Cô vợ tàn tật của tổng tài
Chương 57 : Chủ Quan
Cao Trường Cung và cô ngơ ngác nhìn nhau một lúc.
Anh nói: "Vậy bây giờ...!tính sao?"
Cô đi đến bãi đỗ xe và nói: "Anh tự bắt taxi đi!"
" Sao cô lại làm như vậy? Tôi...!hôm nay, tôi quên mang theo tiền rồi!"
Cô nói: "Anh gọi taxi đi! Tôi trả tiền."
" Mệt cô quá à.
Nhưng mà...!tôi muốn đi cùng cô cơ..." _ Nài nỉ
Cô vẫn kiên quyết: "Tôi không muốn đi với anh.
Đi với anh để bạn gái của anh ghen à?"
" Đi mà..."
" Không!"
Bỗng lúc này trời mưa to...!
Vậy là cô phải cho anh vào xe.
Cô không hề biết trước đó đã có người hãm hại.
Trước đó...!
" Không được! Cô ta là vật cản.
Mình phải loại bỏ cô ta."
Hàn Tĩnh Chi lẩm bẩm rồi đi xuống bãi đỗ xe.
Hàn Tĩnh Chi nhìn liếc khắp nơi.
Các mấy người nhiều chuyện bàn tán xôn xao về chiếc xe của cô
" Trời ơi, chiếc xe này đẹp quá.
Chồng~ mua cho em nha?"
" Chiếc xe này đắt lắm.
Không phải muốn dùng là dùng được đâu."
" Cô Anna đó giàu ghê.
Mua hẳn chiếc xe mấy chục nghìn đô."
...!
Sau khi bọn họ đang ở bên trong phòng tiệc.
Cô ta đã gọi người đến và tháo gỡ vài bộ phận trong xe của cô như phanh, tay cầm...!
Và hiện tại cô đang cho anh trú tạm trong xe.
Cao Trường Cung nói: "Để tôi lái cho!"
Nãy cô cũng uống khá nhiều rượu nên khá nhọc.
" Được!"
Vậy là cô đổi chỗ cho anh.
Anh liền đạp ga, xe chạy.
Ở trong xe...!
" Anna, tôi đưa cô đi hóng gió nha?"
Cô lạnh đáp: "Tôi mệt lắm.
Về nhà đi!"
" Ờ..."
Anh thấy cô có vẻ khá mệt mỏi.
Anh định nói nhưng rồi lại thôi.
Cô thấy anh cứ thấp thỏm, cô nói: "Nãy giờ sao anh cứ thấp thỏm ngồi không yên vậy, có chuyện gì sao?"
Anh nói: "Tôi...!tôi có chuyện muốn hỏi cô!"
" Nói đi!"
" Cô có quen một ai tên là Hàn Yên Nhi không?"
Cô nghe đến cái tên này liền hốt hoảng: "Tôi...!không biết!"
" Thật sao?"
" Đúng!" _ cô không dám nhìn đối diện vào mặt anh.
Cô thấy anh im lặng, sợ anh phát hiện, cô nói: "Mà...!nãy anh bảo đưa tôi đi hóng gió đúng không?"
" Nãy cô bảo..."
" Bây giờ tôi muốn đi!"
Muốn hay không cũng chịu thôi.
Phải làm vậy để che mắt anh.
Cô nhìn anh bằng ánh mắt ưu buồn, nghĩ bụng: "Cao Trường Cung...!em chẳng còn trong sạch
Người như anh...!xứng đáng với một cô gái tốt hơn.
Tại sao? 5 năm trôi qua, anh cất công đi tìm một kẻ bẩn như em làm gì? Thật tốn tuổi thanh xuân của anh."
Anh đi đến đoạn dốc, lúc này, chiếc xe lắc lư, đi với một tốc độ rất cao.
Anh dùng chân nhấn phanh mà không dừng lại được.
" Chết tiệt!"
Cô lo lắng: "Xe...!xe bị sao vậy?"
" Có người hãm hại cô đó.
Chết tiệt! Giờ phải làm sao? _ anh loay hoay tìm cách
Cô thấy có mấy cái cây ở dãy phía bên tay trái.
Cô nói: "Anh đưa đây cho tôi!"
Và một màn phanh bá đạo.
Xe cô đâm thẳng vào một cái cây.
