khi hát tình ca xong, dưới sân khấu tiếng vỗ tay vang trời. Hi Tuấn nói với mọi người: -   Sau đây là một ca khúc sôi động, cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôiDưới sân khấu lại một tràng pháo tay và những tiếng hét lớn gọi tên: Hi Tuấn!!! Các vũ công bước lên sân khấuHi Tuấn nhìn dưới sân khấu, sân khấu phía sau hiện rõ những biểu hiện của anh. Anh đột nhiên cười đầy nghịch ngợm khiến sân khấu lại ồn àoMọi người nhìn chăm chú, Hi Tuấn chậm rãi cởi áo khoác, lộ ra chiếc áo cộc trắng bên trong, đường cắt cổ sâukhiến làn da trắng nõn hiện rõ, dưới sân khấu không khí lập tức trở nêncuồng nhiệt. Những tiếng cười nói, hò hét không ngừngChu Thiến nói với trợ lý: -   Đến lượt anh lên sân khấu rồiTrợ lý gật gật đầu, sau đó cầm một chainước bước lên, sau đó đưa cho Hi Tuấn rồi nhanh chóng đi xuống. Anh điđến bên cạnh Chu Thiến, hưng phấn nói: -   Chuẩn bị xem mọi người điên cuồng nàoTrên sân khấu, ánh đèn sáng rỡHi Tuấn cầm chai nước nhìn mọi người bên dưới cười nói: -   Ngại quá, khát nước, xin phép mọi người cho tôi uống chút nước nhéAnh cầm chai nước ngửa đầu uống một ngụm, yết hầu hơi chuyển động, một giọt nước từ khóe miệng chảy xuống, trượtqua chiếc cổ trắng nõn, chảy về phía trong ngực, nhanh chóng thấm ướtchiếc áo. Áo mỏng gặp nước trở nên trong suốt, dán chặt lên ngực anh,khiến cơ bắp hiện thật rõ, cảm xúc của mọi người dần trở nên nóng bừng. Hi Tuấn uống hai ngụm nước, tay cầm bìnhnước rồi bỗng nhiên nhìn xuống sân khấu mỉm cười, nụ cười vô cùng xinhđẹp khiến ai nấy đều ngừng thở. Sau đó, anh tháo dây buộc tóc xuống, mái tóc dài như tơ rũ xuống khuôn mặt, chưa đợi mọi người phản ứng lại, anh đột nhiên ngẩng đầu, cầm chai nước lên cao rồi dội thẳng xuống đầuMọi người gào lên, ai nấy đều bị động tác này của Hi Tuấn hấp dẫnNước chảy xuống tóc rồi cũng nhanh chóng thấm ướt chiếc áo trắng của anhĐến khi giọt nước cuối cùng chảy xuống,Hi Tuấn vung tay vứt chai nước sang bên cạnh, sau đó ầm ầm một tiếng,tiếng nhạc lớn đồng thời vang lên và pháo hoa bắn sáng rực rỡ.Âm nhạc đầy kính động, pháo sáng rực rỡ,bóng người cao gầy trên sân khấu đầy sức quyến rũ, người xem bên dướikhông thể ức chế được sự kích động trong lòng, đều hưng phấn hét lớnChỉ thấy Hi Tuấn ngửa đầu về phía sau,mái tóc đen tạo nên đường cong hoàn mỹ, vô số bọt nước lóe ra ánh sángtrong suốt, tựa như những ánh sao vây quanh anhChiếc áo trắng đã bị ướt sũng trở nêntrong suốt, dán chặt trên người anh, thoáng hiện ra làn da tinh tế củaanh, cũng lộ rõ những cơ bắp săn chắc của anh. Hai điểm hồng trước ngựcnhư ẩn như hiện. Gợi cảm, quyến rũ cực hạn khiến ai nấy đều thần tríđiên đảoDưới sân khấu, người xem điên cuồng hò hét, không khí lại được đẩy lên một cao trào khácGiám đốc phụ trách đứng dưới sân khấunhìn Hi Tuấn rồi lại nhìn sự điên cuồng của khán giả mà lòng đầy kíchđộng, hưng phấn. Đây chính là hiệu quả mà ông muốn. Không, cái này thậmchí còn vượt quá những mong đợi của ông. Tối nay Hi Tuấn