Editor: Tô Tô Hữu Hành *** Nụ hôn mang theo hương vị từ trên người anh, mùi hương tuyết tùng lạnh thấu xương lan tràn vào bên trong khoang miệng. Đôi môi mỏng mềm mại rất mãnh liệt, đầu lưỡi nhẹ nhàng cạy mở cánh môi của Tô Tâm Đường, lướt qua hàm răng rồi bắt đầu mời gọi chiếc lưỡi đinh hương cùng nhau quấn quýt. "Ưm ----" Tô Tâm Đường choáng váng cả người, hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn của người đàn ông. "Có ở trong đó không?" Bên ngoài cửa vẫn có người kêu to. Lúc này đây bàn tay vốn đang nắm cằm của Tô Tâm Đường đang nhẹ nhàng ve vuốt gương mặt mềm mại của cô. Bàn tay to rộng mang theo vết chai mỏng lướt qua gò má khiến cô cảm thấy rùng mình. "Chuyện gì thế nhỉ?" Người ở bên ngoài gọi mãi mà không thấy ai đáp lời liền đứng ở đó lẩm bẩm. Chóp mũi cao thẳng của người đàn ông chạm vào chóp mũi của Tô Tâm Đường, tạo nên cảm giác thân mật khó nói thành lời. Anh cười như không cười nhìn cô chăm chú, dường như Tô Tâm Đường đã nhận ra điều gì đó nên cũng mở bừng mắt. Hai người mặt đối mặt. Sau đó nụ hôn lại một lần nữa rơi xuống. "Rầm rầm rầm ----" Cô nàng filler vẫn không từ bỏ ý định gõ cửa thật mạnh thêm mấy phát nữa. Đồng Kinh Niên nâng một bên chân mảnh khảnh của cô rồi vòng lên vòng eo rắn chắc của chính mình. Mà cả người anh vừa vặn chen vào giữa hai chân của Tô Tâm Đường. Quần áo không cởi và cũng không có thêm động tác nào khác, chỉ là nửa thân dưới của anh xâm nhập vào giữa hai chân cô mà thôi. Nhưng Tô Tâm Đường cũng không còn gì để nói nữa rồi. Nụ hôn của anh nhiệt tình như lửa, thời điểm nhận thấy hô hấp của cô không thông thuận, anh sẽ tránh đi một chút. Sau đó không đợi cô mở miệng nói một lời, anh lại bắt đầu hôn thật sâu. Tia nắng mặt trời chiếu lên gương mặt tuấn mỹ và sắc bén của anh, đôi mắt đen nhánh như mực trước kia cất giấu cả một bầu trời sao mênh mông, nhưng giờ phút này lại chỉ chứa đựng duy nhất một bóng hình. Đó chính là cô. Vị thần tiên vốn không thể xâm phạm, hiện giờ lại nhuốm đầy tình dục. Tô Tâm Đường cảm giác cơ thể cô đã bắt đầu nóng lên. Ánh mắt này của Đồng Kinh Niên là muốn làm tình. Trong không gian thỉnh thoảng vang lên tiếng nước tấm tắc, tiếng đập cửa rầm rầm khi nãy cũng không còn nữa. Không biết cô nàng kia đã bỏ đi từ bao giờ, nhưng làm gì có ai quan tâm đâu chứ. Có rảnh đâu mà quan tâm. Thời điểm không thở nổi vì thiếu oxy, trong đầu Tô Tâm Đường chỉ có một suy nghĩ chính là: Sớm biết như thế này thì không nên dạy anh hôn môi. Đúng là "dạy trò trò lại giết thầy" mà! ... Dù sao thì nụ hôn này cũng quá có cảm giác, Tô Tâm Đường nghĩ hơn phân nửa là sắp có chuyện xảy ra rồi. Ngay lúc cô cũng đang dần ỡm ờ thì đột nhiên Đồng Kinh Niên lại buông ra, rồi nằm ở trên người cô. Anh dùng bàn tay sạch sẽ lau đi vệt nước bọt sáng lấp lánh ở trên môi của cô, sau đó liền đứng dậy. Tô Tâm Đường: ??? Đôi môi đỏ khẽ giương lên, ngốc lăng nhìn anh. "Anh..." Giọng nói của cô có hơi khác thường. Đồng Kinh Niên đứng dưới ánh nắng sửa sang lại bộ âu phục, anh chăm chú nhìn Tô Tâm Đường, có chút buồn cười: "Em cho rằng anh muốn cùng em làm tình?" Bây giờ không thích hợp bởi vì thời gian quá ngắn, không cẩn thận sẽ còn có người đến. Sau khi thoát khỏi trạng thái choáng váng, cô ngồi dậy vuốt lại mái tóc có hơi hỗn độn, bình tĩnh trình bày. "Anh cứng rồi." Cứng đến mức không thể cứng hơn, cô còn tưởng anh muốn làm chút chuyện cầm thú gì đó nữa chứ. Tô Tâm Đường chẳng buồn để ý đến Đồng Kinh Niên, cô đứng lên bước về phía cửa phòng. Kem chống nắng đã bôi xong rồi, có thể đi chơi. Gương mặt ít khi lộ ra cảm xúc của Đồng Kinh Niên bỗng xuất hiện đôi phần xấu hổ khi