Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
Chương 727 : Giám định ba con khiến cô lo sợ (2)
“Ừm.” Hàn Nhã Thanh đem tay ôm lấy cổ anh, đầy quyến rũ và xinh đẹp
Cô nhẹ nhàng nói ra một chữ đầy mê hoặc.
Nếu là trước đây, Hàn Nhã Thanh rất bài xích chuyện này, thế nhưng bây giờ lại không giống, bây giờ cô đã nhận định người đàn ông này.
Hơn nữa họ cũng có con rồi, vậy thì chuyện này cũng là bình thường.
“Thanh Thanh, em đang quyến rũ anh à?” Mắt cậu ba Dương phút chốc trở nên u ám, giọng nói cũng khàn theo.
Cô không cần quyến rũ, anh đã không kiềm chế được rồi, bây giờ cô còn mê hoặc anh như vậy, làm anh không thể không tàn nhẫn đem cô nuốt xuống bụng.
Hàn Nhã Thanh không nói gì, chỉ là bàn tay trên cổ anh không ngừng ma sát, khiêu khích trắng trợn như vậy làm cậu ba Dương trong nháy mắt căng cứng cả người, đôi mắt càng tối sầm, tấm chắn xe đã thả xuống, thư kí Lưu phía trước không thể nhìn thấy sau xe. cậu ba Dương giờ muốn làm như thế nào cũng không bị làm phiền, thế nhưng cậu ba Dương lại kiềm bản thân lại.
Bởi vì anh còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, thế là…
“Tới ủy ban.” cậu ba Dương đột nhiên ngồi thẳng người, quay về phía thư kí Lưu nói một câu. cậu ba Dương ngồi thẳng người dậy là vì sợ mình sẽ không kiềm chế được muốn cô trên xe, như vậy sẽ bỏ lỡ chính sự.
Hàn Nhã Thanh sửng sốt, ánh mắt dao động, trong tình huống này, không phải cậu ba Dương nên dẫn cô về nhà sao?
Thật vi diệu, có thật không vậy?
Cô mới câu dẫn anh trắng trợn vậy mà?
Thế mà anh lại, anh lại.
Giờ phút này, tâm tình Hàn Nhã Thanh có chút rối ren.
Mà lúc bấy giờ, trong nhà họ Dương.
“Anh giúp tôi điều tra số điện thoại của cô chủ nhà họ Đường, Đường Thấm Nhi.” Dương Bạc Vệ gọi điện thoại, sắt mặt vô cùng nghiêm nghị.
Ông nhất định phải gặp được Đường Thấm Nhi, ông phải gặp bằng được!
Nhiều năm như vậy, Dương Bạc Vệ hầu như đã phong kín chính mình, không liên hệ với người bên ngoài, chỉ liên hệ với một người duy nhất.
“Bạc Vệ, ông muốn làm gì?” Người kia nghe thấy lời của Dương Bạc Vệ, giọng nói toát lên vẻ kinh ngạc.
“Bạc Vệ, chuyện trước kia đã là quá khứ rồi, đừng để ý tới làm gì, nếu chuyện năm đó bị phanh phui thì rất nhiều người sẽ bị liên lụy…” Người kia cố gắng khuyên ngăn, giọng điệu đầy nặng nề.
“Ông cũng biết chuyện có phải không? Ông biết chuyện có liên quan đến Đường Thấm Nhi có phải không?” Âm thanh Dương Bạc Vệ trở nên kích động, kích động lạ thường.
“Chuyện liên quan đến cô chủ nhà họ Đường động tĩnh rất lớn, tôi đương nhiên cũng biết.” Người kia cũng không chối bỏ, nói hết câu thì thở dài một hơi.
“Nói vậy là ông cũng nghi ngờ có phải không?” Tay Dương Bạc Vệ nhịn không được run rẩy: “Cô ta có phải là…”
“Bạc Vệ, ông không nên trở về.” Đầu điện thoại bên kia đột nhiên ngắt lời ông, Nếu Dương Bạc Vệ cứ ở trong viện dưỡng lão không trở về, thì ông ta sẽ không biết chuyện này.
Không biết, thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, chuyện năm đó đã quá lớn, một khi vạch trần toàn bộ, không biết là hậu quả sẽ như thế nào.
“Bạc Vệ, đã qua hai mươi năm rồi, mọi chuyện đều đã êm đẹp, ông đừng tiếp tục…” Tiếng người bên kia dây điện thoại càng trầm thêm mấy phần.