tựa như mộtbóng ma xinh đẹp, khắc sâu trong tâm trí mọi ngườiNguyên nhân là do đâu? Đúng, là do chiếc áo mỏng trên người Hi Tuấn đã khiến anh bộc lộ được hết vẻ quyến rũ của mìnhHai stylis lớn đứng bên sân khấu xem rồi hỏi Chu Thiến: -   Chiếc áo kia hẳn là may từ chất vải dễ hút nước đúng khôngChu Thiến thấy hiệu quả quả tốt như vậy, cũng vô cùng cao hứng, nói: -   Đúng thế, là chất vải cực hútnước, không cần nhiều đã có thể tẩm ướt quần áo, hơn nữa khi gặp nước sẽ trở nên trong suốt. Em thấy dáng người của Hi Tuấn rất đẹp, hơn nữa cậu ấy phải nhảy, lúc nhảy nhất định sẽ khiến sự gợi cảm được bộc lộ rõ nét nhất. Tất cả mọi người đều không khỏi nhìn côđầy tán thưởng, đúng là tâm tư cẩn thận. Có một số nam nghệ sĩ vì muốnthật gợi cảm mà mặc quần áo hở hang lên sân khấu, trông thật phản cảm,nhưng giờ Hi Tuấn quần áo chỉnh tề, như ẩn như hiện, thực sự quá gợicảm. Cảm giác mông lung này chẳng phải càng thêm lay động lòng người sovới sự trần trụi lồ lộ kia sao? Thật là quá thông minh! Mọi người đều sợ hãi than, rồi lại nhìnlên sân khấu. Lúc này, Hi Tuấn đã bắt đầu hòa vào vũ điệu, anh vừa nhảyvừa hát, dường như đã tiến vào cảnh giới khác, động tác nào cũng đềuthực sự hoàn mỹ. Tóc không ngừng lay động, vì tóc đã bịướt nên không hề rối mà càng trở nên đen bóng dưới ánh đèn sân khấu tựanhư tơ lụa. Thân thể anh được quần áo ôm sát, bở vai rộng, lưng chữ V,đôi chân thon dài. Mỗi động tác đều khiến người ta cảm nhận được cơ thểsăn chắc của anh, lồng ngực phập phồng, cơ bụng 6 múi khỏe mạnhMà mái tóc dài của anh, ánh mắt mê hoặc,làn da như trong suốt, đôi môi mềm mại như hoa đào, chiếc hoa tai bằngngọc lấp lánh khiến anh thật diễm lệ. Hai cảm giác này kết hợp lại trở nên vô cùng rung động lòng ngườiVì thế, khán giả dưới sân khấu la hétcuồng nhiệt không biết mỏi, tiếng hoan hô ầm ỹ. Thậm chí, có người cònkích động muốn xông lên sân khấu nhưng đều bị bảo vệ giữ lại. Ba bài hát kết thúc, Hi Tuấn cúi đầu chào khán giả để biểu hiện sự biết ơn. Mọi người đều vẫn đang cuồng nhiệt,càng gọi to tên của anh. Nhưng thời gian đã sắp xếp từ trước, Hi Tuấnchỉ đành vẫy tay cáo lỗi rồi đi vào trong hậu trườngĐến khi bóng dáng Hi Tuấn biến mất nhưngkhán giả vẫn còn hô to tên của anh, không khí nóng bỏng như vậy khiếncho những siêu sao lớn cũng phải ghen tỵ đến đỏ mắt. Nhìn thấy Hi Tuấn xuống dưới, Chu Thiến ở bên đã chuẩn bị trước vội bước lên lau khô tóc cho Hi Tuấn, sau đó vộivàng xuống sân khấu mà không để ai chú ý. Sau khi xuống sân khấu, Hi Tuấn tronglòng kích động không thể hình dung bằng từ ngữ nào cả. Bọn họ đã thànhcông. Đây là lần đầu tiên anh tham gia một buổi biểu diễn quy mô nhưvậy, nhưng anh đã thành công, đã khiến mọi người điên cuồng vì mình. Đây đều là công lao của cô ấyAnh vừa nhận lời chúc của mọi người vừa tìm kiến Chu Thiến, trong lòng kích động vô cùng, anh muốn chia sẻ niềm vui này với côĐúng lúc này, anh thấy Chu Thiến từ trên sân khấu đi xuống thì vội gật đầu xin lỗi mọi