Cô vợ nhỏ! em đáng yêu phết!
Chương 5 : Được, tôi sẽ lấy anh ta theo ý ông
Sau khi giao dịch với Diệp Tuấn Bảo xong , Thái Hàn Dương lái xe về biệt thự của mẹ Hàn Nhi - bà Đỗ Thanh Tâm và Hàn Nhi đang sống , nơi mà mười mấy năm nay ông chưa từng về ..
Ding Dong ----
Hàn Nhi đang ngồi coi tivi ở phòng khách thì nghe tiếng chuông cửa , cô chạy ra mở cửa và gặp người mà cô không muốn gặp nhất .. Chính là ba cô !
" Con gái " - Thái Hàn Dương nhẹ giọng gọi cô
" Ông tới đây là có chuyện gì ? "
" Ba có chuyên muốn nói với hai mẹ con , cho ba vào nhà đi "
" Ông không có tư cách bước vào căn nhà này ! "
Mẹ của Hàn Nhi đang trong bếp , nghe tiếng nói chuyện thì vội chạy nhanh ra cửa vừa gặp mặt Thái Hàn Dương thì tim bà chợt đau nhói nhưng vẫn cố giư bình tĩnh để nói :
" Hàn Nhi , có chuyện gì vậy con , cho ba con vào nhà đi , con đừng như vậy "
" Mẹ ! Ông ấy không thể vào đây được ! Ông ấy không đủ tư cách , con không cho phép ông ta vào nhà mình đâu mẹ " - Hàn Nhi quay sang nói với mẹ , giọng đầy phẫn nộ
" Chẳng lẽ con không nghe lời bà mẹ này nữa sao "
Mẹ Hàn Nhi quay sang nói với Thái Hàn Dương :
" Anh vào nhà đi "
Thái Hàn Dương bước vào phòng khách , ngồi tại ghế sofa nói :
" Bao nhiêu năm nay nơi này vẫn như xưa , không thay đổi gì .. "
" Ông đừng ở đó mà dài dòng nữa . Có chuyện gì muốn nói thì cứ nói ! Nói xong thì mau đi đi " - Hàn Nhi lạnh lùng nói
" Được rồi , bây giờ ba sẽ vào vấn đề chính . Hàn Nhi à ! Bây giờ ba củng không biết phải làm sao nữa nhưng con phải giúp ba ! "
"Ông muốn tôi giúp ông chuyện gì ?"
" Diệp tổng đã mua hết cổ phần trong công ti của ba và nếu như ba không thực hiện yêu cầu của họ thì ba sẽ trắng tay ! " - Thái Hàn Dương chậm rãi nói
" Yêu cầu gì ? "
" Ba không biết phải giải thích sao với con nhưng ba mong con cố gắng giúp ba "
" Tôi hỏi ông là bọn họ yêu cầu gì ? Nếu ông không nói thì xin về cho ! Tôi rất bận "
" Được , ba nói ! Diệp tổng nói với ba muốn cưới con về làm vợ .."
" Ông vừa nói cái gì ? " - cô nghĩ cô vừa nghe nhầm nên hỏi lại lần nữa .
" Chắc con củng biết công ti Thái thị là tâm quyết của cả cuộc đời ba mà đúng không ? Ba không thể mất nó được .. Nếu con chịu lấy Diệp tổng thì công ti của ba sẽ .. "
" Thôi đủ rồi ông đừng nói nữa ! Tôi không đồng ý " - Hàn Nhi cự tuyệt.
Vừa nghe Hàn Nhi nói xong ông Hàn Dương tức giận , đưa tay đập mạnh bàn :
" Mày ! Tao sinh mày ra để mày báo hiếu mà bây giờ tao nhờ mày chút chuyện nhỏ mà mày củng không làm được ! Mày là đứa bất hiếu "
" Đúng vậy ! Tôi rất bất hiếu ! Còn ông thì sao ? Gia đình đang hạnh phúc , tự nhiên ông có người phụ nữ khác ở bên ngoài ! Ông có nghĩ tới cảm nhận của mẹ con tôi không ? Ông có bao giờ quan tâm mẹ tôi không ? Ông có bao giờ gọi điện hỏi thăm mẹ tôi không , câu trả lời là Không ! "
Lúc này , Hàn Thái Dương đưa tay ra tát cô một cái , làm cho cô ngã nhào xuống đất
" Ông tát tôi ? " - đôi mắt của Hàn Nhi có chút đỏ , cô đang kìm chế nước mắt của mình ..
" Dù gì tao củng là ba của mày ! Mày phải trả ơn tao đã sinh ra mày ! Coi như tao xin mày ! mày nhất định phải giúp tao , mày có biết là công ti đó quan trọng như thế nào với tao không ? Chính cái công ti đó củng đã nuôi sống mày . Bao nhiêu năm nay hằng tháng tao đều gởi tiền về cho mẹ mày . Mày thử suy nghĩ xem mẹ mày làm gì có tiền mà nuôi mày tới lớn như vậy ?
" Ông nói dối ! Tôi không tin ! Tôi không tin ! Mẹ tôi không dùng tiền của ông để nuôi tôi ! Ông nói dối ! "
" Mày không tin thì có thể hỏi mẹ mày "
Cô quay sang nhìn mẹ cô :
" Có thật không mẹ ? Mẹ có nhận tiền của ông ta không vậy mẹ ? Xin mẹ hãy nói cho con nghe sự thật .. " - giọng cô run run nghe như sắp khóc
" Mẹ xin lỗi ! Nhưng mẹ không biết làm gì để có tiền nuôi con hêt .. Nên mẹ mới nhận tiền của ông ấy . Mẹ thật lòng xin lỗi "
" Đó ! Mày nghe thấy mẹ mày nói chưa ! Mày nợ tao rất nhiều ! Cho nên này phải cứu lấy công ti của tao , tao tin mày không phải đứa vong ơn bội nghĩa " - Thái Hàn Dương nói
Đúng vậy ! Cô không phải là đứa vong ơn bội nghĩa . nhưng cái mà cô không ngờ tới chính là bao nhiêu năm nay cô sống bằg tiền của ông ta , và điều đó có nghĩa là cô nợ ông ta !
" Thoi đuợc rồi ! Tôi sẽ trả ơn cho ông nhưng với một điều kiện : sau khi trả ơn cho ông xong thì tôi với ông coi như là người xa lạ ! "
" Được ! Vậy mày hãy chấp nhận lấy Diệp tổng đi coi như mày trả ơn cho tao "
" Được , tôi sẽ theo ý của ông , lấy anh ta ! "
Truyện khác cùng thể loại
196 chương
32 chương
9 chương
12 chương