Cô vợ thần bí của tổng tài hắc bang
Chương 4 : Ám sát
Khi họ vừa ra khỏi cửa sân bay thì không biết từ đâu một đám áo đen xuất hiện bao vây xung quanh họ. Nhìn những tên áo đen đôi lông mi anh nhíu chặt lại, ánh mắt màu hổ phách phóng ánh mắt chứa đựng đầy sát khí nhìn từng tên. Những tên áo đen bị ánh mắt anh quét qua đều cảm thấy lạnh buốt sống lưng, toát mồ hôi hột nghĩ rằng bản thân như đang ở nơi lạnh nhất trên Trái Đất vậy.
Tất cả những tên áo đen đều bị sát khí anh làm cho chùn bước, sự sợ hãi xuất hiện dần dần trên khuôn mặt từng người. Anh không muốn lằng nhằng với những tên này, giọng nói lạnh lẽo của anh thốt lên như muốn đông cứng tất cả mọi người và sự vật xung quanh:
" Ai?"
Tên cầm đầu dần dần lấy lại bình tĩnh, hùng hổ cất tiếng:
" Mày không có tư cách biết tên lão đại của bọn tao, còn bây giờ mạng chó của màu sẽ kết thúc ngay hôm nay. Lên bọn bay."
Nghe hiệu lệnh của tên cầm đầu, tây cả những tên áo đen còn lại liền xông lên, lao thẳng về phía anh. Hai bên xung đột, tất cả đều lôi vũ khí ra để chiến đấu. Tất cả người qua đừng nghe thấy tiếng súng đều chạy toán loạn, la hét ing ỏi cả con đường.
Bên phía những tên áo đen kia số lượng hơn nhiều bên anh nhưng chất lượng thì chưa chắc. Những thuộc hạ của anh đều là tinh anh, coi trọng chứ không coi trọng số lượng nên chiếm thế thượng phong vẫn là bên anh.
Nếu để ý kỹ, ở giữa cuộc chiến hỗn loạn có một người đàn ông có khí chất bất phàm đứng im đúc hai tay vào túi quần như mọi việc xảy ra không hề liên quan đến anh.
Chưa đầy 2 phút, tất cả những tên áo đen đều nằm la liệt trên mặt đất, các xác chết nằm rải rác trên con đường, máu chảy nhuộm đỏ cả một đoạn đường.
Anh \- CEO của một công ty đứng đầu thế giới, một lão đại của một bang đảng lớn nhất TGN, thâu tóm cả hắc lẫn bạch đạo kẻ thù muốn giết anh nhiều vô số kể nên chuyện bị ám sát là thường xuyên xảy ra nên anh không qua lạ lẫm với cảnh tượng này.
Anh khinh bỉ nhìn một lượt những tên nằm dưới đất, quay gót bước đi ra hướng đỗ xe. Nhưng tất cả đều không ngờ rằng vẫn còn một tên sống sót, hắn cố gắng dùng sức lực còn lại nắm chặt khẩu súng trong tay bắn về phía anh.
Khi nghe thấy tiếng súng anh quay người lại, do quá bất ngờ anh lãnh trọn viên đạn ghim thẳng vào ngực anh, một dòng máu đỏ tươi chảy ra. Anh nhíu mày, tức giận giật lấy khẩu súng tên thuộc hạ bên cạnh bắn điên cuồng vào tên kia, hắn bị bắn thành cái rỗ, hắn chết không nhắm mắt. Do viên đạn bắn vào chỗ hiểm nên vết thương chảy rất nhiều máu, khuôn mặt hắn tái nhợt không còn giọt máu, hơi loạng choạng liền nhanh chóng bám vào người Chu Tinh Kiệt. Tinh Kiệt đã rất lâu rồi chưa thấy anh bị thương liền tức giận, nhìn tên thuộc hạ bên cạnh ra lệnh:
" Xem những tên nào còn có cơ hội sống đem về bang chữa trị. Tra khảo cho ra kẻ nào đứng đằng sau nếu tên nào cứng đầu không khai GIẾT ngay lập tức, làm gương cho mấy tên kia."
Chu Tinh Kiệt nói với tên đàn em khác:
" Lấy xe qua đây. Nhanh!"
Chiếc xe đỗ trước mặt Tinh Kiệt liền nhanh chóng dìu anh lên xe, vừa lên xe lấy hộp cứu thương vừa sơ cứu cầm máu vừa ra lệnh cho tên lái xe:
" Đến bệnh viện."
Tên lái xe nghe lệnh liền nhanh chóng nhấn ga lao nhanh trên đường đến bệnh viện tốt nhất Thượng Hải, nói:
" Vâng, thưa nhị lão"
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
111 chương
39 chương
74 chương
11 chương
194 chương