Còn có ngày mai
Chương 13
Kết thúc buổi học mệt mỏi với hai tiết văn, một tiết sử và một tiết địa, nó uể oải đạp từng vòng xe trên đường.
- Ê xong rồi à?
- Xong gì – Nó bất ngờ trước câu hỏi của T
- Thì ấy ấy
- Ấy cái gì mới được chứ, mày học cách nói chuyện ẩn ý từ bao giờ thế- Nó đâm ra bực mình
- Chuyện em yêu ý
- Yêu bao giờ. Mày điên àk
- Bố xin lỗi, không yêu, được chưa . Sao hôm nay nóng thế, trời vẫn đang lạnh mà
- Ừ, tao nói hết rồi, mong A sẽ hiểu
- Yêu là khổ, không yêu thì bổ. Các cụ nói cấm có sai
- A dạo này chắc bơ tao luôn quá – Nó ngán ngẩm
- Xin chúc mừng chú gia nhập hiệp hội những game thủ chưa có người yêu nhưng không cô đơn của anh – T cười phá lên
- Xin mày, đang nẫu hết cả ruột, lại còn cười
- Một nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ
- Có mà cười hở mười cái răng
- Răng tôi đẹp, tôi có quyền hở
- Thua mày luôn
- Chiều vẫn thế chứ?
- Uk, vẫn thế, 2h nhé
- Chiều có bọn bạn thằng M rủ solo team đấy?
- Thế ák? Có kèo gì ko?
- Kèo máy nước, nếu thích khuyến mại thêm bim bim
- Ngon, sao phải xoắn
- Thôi tao về. Bye mày
- Bye
Hôm nay, trời nắng nhẹ, những tia nắng giữa mùa đông tuy le lói, yếu ớt nhưng cũng làm giảm đi phần nào cái giá rét của những cơn gió mùa. Nó phóng nhanh về nhà, hào hứng với trận đấu đầy hứa hẹn, và tạm thời quên đi chuyện của nó với A.
.....................................
- H học bài chưa?
- Môn gì?
- Hôm nay kiểm tra Sử 1 tiết ý.
- Cũng học qua thôi, hên xui, có gì hỏi A nhé !
- A cũng chẳng biết nhiều đâu. Hi
- Thế cứ cho H chép cái chẳng biết nhiều của A ý – Nó cười gian xảo
- Êu, đểu thế?
- Chưa đểu bằng A
- A đểu bao giờ. Xì. Ghét
- Con gái nói ghét là yêu đấy. Hehe
- Ngồi mà mơ nhé, cẩn thận đụng xe kia kìa
- Không ngủ làm sao mơ
- Không thèm nói nữa. Hic
Chẳng mấy chốc mà đã tới tháng 3. Thời tiết có thể nói là khá đẹp. Nắng nhẹ cho dù thỉnh thoảng vẫn còn 1 chút dư âm của những cơn gió mùa đông bắc cuối mùa. Những cây hoa gạo đỏ rực 1 góc trời như những ngọn nến đang cháy rực rỡ trên không trung. Tiếng chim trên những tán cây 2 bên đường lại líu lo mang đến cảm giác thật thư thái cho mỗi buổi sớm mai.
A và nó cũng đã bình thường trở lại, thỉnh thoảng lại đi học cùng nhau, nói chuyện với nhau nhiều hơn, tâm sự chia sẻ nhiều hơn, lại cười đùa thoải mái như trước đây, nhưng với vai trò là người bạn tri kỉ. Thế mà trước đó, nó cứ nghĩ rằng có thể vĩnh viễn mất đi một người bạn, một người mà nó đã, đang và sẽ vẫn luôn luôn yêu quý. Nó thật may mắn.
- Này
- Ơi
- Hôm qua, M bảo thích A
- Úi, cái này hot đó nha
- A nói nghiêm túc mà H cứ đùa. Hic
- Đùa đâu, mà bao giờ?
- Hôm qua đi học về, xe A bị hỏng, không biết phải làm sao, thì may quá gặp M, M đưa A về
- Ờ
- Đang nói mấy chuyện linh tinh thì M bảo M thích A, từ hồi mới vào lớp, nhưng lúc ý cứ nghĩ A và H là một đôi, nên không dám nói
- Thằng này được, bình thường nó nhát gái thế mà, đúng là tình yêu giúp ta làm được tất cả mọi thứ
Nó búng tay cái tách và ra vẻ vô cùng tâm đắc kèm theo một toan tính trong đầu.
- Chuyện này H không được nói với ai đâu nhé, nói với người khác là A cắt. Haha
- Cắt gì?
- Cái gì thừa ra là A cắt. Hehe. Cắt lưỡi, nhưng mà A thích cách nghĩ của H
- Nham hiểm. Mà A trả lời thế nào? Đồng ý luôn và ngay chứ. Thằng này học cũng giỏi, tính cũng okê lắm. Là H thì H đồng ý ngay
- Ý H nói H là con gái à?
- ….Ơ…ơ………..
- Đồng ý cái gì chứ, A bảo M là cho A thêm thời gian suy nghĩ, hết năm học sẽ trả lời. Hì
- Èo, bắt nó đợi lâu thế? A không những nham hiểm mà còn dã man nữa. Haha
- Ơ, H không biết à, người ta bảo đợi chờ là hạnh phúc mà
- Hay là kết thúc của niềm tin. Hehe
- A không biết, thôi đi nhanh nào, không muộn học giờ
- Thế này thì từ hôm nay trở đi, H không dám chở A đi học nữa đâu?
- Sao thế?
- Sợ bị đánh ghen
- Vớ va vớ vẩn
Từng vòng xe lại lướt nhanh trên đường dưới những tia nắng vàng đang len lỏi qua từng kẽ lá
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
3 chương
90 chương
21 chương
14 chương
57 chương