Tác giả: Tiểu Điềm Bao Loki dẫn Lily ra ngoài, trên đường, hấp dẫn vô số ánh mắt. Lúc hai người đi qua hành lang dài, những thủ vệ luôn nghiêm ngặt trật tự cũng hiếu kì nghiêng đầu nhìn hai người. "Sao bọn họ lại nhìn em? Em rất kì quái sao?" "Không phải kì quái, mà là em quá đẹp!" Loki cười vui vẻ, trong lòng nghĩ, nếu cô cởi áo choàng ra, sẽ càng có nhiều người xem, Lily của anh rất đẹp! Hai người đang ở tầng hai của cung điện, đứng ở ban công nhìn xuống. Phía dưới là Đấu trường, các chiến sĩ của các quân đang đang huấn luyện, tiếng đao kiếm va chạm leng keng, từng quyền từng đá dứt khoát. Lily nhấp miệng, đôi mắt trừng lớn, xem rất nghiêm túc. "Loki!" Giọng nói hồn hậu từ phía sau truyền đến. Hai người quay đầu thấy Thor đang dẫn theo bạn tốt của anh vội vàng đi tới. "Ta vừa đến tẩm điện của em tìm em nhưng không thấy, không thấy hai đứa. May mà lúc hai đứa đến đây gây động tĩnh không nhỏ, nếu không ta cũng không biết tìm hai đứa ở đâu." Loki không vui nhìn ba dũng sĩ phía sau Thor, "Tìm bọn ta làm gì?" Thor gãi đầu, làm nửa bên tóc rối hết lên, "Ta nghĩ đây là lần đầu Lily đến Asgard, sợ cô bé cảm thấy không tự nhiên, nên ta dẫn mấy người bạn đến cho cô bé làm quen." Loki không hài lòng khi chọn mấy người này, nhưng Thor nói không sai, Lily mới đến, trừ anh và Thor ra thì không quen ai, như vậy quá cô đơn. Anh áp sự bất mãn trong lòng xuống, gật đầu coi như đồng ý với hành động của Thor. "Lily, đây là ba dũng sĩ của Asgard chúng ta, người đang ông to lớn này là Volstagg, người nhiều tuổi nhất trong ba dũng sĩ, lúc còn trẻ được công nhận là chiến sĩ mạnh nhất Asgard, vô cùng mạnh mẽ." Volstagg cười hàm hậu, "Ta cũng không lợi hại như vậy đâu, quá khen quá khen rồi, hahaha!" "Đây là Hogun, là người am hiểu cưỡi ngựa bắn cung nhất trong chúng ta, tuy tính tình không được tốt, nhưng cậu ta là người tốt." Người đàn ông tóc đen không có nhiều phản ứng với lời nói của Thor, chỉ gật đầu với Lily coi như là chào hỏi. "Cuối cùng người này là......" Không đợi Thor giới thiệu, người nọ đã tự mình tiến lên một bước nói: "Cô gái xinh đẹp, xin cho phép ta tự giới thiệu bản thân, ta là Fandral, kiếm sĩ ưu tú nhất của Asgard, được làm quen với cô là vinh hạnh của ta." Thì ra anh ta là anh trai của Fissia. Lily nhìn người đàn ông anh tuấn phong lưu phóng khoáng này, tay phải anh ta chắp lễ, hơi khom lưng với cô. Không đợi Lily lên tiếng, Thor đã kéo anh ta về, nói với cô: "Thằng nhóc này có tiếng miệng lưỡi trơn tru, Lily, em đừng bị hoa ngôn xảo ngữ của anh ta mê hoặc." Lily cười ôn nhu, "Tôi cũng rất vui khi gặp mọi người, nghe danh đã lâu." Mỹ nhân tươi cười, Fandral trực tiếp nhìn thẳng. Con gái của Thần giới cũng xinh, nhưng kém Lily một chút, huống hồ ở Asgard chuộng võ, phần lớn con gái đều anh khí bừng bừng, hiếm lắm mới có một cô gái kiều tiếu như vậy, đáng tiếc lại là hoa đã có chủ. Bọn họ thân với Thor, nên cũng biết quan hệ của vị khách Trái Đất này với Loki. Thật là tiếc nuối a. Sự thất thố của Fandral, ai cũng nhìn ra. Trước khi Loki bùng nổ, Thor vội đề nghị đi săn. Lily cực kì hứng thú với đề nghị này. Thấy Lily hứng thú như vậy, Loki cũng không có ý kiến, mấy người lập tức nhất trí ra ngoài đi săn. Bọn họ đi lấy ngựa. Lily chưa từng cưỡi ngựa, tiếp xúc mới mẻ này làm cô kích động muốn chết. Mọi người lấy cung tiễn, dây thừng cùng các vật phẩm cần thiết khi đi săn khác, sôi nổi leo lên ngựa, động tác vô cùng lưu loát, làm Lily đứng bên nhìn kinh ngạc. Loki cũng tiêu sái leo lên ngựa, vươn tay với Lily, dùng sức kéo cô ôm vào trong lòng, đôi tay vòng qua eo cô cầm lấy dây cương. "Xuất phát thôi!" Thật lâu rồi Thor không đi săn, giống như một con dã thú được thả ra khỏi lồng, cưỡi ngựa chạy ra xa. Volstagg và Hogun theo sát phía sau, Fandral ý vị thâm trường nhìn qua hai người Loki một cái, sau đó kẹp bụng ngựa, phi như bay rời đi. Loki cúi đầu, nhẹ giọng với Lily: "Có lẽ sẽ hơi xóc, em phải kiên nhẫn một chút..." Lúc đầu, Lily còn không để ý, có thể xóc nảy đến mức nào chứ? Nhưng lúc ngựa chạy, cô mới nhận ra mình đã sai, trời ơi, quá xóc rồi! Lúc bọn họ vào đến rừng, tốc độ chậm lại, Lily mới nhẹ nhàng thở ra, cô nghi ngờ mình bị xóc nảy đến sai hết khớp luôn rồi! Cô nói lo lắng của mình cho Loki, anh lại cúi đầu cười. "Sweetheart, không nghiêm trọng như vậy đâu, lần đầu tiên em cưỡi ngựa sẽ thấy vậy, chúng ta cưỡi chậm một lúc em sẽ quen." Loki quay đầu nói với Thor: "Lần đầu Lily cưỡi ngựa nên không thoải mái, các người không cần chờ chúng ta, chúng ta ở đây dạo một lúc." "Vậy được rồi! Nếu không thoải mái thì em dẫn Lily về nghỉ ngơi trước. Chúng ta đi!" Câu cuối nói với ba dũng sĩ, bọn người cưỡi ngựa biến mất trong rừng cây. Loki kéo dây cương, con ngựa trắng to lớn thở phì phò, giống như lên án hành động không cho nó chạy của Loki là độc ác. May mà nó bất mãn nhưng vẫn ngoan ngoãn đi, mang hai người trên lưng bước chậm vào trong rừng. Một cảnh tượng kì dị dần hiện ra, rõ ràng tuyết vẫn rơi, những cây cối hoa cỏ trong khu rừng này vẫn xanh tươi, nước suối vẫn chảy rất nhanh, lao thẳng từ trên núi xuống, cuối cùng hoà với dòng cầu vồng dưới cầu. Nhận ra sự nghi hoặc của Lily, Loki giải thích: "Bốn mùa của Asgard không phân rõ, phần lớn thời gian, độ ấm rất thích hợp, mùa đông cũng chỉ lạnh hơn một chút, cũng không ảnh hưởng đến sự sống của động thực vật." Giọng như chứng minh lời nói của Loki, anh vừa dứt lời, một con thỏ hoang màu trắng nhảy vụt ra từ trong bụi cỏ, nháy mắt đã lại không thấy tăm hơi. "Thật là thần kỳ......" Lily cảm thán, nói này đúng là nơi thần tiên ở a. Hai người ngồi trên lưng ngựa, chậm rãi đi dạo trong rừng, đến lúc Lily thích ứng được cảm giác trên lưng ngựa, bọn họ cũng đã bỏ qua không ít con mồi. Thật ra, hơn nửa ngày rồi mà vẫn chưa săn được con