Xe của cô đã dừng lại, tuy đâm vào cây rất mạnh nhưng chiếc xe vẫn nguyên vẹn.
" Phù! May quá." _cô thở nhẹ nhõm
Bỗng dưng...!
Vì lực đâm mạnh, xe không sao nhưng mà...!cây đổ.
Bề mặt kính xe lúc này hứng chịu một xự va chạm mạnh khiến cho kính vỡ.
Một cành cây khá to đang rơi thẳng xuống anh.
" CẨN THẬN!"
Cô liền lấy thân mình che cho anh.
" Ahhh..."
Anh liền bất ngờ trước sự bảo vệ của cô.
Vì cành cây này khá to và có gai.
Nên anh cũng bị ảnh hưởng.
Cô thì bị chảy máu.
Trời thì đang mưa to.
Càng lúc, anh và cô càng kiệt sức.
Cửa xe thì bị kẹt.
Không thể ra ngoài.
Anh lấy điện thoại ra.
" 115! Mau...!cho một...!xe cứu thương đến...!đường**...!nhanh lên!" _anh đang cảm thấy yếu ớt
Anh phát ra những âm thanh không rõ ràng: "Anna....!tỉnh...!dậy..."
Anh đã yếu đến mức vậy rồi mà cô phải đỡ đòn giúp anh thì có khi nặng hơn.
Anh ôm lấy cô, và đưa ngón tay trỏ ngang mũi.
" Chết rồi...!cô ấy thở yếu quá..."
Anh liền lấy hơi thở của bản thân truyền cho cô.
Ôi! Một nụ hôn cứu người
Khi nhận được điện thoại của anh.
Xe cứu thương liền đến hiện trường.
Vì cây quá to nên họ phải gọi cả một chiếc máy bay tới để đưa cái cây đi.
" Không ổn rồi, cả hai đều đang rất yếu.
Mau đưa tới bệnh viện!" _ một người bác sĩ nói
Các bác sĩ nhanh chóng đưa hai người họ ra ngoài và đưa vào bệnh viện.
Ở bệnh viện...!
" Nhanh lên! Mau đưa bệnh nhân nam qua phòng một.
Bệnh nhân nữ qua phòng 5.
Mau lên!"
Các bác sĩ tận tình.
Phòng 1
" Bệnh nhân này cũng chỉ bị ngoài da thôi.
Không sao cả."
Phòng 5
" Không ổn một chút nào, cô gái này bị thương khá nghiêm trọng.
Cần truyền nước, thở oxi, rửa vết thương sạch sẽ.
Đừng chần chừ nữa.
Nhanh lên!"
Anh đã được đưa sang phòng hồi sức còn cô thì vẫn đang trong phòng.
" Ting ting..." _ điện thoại của anh khiến rung
Bác sĩ coi anh thấy trên điện thoại hiển thị chữ "mẹ" liền bắt máy.
Chưa nói được gì đã bị chửi xối xả: "Cái thằng trời đánh! Mày...!tao đã cho mỡ dâng lên đến miệng mày rồi mà mày còn không biết nghe lời.
Mày đó nha, làm cho con bé Doanh nó khóc.
Mà muộn rồi, đi với con quỷ cái nào mà chưa về?"
Bác sĩ nói: "Dạ...!thưa bà...!tôi là bác sĩ..."
Bà Cao chưa tin: "Còn mày, mày là thằng bạn của nó chứ gì? Mau đưa điện thoại cho nó nói chuyện với cô!"
Bác sĩ nói: "Dạ thưa bà, con trai bà đang ở bệnh viện ZQ.
Bà...!bà lên phòng hồi sức, phòng 303 nha."
Bà Cao lúc này mới sửng sốt: "Sao cơ? Tôi...!tôi tới liền!"
Lúc này Dạ Nhạc Doanh cũng đang ở nhà của ông bà Cao.
" Huhuhuh, bác gái, anh Cung không về ạ?" _ Dạ Nhạc Doanh đến đây thêm bớt lời để nói với anh chuyện ở buổi tiệc
Bà Cao hoảng hốt: "Doanh Doanh, đưa bác đến bệnh viện ZQ.
Thằng Cung nó đang ở đó!"
Cô ta nghe vậy liền nói: "Vâng! Để cháu đi lấy xe!"
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
16 chương
53 chương
94 chương
44 chương