người: -   Xin lỗi, tôi muốn cảm ơn chị dâu tôiMọi người đương nhiên biết công thân hômnay là Chu Thiến, cảm ơn là chuyện đương nhiên. Hi Tuấn đi đến bên ChuThiến, sau đó nắm lấy cổ tay cô khẽ nói: -   Đi theo emHi Tuấn dẫn cô lên trên lầu, nơi đó yêntĩnh không người. Đến đó, anh rốt cuộc không thể ức chế được sự kíchđộng trong lòng, ôm lấy Chu Thiến, gắt gao ôm chặt cô. Đây là lần đầutiên cũng là cuối cùng trong đời này, anh lẳng lặng ôm cô vào lòng. Ngay tại hôm nay, hãy để anh được thoải mái một lần đi, cả cuộc đời này sẽchỉ có hôm nay mà thôi, sau này anh sẽ chôn chặt tình cảm này dưới đáylòng, đây sẽ thành hoài niệm đẹp của riêng anh mà thôi. Trong không gian yên tĩnh, giọng anh đầy kích động mà hưng phấn: -   Chị dâu, chúng ta thành côngrồi! Cảm ơn chị, cảm ơn những gì chị đã làm cho em! Nếu không nhờ có tạo hình của chị thì hiệu quả tuyệt đối sẽ không được như thế này. Cảm ơnchị! Chu Thiến đột nhiên bị anh ôm như vậy thì lòng hoảng hốt nhưng sau đó nghe những lời này thì biết anh vì lòngkích động nên mới làm thế. Cái ôm này hoàn toàn chỉ là vì cảm động, tuyrằng có chút không phù hợp nhưng cô có thể hiểu được tâm tình của anhlúc này. Cô vỗ vỗ lưng anh nói: -   Hi Tuấn, thành công hôm nay của em không hoàn toàn là vì thiết kế của chị. Sự cố gắng của em, cả sứcquyến rũ của em mới là nguyên nhân quan trọng nhất. Thiết kế của chịchẳng qua chỉ là nền mà thôiHi Tuấn lưu luyến buông cô ra. Cô thuộcvề anh cả, anh làm thế này đã là không đúng, không thể quá tham lam. Anh nhìn cô cười ngượng ngùng: -   Chị dâu, chị khen em thế khiến em thực sự rất ngạiChu Thiến cười: -   Chị nói thật mà, quan trọng nhất là bản thân em thôi, mọi thứ chỉ là nền-   Nhưng nếu không có mọi ngườithì em cũng chẳng có được thành công như hôm nay, chị dâu đừng khiêmtốn, ai cũng biết công của chị là lớn nhất-   Được rồi, chị biết rồi, chị nhận là đượcChu Thiến cười nói. Cô để ý thấy chiếc khuyên tai của anh thì thuận miệng hỏi: -   Đây chẳng phải chiếc khuyên tai lần trước chị đưa cho em sao? Em vẫn đeo àoChu Thiến chỉ thuận miệng hỏi ai ngờ HiTuấn nghe xong thì mặt nóng lên, đây chẳng qua chỉ là chút lòng riêngcủa anh. Đây là thứ cô từng dùng nên anh vẫn muốn dùng, cảm giác như côluôn ở bên anh vậy, không ngờ cô lại để ýLập tức, vẻ mặt anh trở nên cực mất tựnhiên, cũng may, trên lầu khá tối nên Chu Thiến cũng không để ý thần sắc của anh. Triệu Hi Tuấn nghĩ một hồi rồi nói: -   Em cảm thấy từ sau khi đeo nó, vận khí của em tốt hơn hẳn, giờ nó thành vật may mắn của em nên em mới không tháo điNói xong anh nhìn Chu Thiến cười nhằm che dấu sự xấu hổ của mình: -   Chẳng lẽ chị dâu lại nhỏ mọn mà đòi về-   Sao lại thế. Em thích thì tặng cho em là được, chị vẫn còn 1 cái nữa, đem nốt cho em nhé-   Không cần, em đeo một cái thôiChu Thiến cười nói: -   Chúng ta đi xuống đi, bọn họ giờ nhất định rất muốn gặp emSau khi hai người rời khỏi, Hồ Giai Giai từ tầng trên bước xuốngCô ta nhìn theo bóng hai người dần đi