Edit: Hồng Vân
Beta: Quỳnh
………………
Lúc nói chuyện, cửa phòng họp nhẹ nhàng bị đẩy ra, một đạo thân ảnh lướt qua.
“Nhược Hi tiểu thư!”
Nhìn thấy người tới, ở chỗ phân đội trưởng Ám Vệ, liền vội vàng cung kính nói.
Lưu Ảnh lập tức đứng dậy, nói: “Nhược Hi tiểu thư mời ngồi.”
“Không cần.” Tần Nhược Hi mặt lộ nụ cười: “Cái vị trí chủ tịch Ám Vệ, tôi ngồi loạn cũng được.”
Tần Nhược Hi dứt lời, ngồi ở bên người Lưu Ảnh.
Đi theo sau lưng Tần Nhược Hi, là một vị nam tử tướng mạo lạnh lùng, đang là tâm phúc của Lưu Ảnh, tên là Vân Sinh, một thành viên của Ám Vệ.
Đoạn thời gian gần đây, Vân Sinh một mực ở bên cạnh Tần Nhược Hi tu luyện, mà Tần Nhược Hi cùng ý của Lưu Ảnh, chính là để cho Vân Sinh đi tranh đoạt tuyển chọn phân Ám Nhất, đem Thập Nhất hoàn toàn đá xuống đài.
“Vân Sinh, cậu ở bên cạnh Nhược Hi tiểu thư học tập như thế nào? ” Lưu Ảnh nhìn nam tử lạnh lùng, mở miệng hỏi.
“Tổng đội trưởng, Nhược Hi tiểu thư thực lực cực mạnh, hơn nữa có phương pháp giáo dục, lần này tranh đoạt thi đấu, nghĩ là không cần phiền đến đội trưởng, bằng tôi liền có thể đạp Thập Nhất xuống.” Nam tử tướng mạo lùng trả lời, chợt nhìn về phía Tần Nhược Hi, tràn đầy vẻ sùng bái.
Bởi vì ảnh hưởng từ Lưu Ảnh, trong lòng những người ở đây, từ lâu đã coi Tần Nhược Hi thành chủ mẫu tương lai của Tư gia.
“Lưu Ảnh, cậu cũng không cần nổi giận, lần này A Cửu chỉ là nhất thời tức giận, mới khiến Thập Nhất tạm thời có thể thay thế vị trí của cậu, tính đối với ngươi trừng phạt nho nhỏ, ngày sau không cần tiếp tục phạm loại này sai lầm nhỏ, sau lần khảo hạch này, vị trí tổng đội trưởng Ám Vệ, vẫn là của cậu.” Tần Nhược Hi nhìn Lưu Ảnh nói.
Nghe tiếng, Lưu Ảnh trong mắt một mảnh khói mù: “Nhược Hi tiểu thư, tôi thật không hiểu ông chủ, có ngài ở bên ông chủ, chẳng lẽ còn chưa đủ sao… Tại sao ông chủ lại đi mê luyến một cái bình hoa ” (đừng gọi bừa bình hoa như vậy +_+~~)
Ngay sau đó, chân mày Tần Nhược Hi cau lại: “Lưu Ảnh, không được ăn nói linh tinh, A Cửu có suy tính của mình.”
“Suy tính? ” Lưu Ảnh lắc đầu một cái: “Ngày trước, ông chủ anh minh thần vũ cỡ nào, đội Ám Vệ chúng ta chấp hành đều là nhiệm vụ cao đẳng, hiện nay, lại để cho chúng ta đi quầy rượu, bảo vệ Diệp Oản Oản! Nếu như ngày đó không phải bởi vì cô ta có quan hệ với ông chủ, làm sao tôi có thể tha cho!”
Nói đến đây, hàn quang trong mắt Lưu Ảnh loé lên.
“Lưu Ảnh, cậu quá nhiều lời.” Tần Nhược Hi nói.
“Nhược Hi tiểu thư! Ngài chính là quá dễ nói chuyện!” Lưu Ảnh giận: “Tôi nói đều là thật, Diệp Oản Oản kia là thứ gì, lấy cái gì cùng ngài cạnh tranh! Nếu thật để cho cô ta trở thành chủ mẫu đương thời của Tư gia, chẳng phải là muốn cho Tư gia long trời lỡ đất! