Cô vợ tàn tật của tổng tài
Chương 4 : Màn kịch do ả đàn dựng
Hàn Tĩnh Chi đã sắp xếp tất cả mọi thứ. Cô ta đã sai người dàn dựng cảnh một người phụ nữ bị đánh đập trước mặt Cao Trường Cung, rồi sau đó, cô ta ra cứu người phụ nữ kia. Lúc đó, cô ta sẽ bị đánh tả tơi vì lo chuyện bao đồng.
Sau vài giờ làm việc căng thẳng, cũng đã đến lúc nghỉ ngơi. Cao Trường Cung đi lên xe ô tô cùng với một người tài xế
Lúc đó, có một người phụ nữ bị đánh trước đầu xe của anh. Người tài xế kia bíp còi nhưng không thèm ra, cứ lì mặt đứng đó.
" Cao tổng, giờ tính sao ạ?"
Anh tức giận nói với người tài xế: "Sao trăng gì nữa. Lùi xe về đằng sau là thoát được chứ gì."
Đánh nhau càng lúc càng mạnh hơn. Lúc đó, Hàn Tĩnh Chi xông ra, đẩy người đàn ông kia và nói: "Anh là cái gì vậy? Đánh một người phụ nữ không biết nhục à?"
" Má nó... mày cút. Đây không phải là chuyện của mày!"
Cô ta vẫn đứng đó, hắn ta tức giận, mới nắm tóc, vài cái bạt tay. Làm sao mà không để ý cho được, anh nhìn thấy cô một phát là đã xông thẳng ra: "Buông ra!" _anh đẩy hắn ta ra khỏi cô.
Hắn nhìn thấy anh liền bỏ chạy. Anh quay sang lo lắng hỏi cô ta: "Cô... cô có bị sao không? Chết! Chảy máu môi rồi này."
" Mang hộp đồ sơ cứu ra đây. Bác tài ơi!" _anh nói bác tài
Cô ta giả vờ mạnh mẽ: "Tôi không sao đâu. Để tôi đi!"
Người phụ nữ kia thêm lời: "Cô ơi, tôi cảm ơn cô. Nếu không có cô chắc tôi bị tên chồng vũ phu kia đánh chết rồi. Cậu gì ơi, cậu chăm sóc cho cô ấy nhé." _cô ta rời đi
Anh lo lắng: "Cô có sao không? Để tôi..." _anh nhẹ nhàng từ tốn, lấy khăn ướt lau phần máu bị chảy ở môi
Anh cứ nghĩ cô ấy chính là Yên Nhi. Hai người họ quá giống nhau.
Sau đó, anh ngỏ ý: "Liệu tôi có thể mời em đi ăn được không?"
Cô ta biết anh là tổng tài, để muốn đến với anh rất khó nên tiếp xúc một cách từ từ. Cô ta xua tay: "Dạ, không cần đâu."
" Mà tôi nhớ là cô không đi được mà. Sao hôm nay..." _anh hỏi
Cô ta nhanh trí: "Hôm đó, tôi nghĩ anh là người xấu nên đã gạt anh. Mong anh bỏ qua."
Anh nói tiếp: "Nếu không mời cô đi ăn hôm nay được thì để hôm khác. Cô tên là gì? Cô cho tôi xin số nhé?"
Cô ta cười gian xảo, nghĩ: "Cá đã cắn câu rồi."
Cô ta nói tên của mình ra và đọc số cho anh.
Rồi anh đưa cô ta về Hàn gia.
Cô đang ngồi trên cửa sổ thì thấy anh mở cửa xe cho cô ta. Cô ngạc nhiên khi biết về mới quan hệ của cô ta và anh.
Vào buổi tối hôm đó, mọi người đang quây quần cùng nhau bên mâm cơm.
" Yên Nhi à, con sang bên đó, tính học gì vậy?" _ông Hàn hỏi
" Con tính sang đó, vừa điều trị cái chân vừa học thêm về ngành sân khấu điện ảnh."
Ông Hàn nghe vậy, liền tức giận: "Học ngành nào không học đi học ngành đó. Sao cô không đi học ngành quản lý khách sạn để về phụ giúp với cha."
" Cha à, từ trước đến nay, con luôn tôn trọng cha, luôn để cha mẹ quyết định hết tất cả mọi việc của con. Nhưng xin cha mẹ đó, lần này hãy để con được tự do, để con tự lập đi ạ."
Cậu Hàn ủng hộ cô: "Anh à, em nghe con bé nói vậy có lý đó. Anh cứ để nó theo đuổi giấc mơ mà nó muốn đi."
" Đúng đó anh!" _bà Hàn từ trước đến nay luôn đố kỵ, phân biệt đối xử với cô. Muốn cô biến khỏi mắt bà ta
Nghe vậy, ông không còn gì để nói nữa, đành phải chấp nhận.
*****
Hôm nay, là ngày cô lên máy bay đi sang một nơi khác. Cô cảm thấy buồn khi xa nơi này.
Vú ba ân cần thu dọn hành lý cho cô. Cô nghĩ có lẽ mình đã hiểu lầm về mối quan hệ đó.
Ở hãng hàng không American Airlines. Sau khi kiểm tra và làm thủ tục các thứ, cô và cậu mợ Hàn đã lên máy bay.
Ông Hàn giờ này đang ở trên tập đoàn Vĩnh Long.
________________
Giới thiệu: Tập đoàn kinh doanh khách sạn Vĩnh Long là một tập đoàn lớn đứng thứ ba trên thành phố New York. Với số tiền đầu tư khủng và số tiền lãi hàng tháng nhiều. Tập đoàn rất nổi tiếng.
________________
Mẹ con bà Hàn (bà Hàn và Hàn Tĩnh Chi) đang vui mừng vì đã nhổ được cái gai trong mắt. Tuy 2 cô (Hàn Tĩnh Chi và Hàn Yên Nhi) đều là con của bà. Nhưng bà luôn phân biệt đối xử, luôn ghét bỏ Hàn Yên Nhi vì cô không đi được và là một đứa bất tài.
" Mẹ ơi, chị Nhi vừa lên máy bay rồi." _Hàn Tĩnh Chi vui vẻ báo tin cho bà Hàn
" Ừ, mẹ biết rồi. Cho nó đi cho đỡ mệt người."_ bà Hàn đang ngồi uống trà
" Mẹ, con có người yêu rồi."
Bà ta ngạc nhiên: "Sao cơ? Ai vậy con gái?"
" Dạ đó là Cao Trường Cung. Chắc mẹ cũng biết anh ấy đúng không?"
Bà ta vui mừng: "Đúng là... con gái của mẹ. Con giỏi lắm, yêu được Cao Trường Cung là phúc lắm đó. Đâu như con chị mày, đi yêu cái thằng Diệp Hoan, vô dụng, ăn chơi, còn lợi dụng nó nữa chứ."
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
32 chương
23 chương
46 chương
25 chương
488 chương
28 chương
120 chương
54 chương