xa, lại nhìn nhìn bức ảnh cô ta vừa chụp lén được, đắc ý mà cườiTừ lần trước thấy bọn họ nói chuyện vớinhau cô ta đã luôn theo dõi hai người. Chỉ cần bọn họ hơi thân cận thìđều lén chụp lại. Nhưng tất cả đều không thể giá trị được như bức ảnhnàyHi Tuấn, Tống Thiệu Lâm, lần này cho dù có trăm miệng cũng đừng hòng giải thích rõ. Thật mong chờ kết cục bi thảm của các người. Sau khi kết thúc dạ tiệc, mọi người cùngđi ăn uống chúc mừng. trước đó Chu Thiến đã gọi điện thoại cho Triệu HiThành nói rằng mình về muộn, Hi Tuấn sẽ đưa cô về, bảo anh không cần quá lo lắng. Mọi người đều rất vui, buổi biểu diễn lần này không ai có thể vượt qua được Hi Tuấn. Hi Tuấn hoàn toàn là ngườinổi bật nhất đêm dạ vũGiám đốc phụ trách hưng phấn uống liền mấy chén, say khướt mà nói với mọi người: -   Cứ chờ mà xem, ngày mai Hi Tuấn sẽ xuất hiện ở trang nhất mọi tạp chí. Sẽ nhanh thôi, Hi Tuấn sẽ trởthành một siêu saoNgười đại diện của Hi Tuấn cũng nói: -   Đêm nay thật tuyệt vời! Chẳngnhững các sao lớn còn kém mà cả ngôi sao Hàn Quốc cũng không hơn được. Mấy người Hàn Quốc kia, lúc nào cũng tự cho là mình giỏi, mắt mọc trênđầu cứ như là đại lục không có ai bằng được bọn họ vậy. Hôm nay bọn họđều trở thành kẻ làm nền, nhìn sắc mặt bọn họ, trong lòng tôi thật quálà vui vẻMọi người đều chúc rượu Hi Tuấn, chúcmừng thành công của anh. Mà Trương Lâm là nhân viên của Yêu Ti Lệ thìlại kính rượu Chu Thiến, Trương Lâm khen: -   Hôm nay tạo hình của Hi Tuấnthực sự rất nổi bật, mọi người đều rất bội phục. Thiệu Lâm, hôm naykhông chỉ có Hi Tuấn thành công mà em cũng rất thành công. Về sau tronggiới đều sẽ nhớ tên em, có lẽ công ty sẽ lập tức nhận em vào làm cũngchưa biết chừngMọi người đều phụ họa theo, ngay cả haistylist lớn cũng đều khen ngợi cô, lần này không có Khắc Y mà vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc thì công ty nhất định sẽ có thưởng. Lưu Văn Chí thấy Chu Thiến sắp thành danh cũng muốn tán dương, bắt chuyện nhưng mỗi lần đều bị Chu Thiến không rõ là vô tâm hay cố ý mà bỏ qua, quá vô nghĩa. Nhớ lại chuyện mình đã làmvới cô mà thở dài, một mình uống rượu giải sầu. Hồ Giai Giai nhìn Chu Thiến và Hi Tuấn, từ đầu đến cuối chỉ cười trào phúngSau khi tiệc chúc mừng kết thúc, mọi người đều tự về nhà, Hi Tuấn lái xe đưa Chu Thiến về nhà. Hồ Giai Giai bảo anh trai đi lấy xe trước, tự mình thì đến bên Lưu Văn Chí nói: -   Chúng ta nói chuyện điLưu Văn Chí biết rõ sự âm hiểm của cô ta, không muốn dây dưa nhiều nên nói: -   Muộn rồi, tôi phải về nhàLưu Văn Chí vừa đi được vài bước thì diđộng nhận được tin nhắn, mở ra xem thì là một bức ảnh. Nhìn thấy bức ảnh này, Lưu Văn Chí tái mặt, anh quay phắt lại, tức giận nhìn Hồ GiaiGiai. Anh hận không thể hét lớn: -   Cô quá bỉ ổi, sao lại chụp ảnh tôiẢnh chụp khi nãy nhận được chính là bức ảnh lúc anh lén tráo keo xịt tóc của Tống Thiệu Lâm. Anh ta giận run người: -   Cô là một cô gái mà lại âm độc như vậyHồ Giai Giai cười tươi rạng rỡ: -   Lưu Văn