nghe thấy câu nói của cô. Nhưng ngay sau đó, anh liền nhăn mày. Tô Tâm Đường định ăn mặc như thế này à? "Sao em chỉ mặc mỗi đồ lót để đi ra ngoài?" Mặc dù rất đẹp nhưng hở hang quá! Tô Tâm Đường quay đầu lại, cô cũng liếc mắt nhìn bộ đồ ở trên người mình. "Đây là bikini." Đồ lót cái mẹ gì chứ, vừa rồi cô nhìn thấy mấy cô gái đứng dưới tầng cũng đều mặc bikini hết mà. Đồng Kinh Niên: "Đổi bộ khác." Không cho bất kỳ một cơ hội nào để thương lượng. Phải đổi sang bộ không hở. Một mảng lớn da thịt trắng mịn như tuyết thế này... còn ra thể thống gì. "Không!" Tô Tâm Đường dứt khoát cự tuyệt mệnh lệnh của Đồng Kinh Niên. Anh thật đúng là muốn làm bố mà. Cô gái nhanh chân bỏ chạy, ngay cả Đồng Kinh Niên muốn bắt cũng không bắt được. ... Thời điểm Tô Tâm Đường bước đến bên bờ biển khiến cho tất cả mọi người đều phải chú ý. Lý do rất đơn giản, dáng người của cô thật sự quá đẹp. Đôi chân thon dài thẳng tắp, vòng eo nhỏ nhắn cảm tưởng như dùng hai bàn tay cũng có thể ôm vừa, còn cả hai trái mật đào sinh động nằm dưới lớp bikini kia nữa. Thân thể được chăm sóc cẩn thận mịn màng như kem bơ, thậm chí dưới ánh nắng mặt trời còn có thể phát sáng. Từ lúc có sự xuất hiện của Tô Tâm Đường thì nhóm mấy cô bạn gái kia lập tức hóa thành cỏ dại. Ánh mắt của đám đàn ông dính chặt ở trên người của cô. Rõ ràng vẫn đang ôm bạn gái trong tay nhưng bỗng lại chẳng còn thấy hứng thú gì nữa! Từng giây từng phút phải nhắc nhở chính mình: Đây là chị dâu, chị dâu. Cũng có vài tên không nhịn được mà chạy đến xum xoe quanh Tô Tâm Đường. Tuy rằng không "xơ múi" được gì nhưng vẫn muốn thể hiện chút tình cảm với mỹ nữ. Thời điểm Đồng Kinh Niên đến là hơn mười phút sau. Dù là đi biển thì anh vẫn mặc áo sơ mi kết hợp với quần bơi dài gần đến đầu gối, vừa liếc mắt một cái liền thấy ngay Tô Tâm Đường đang bị đám người vây quanh. Áp suất trong không khí giảm xuống cực thấp. Ngay cả nhóm công tử kia cũng phát hiện ra tâm trạng của lão đại có vẻ không tốt lắm. ... Tư Nam đang lướt sóng. Hắn chỉ mặc mỗi quần bơi còn nửa thân trên để trần, không thể không nói hình ảnh cơ bụng đối chọi với sóng biển trông rất mê người. Tô Tâm Đường không có ý định xuống biển, cô thoải mái ngả người lên ghế dựa. Chiếc ô trên đỉnh đầu đã được một tên thiếu gia nhiệt tình di chuyển tạo thành bóng râm lớn vừa vặn che xuống, nên sẽ không sợ phải phơi nắng một chút nào. Cô đeo kính râm, uống nước dừa mát lạnh, híp mắt nhìn Tư Nam ở cách đó không xa. Nói về ham mê cái đẹp thì không riêng gì Tô Tâm Đường, ngay cả nhóm mấy cô nàng kia cũng đều nhìn chằm chằm về phía người đang lướt sóng ở trên biển. Sau đó ---- "Lão đại, anh cũng muốn chơi lướt sóng!" Tô Tâm Đường bỗng nghe được âm thanh xôn xao. Lão đại? Đồng Kinh Niên? Cô không tự chủ được mà nhìn về phía anh. Đồng Kinh Niên vừa lên tiếng liền ôm lấy ván lướt sóng, nhìn qua tư thế còn rất chuyên nghiệp. Tô Tâm Đường không nghĩ anh sẽ tham gia những hoạt động giống như thế này, trông anh không giống một người yêu thích vận động cho lắm. Nếu bây giờ Đồng Kinh Niên lấy notebook ra làm việc có lẽ cô cũng không ngạc nhiên. Còn lướt sóng thì... Không hợp phong cách. Vốn dĩ Đồng Kinh Niên đang định đi xuống biển nhưng dường như anh chợt nghĩ tới điều gì. Anh cởi ra áo sơ mi rồi giao cho người bạn đứng bên cạnh. Ngoài dự kiến của rất nhiều người, cơ bụng lộ ra so với Tư Nam còn đẹp hơn. Chỉ có Tô Tâm Đường vẫn bình tĩnh, cô đã sờ qua rất nhiều lần rồi đấy. Đồng Kinh Niên vừa đưa áo sơ mi, vừa nói: "Đừng để bị ướt." ------------------------- Tác giả P.S: Đồng tổng: Tôi không thể thua, không thể thua. Nhìn thấy cơ bắp của tôi chưa, tôi cũng có!