Cô vợ tàn tật của tổng tài
Chương 36 : Đã 5 năm
5 năm sau...
Tại sân bay New York...
“ Ảnh hậu Anna kìa. Chị ơi cho em xin chữ ký!”
“ Con của chị ấy kìa. Bé Rose đó. Dễ thương quá. Áhhh!”
Trong suốt 5 năm qua, Hàn Yên Nhi bây giờ với cái tên gọi khác được nhiều người biết tới: Anna
Cô đã rất cố gắng, nhờ sự giúp đỡ của Hoắc Cảnh Nha. Bây giờ cô đã được nhiều người biết đến với cái tên gọi: Anna Nguyễn
Tất cả các fan của cô đang ở sân bay gào thét, muốn xin chữ ký của cô.
À còn nữa, đứa bé gái bây giờ cũng đã lớn, cô bé tên là Rose Nguyễn, tên thật là: Hàn Cung Vy
Cô bé rất dễ thương, và được nhiều fan hâm mộ của cô yêu mến.
Các anh cảnh sát đang giải vây đám đông cho cô. Hắc cảnh Nha, Anna và Rose lên xe taxi đi về căn nhà mà họ đã mua lại ở đây.
[...]
“Choang” _ tiếng thủy tinh vỡ
Đứa bé trai_ Cao Trường Lưu năm xưa bây giờ cũng đã lớn. Cậu bé không còn bị chứng bệnh tụ máu cấp tính nữa. Vì không có mẹ bên cạnh, cậu lúc nào cũng như là bị trầm cảm vậy.
Cậu bé đang ngồi đọc sách thì lỡ tay làm rơi cốc sữa do bà Cao pha
Bà Cao đang uống trà trong phòng khách thì nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ, liền chạy ra. Cao Trường Lưu lúc này đang nhặt mấy cái mảnh thủy tinh bị vỡ lên xem. Bà Cao lo lắng: “Tiểu Lưu à, bỏ xuống nguy hiểm lắm!”
Bà chạy tới giật lấy mảnh thủy tinh trên tay cậu bé và nói: “Con có sao không? Đưa tay đây bà xem nào!”
Cậu bé lạnh lùng, rút tay ra: “Không sao.”
Nói rồi cậu bé cầm quyển sách chạy lên trên phòng. Bà Cao thấy vậy rất lo, Bà vừa nhặt thủy tinh vừa than thở:
“ Tội nghiệp cháu tôi, nó không có mẹ. Suốt ngày im ỉm không đi đâu. Haizzz.”
Cao Trường Cung bận rộn suốt ngày ở công ty, hay để bé Lưu ở nhà ông bà Cao. Một tuần anh chỉ về nhà thăm bé Lưu một lần.
[...]
Hoắc Cảnh Nha đã đưa cô và bé Rose về tới nhà.
Cô bé sống trong sự sung sướng, và được nhiều người yêu mến nên khá kiêu ngạo. Cô bé nhìn thấy căn nhà mà Hoắc Cảnh Nha đã mua, nói: “Bác Hoắc à, sao nhà này to thế. Bác định cho ai ở vậy?”
Hắc cảnh Nha nghe được câu hỏi này, gãi đầu: “Tất nhiên là cho ba người chúng ta ở rồi!”
Cô bé khoanh tay, nói: “Nó to quá, cháu không thích!”
Anna mang hành lý ra khỏi xe: “Nè, hai người tính để tôi mang cái đống này vào trong kia sao? Mau lại đây giúp tôi coi.”
Hoắc Cảnh Nha và Rose chạy tới giúp cô vận chuyển đống đồ vào trong nhà. Bé Rose thì mang vài cái túi sách hàng chục triệu của cô vào trong nhà mới. Còn Hoắc Cảnh Nha thì giúp cô mang vali vào trong nhà.
" Mệt dễ sợ!"
Bé Rose than vãn và ngồi lên chiếc ghế sofa chưa dọn dẹp gì, còn đống bụi bẩn dính trên ghế.