Chí, chúng ta là támlạng nửa cân, ai cũng không tư cách nói ai, anh không làm chuyện xấu thì sao tôi chụp được ảnh xấu? Mặt Lưu Văn Chí lúc xanh lúc trắng: -   Lúc đó cô ở trên sân khấu, sao có cơ hội chụp ảnh tôi… đúng rồi, là Vương KỳAnh ta cúi đầu, lòng vừa giận vừa hoảng, vạn nhất bị công ty phát hiện thì mình coi như xong-   Nói đi! Cô muốn sao? Giờ cô ta đem ảnh chụp ra tìm anh, nhất định là có chuyện muốn anh làm. Hồ Giai Giai đắc ý cười: -   Tôi có việc muốn nhờ anh hỗ trợ… Chuyện này Hồ Giai Giai đã suy tính cẩnthận. Nếu chính mình gửi bức ảnh này đi chỉ sợ sẽ bị tra ra. Tung lênmạng thì mình lại không am hiểu lắm về công nghệ, chuyện này không tiệnnhờ người khác. Tự mình đem chuyện này tung ra, Triệu Hi Thành cũngkhông chắc sẽ cảm ơn mình, đến lúc đó anh ta giận chó đánh mèo, anh tacó tiền có thế, lúc đó mình chẳng phải gặp họa. Với Triệu Hi Thành, côta có sự sợ hãi khắc sâu, cho nên chuyện này cô ta không dám tự mình ratay. Chỉ có thể giao cho người khác làm, những người khác cô ta lạikhông tin, nhưng Lưu Văn Chí thì lại có nhược điểm trong tay mình nên cô ta cũng không sợCô ta gửi ảnh của Thiệu Lâm và Hi Tuấn cho anh: -   Anh giúp tôi nghĩ cách phát tán những bức ảnh này ra, cho tòa soạn báo hay tạp chí đều được, đưa lênmạng cũng được, tùy anh. Tóm lại, tôi muốn tất cả mọi người đều thấynhững bức ảnh nàyLưu Văn Chí nhìn những bức ảnh này, lườm Hồ Giai Giai: -   Sao cô muốn hại Thiệu Lâm như vậy, cô ấy rốt cuộc đã làm gì đắc tội côCô ta đắc tội tôi quá nhiều! Lòng Hồ Giai Giai oán giận. -   Chuyện này anh không cần xen vào, chỉ làm theo lời tôi nói là được-   Tôi không làm. Cô sợ bị điều tra ra, tôi cũng sợ. Để công ty biết thì còn sống sao được nữa. Lưu Văn Chí lắc đầu. Hồ Giai Giai cả giận nói: -   Anh không làm thì tôi sẽ đem bức ảnh khi nãy cho công ty. Anh cũng đừng mong có đường sốngSau đó cô ta lại nhẹ nhàng nói: -   Anh sợ bị điều tra ra thì cóthể nghĩ cách làm cho kín đáo. Cũng đâu dễ mà tra ra được. Hơn nữachuyện này sáng tỏ, Thiệu Lâm chẳng còn chỗ mà đứng trong công ty nữa,như vậy anh cũng bớt đi một đối thủ cạnh tranh cho vị trí trợ lý củaKhắc Y. Giờ tôi đã bị knock out, Thiệu Lâm cũng sẽ bị knock out, hi vọng của anh là rất lớn. Sau này có thể được đi đào tạo ở nước ngoài, trở về thành bậc thầy như Khắc Y, anh cứ nghĩ mà xem. Lưu Văn Chí có nhược điểm bị cô ta bắtgiữ, lại bị những lời dụ dỗ này đả động. Anh ta ít học, cả đời đều chỉdồn hy vọng và Yêu Ti Lệ, nếu thực sự có thể trở thành trợ lý của Khắc Y thì cả đời chẳng cần lo lắng gì nữaDù sao giờ Thiệu Lâm cũng đã chẳng coi anh là bạn nữa, về sau sẽ chẳng giúp gì cho anh nữaSuy nghĩ mộ hồi, anh ta hạ quyết tâm: -   Được, tôi đồng ý với cô nhưng cô cũng phải đồng ý với tôi, đây là lần cuối cùng. Về sau cô không được uy hiếp tôi nữa. Hồ Giai Giai cười: -   Anh ngốc vừa thôi, qua lần nàychẳng phải tôi cũng có nhược điểm bị anh nắm sao? Mọi người sau này sẽnước giếng không phạm nước sông được chứ.