nào, nguyên nhân lớn nhất là Lily. Lần đầu tiên là một con thỏ xám, Loki vừa kéo dây cũng, Lily đã năn nỉ anh buông tha cho con thỏ đáng thương đó. "Nó nhìn tròn vo như vậy, không chừng còn đang làm mẹ nha, chúng ta tha cho nó lần này, được không anh?" Nhìn Lily chớp đôi mắt to, Loki không nỡ từ chối. Lần thứ hai là một con cáo trắng, trắng đến chói mắt, nhưng Lily lại cầu xin anh: "Anh xem, nó lớn lên đẹp như vậy, chúng ta làm sao có thể nhẫn tâm tổn thương nó chứ?" Loki thở dài, bất đắc dĩ hạ cung, kéo dây cương đi chỗ khác. Lần thứ ba, bọn họ thấy một con nai sừng dài, quả nhiên Lily lại ngăn cản anh: "Anh xem, nó lớn lên xấu như vậy, có lẽ còn đang độc thân đấy, chúng ta không bắt nạt nai độc thân được không?" Loki: "......" "Không được không được, con lợn rừng này quá xấu......" "Không được không được, con này quá đẹp, anh nhẫn tâm xuống tay sao......" Lăn lộn tới lăn lộn đi, như vậy cả buổi, bọn họ không bắt được một con nào, bao đựng tên cũng không mất một tên nào. Loki tỏ vẻ, anh còn có thể nói cái gì, yêu cầu của Lily quá cao, xấu quá không thèm, đẹp quá không thể động, độc thân quá đáng thương, có gia đình còn phải lo gia đình của nó......! Anh khóc không ra nước mắt, Lily a, em còn nhớ chúng ta tới đây để săn không vậy! Anh nghĩ, sau này anh chắc chắn bị vợ quản nghiêm. "A?" Dường như Lily phát hiện cái gì đó, bụi cỏ cách đó không xa đang rung lên, cô xuống ngựa, thật cẩn thận đi qua xem đó là cái gì. Loki đi theo sau cô, hai người đi qua, nhòm qua bụi cỏ. Là một con hổ con màu trắng! Mong a vuốt của nó bị thương, dường như bị con gì cắn. Con hổ nhỏ ngửa đầu nhìn hai người đột nhiên xuất hiện, cổ họng khò khè, giống như đang tức giận. "Loki, chúng ta mang nó về trị thương, có được không?" Vẻ mặt của hổ nhỏ cực kì đáng yêu, manh chết Lily, ánh mắt đều dán lên người nó. Cuối cùng, hai người vốn đi săn thú tay không đi về. Loki ôm Lily vào lòng, Lily lại đang ôm hổ trắng nhỏ, cũng không biết vì sao, con hổ nhỏ này cũng không quá bài xích hai người, chỉ là lúc đầu chỉ cảnh cáo hai người cho có một chút. Sau khi bị Loki nhéo cổ xách lên, vẻ mặt nó lại càng ngốc, chọc cả anh muốn vuốt ve nó một trận. Lúc hai người về, trời đã gần tối, hai người lập tức về tẩm điện của Loki. Lily cởi áo choàng, đặt hổ nhỏ lên trên. Nó cảm nhận được sự mềm mại của lông tơ, lăn trên đó một vòng, bộ dạng buồn cười của nó làm cô cười không ngừng. Lúc Loki cầm thuốc trị thương về, Lily đang ngồi si ngốc nhìn hổ trắng nhỏ, nó thì đang vặn vẹo làm ra những động tác buồn cười, cố tình lấy lòng Lily. Mà cô gái nhỏ của anh đã bị bộ dáng ngốc manh của nó chọc đến tâm hoa nộ phóng. Loki nhăn mày, u a, bé như vậy đã biết tán gái, nhìn qua là biết nó là một con hổ không đứng đắn! Anh bước nhanh qua, cong lưng ôm Lily, nhe răng trợn mắt nhìn con hổ trên bàn. "Vợ, của ta!" Lời tác giả: Hổ nhỏ: Ngao ngao ngao ngao ngao!.