Anna thấy vậy liền nói: "Tiểu Vy Vy, con ra ngoài sân chơi đi! Để mẹ và bác Hoắc dọn dẹp rồi tý con vào. Nha?"
" Con muốn giúp mẹ và bác dọn dẹp cơ~" _ nhõng nhẽo
Anna đặt tay lên trán cô và nói với bé Rose: "Bây giờ không phải là lúc đùa đâu. Con ra sân chơi đi!"
Cô bé bĩu môi, ăn vạ: "Huhuhuh... không biết đâu, mẹ phải cho con làm!"
" Haizzz, thôi được rồi! Con lấy nước xịt kính, lau cái bàn cho mẹ."
Một tiếng sau đó, mọi đồ đạc trong căn nhà đều sạch bóng. Ba người họ ngã gục xuống ghế. Người thì kêu miệt, kêu đói.
Cô vươn người dậy và nói: "Đi ăn thôi! Em đói lắm rồi!"
" Yeah!" _ Hoắc Cảnh Nha và bé Rose đồng thanh
...
Họ đi tới nhà hàng và bắt đầu gọi món
Cô mở menu ra và nói với phục vụ " Ba suất bò cuốn kim chi, ba phần bào ngư nướng mỡ hành, ba phần cá hồi sashimi,..."
Phục vụ cười gượng gạo và đi vào trong căn bếp.
Hoắc Cảnh Nha nhìn cô và nói: "Anna à, em còn phải giữ dáng đó. Ăn ít thôi!"
" Kìa chị..."
Bé Rose cùng với Hoắc Cảnh Nha chống lại mẹ: "Mami à, bác Hoắc nói đúng đó. Mẹ ăn ít thôi. **Để con với** **bác Hoắc ăn hết cho**."
" Con bé này!"
Thức ăn được phục vụ mang ra. Chăm sóc tận tình.
...
Cao Trường Cung cũng đưa bé Lưu tới đây ăn. Anh nhìn thấy cô, liền nhớ tới Hàn Yên Nhi ngày xưa. Anh ngây người một lúc. Bé Lưu thấy bố đang nhìn ai mà say đắm say đuối, cậu bé nói: "Dady à, con đói!"
" Ờ!" _Cao Trường Cung chợt tỉnh lại
Anh và bé Lưu ngồi vào bàn ăn và gọi món.
Bất chợt cô cũng lỡ nhìn sang phía Cao Trường Cung, cô giật mình, làm rơi đũa, nghĩ bụng: "Cao Trường Cung, Anh ấy có con rồi ư? Cũng đúng đã năm năm rồi mà!"
Anh và cô liếc mắt nhìn nhau, mặt chạm mặt, cô bối rối chạy vào nhà vệ sinh.
Cao Trường Cung không nhìn thấy cô đâu, nhìn thấy cái dáng vẻ của cô, anh đoán ra ngay đó là Hàn Yên Nhi ngày xưa.
Anh cũng chạy vào nhà vệ sinh. Anh đứng ở cửa. Đợi một lúc sau, cô từ nhà vệ sinh đi ra. Nhìn thấy anh mặt tái nhợt.
Anh ôm lấy cô: "Yên Nhi! Cuối cùng anh cũng tìm thấy em rồi."
Cô ngạc nhiên đẩy anh ra: "Anh nhầm người rồi. Tôi không quen anh!"
Cao Trường Cung không thể kìm nén nỗi nhớ của anh dành cho cô. Anh nói: "Em là Hàn Yên Nhi, đúng không?"
Cô liền quát: "Anh nhầm người rồi. Tôi tên là Anna."
Nói rồi cô chạy ra khỏi nhà vệ sinh. Cô cầm tay của Hoắc Cảnh Nha và bé Rose: "Đi về!"
Cô đặt tiền trên bàn và nói lớn: "PHỤC VỤ TÍNH TIỀN."
Ba người họ rời khỏi nhà hàng đó. Lúc anh chạy ra họ đã ai mất.
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
32 chương
23 chương
46 chương
25 chương
488 chương
28 chương
120 chương
54 chương