“Không được, tôi nhất định phải biết, nhất định phải…” Dương Bạc Vệ thở mạnh một hơi, chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt vẫn mang vẻ đau đớn và nặng nề: “Tôi nhất định phải biết được chuyện gì đã xảy ra? Việc này không chỉ liên quan đến chuyện năm đó…”
Dương Bạc Vệ mở mắt lần nữa, trong mắt vẫn là những cảm xúc kia nhưng lại mang theo chút lo lắng, thậm chí là sợ sệt, việc này không chỉ liên quan đến chuyện năm đó, mà còn liên quan đến…
“Bạc Vệ, lời này của ông là có ý gì?” Giọng người bên kia lộ vẻ nghi hoặc.
Nếu không vì chuyện năm đó, thì là vì cái gì?
“Ông trước tiên giúp tôi điều tra số điện thoại, tôi muốn gặp Đường Thấm Nhi trước.” Dương Bạc Vệ phớt lờ câu hỏi của ông ta, bởi vì có một số chuyện ông vẫn chưa thể xác định được, ông muốn gặp Đường Thấm Nhi để tìm đáp án.
“Ông muốn gặp cô ta?” Đối phương nghe lời này của ông nhịn không được kêu thành tiếng, ông cho là chỉ cần tìm ra số điện thoại của Đường Thấm Nhi là được, không nghĩ tới Dương Bạc Vệ lại muốn trực tiếp gặp mặt cô.
“Đúng, tôi muốn gặp cô ta.” Dương Bạc Vệ đã quyết định, chuyện mà ông đã quyết thì sẽ không thay đổi.
Cũng không thể thay đổi, ông nhất định phải đi.
“Bạc Vệ, ông biết là…” Giọng nói người kia pha lẫn lo lắng, ông lại muốn khuyên Dương Bạc Vệ.
“Không cần khuyên tôi, đây là quyết định của tôi, tra được số thì nói cho tôi biết.” Dương Bạc Vệ trược tiếp ngắt lời ông, Dương Bạc Vệ dừng lại một chút, tựa như nghĩ đến điều gì, lập tức bồi thêm một câu: “Nếu ông không tra giùm tôi, thì tôi sẽ tự mình tra, hoặc là tôi sẽ đi tìm cô ta luôn.”
“Được rồi, tôi sẽ tra giùm ông.” Người kia nghe ông nói vậy, cũng chỉ có thể đồng ý.
Sau khi Dương Bạc Vệ cúp điện thoại, nhanh chóng khép mắt lại, tâm tình ngày càng phức tạp.
Có thể, ông không nên trở về từ viện dưỡng lão, nhưng giờ ông đã về rồi, việc này không thể vờ như không biết
Có lẽ, đây chính là ý trời!!
Nếu đây là ý trời, ông cũng không chống lại được.
Chuyện nên đến cuối cùng cũng đến, chuyện nên đối mặt cuối cùng cũng phải đối mặt, suy cho cùng cũng không thể thoát được…
Lúc bấy giờ, cậu ba Dương trong xe. cậu ba Dương ngồi thẳng lưng, chỉ dùng một tay ôm lấy Hàn Nhã Thanh, ngoài ra không có bất kì động tác thân mật nào khác.
Hàn Nhã Thanh thấy anh như vậy, khóe môi không khỏi cong lên, lần đầu tiên cô nhìn thấy cậu ba Dương đứng đắn như vậy.
Chỉ vì đi đăng kí kết hôn, anh cũng thật là…
Chuyện đăng kí kết hôn này, Hàn Nhã Thanh đã không còn mâu thuẫn như trước nữa, cô cùng Dương Tầm Chiêu đăng kí kết hôn cũng là chuyện sớm muộn.
Tuy nhiên, cô nhớ tới hai bảo bối ở nhà, nghĩ đến bảo bối Đường Minh Hạo, nếu cô đăng kí kết hôn với Dương Tầm Chiêu, liệu bé Hạo có đồng ý không?
Hơn nữa, cậu ba Dương làm vậy có phải là qua loa rồi không?
Lần đầu đã qua loa lắm rồi, lần này còn sơ sài như vậy?
Ai mà kết hôn kiểu vậy chứ?
Đối với điều này, trong lòng Hàn Nhã Thanh có chút bất mãn.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
12 chương
70 chương
12 chương
107 chương
80 chương
66 chương
28 chương
117 chương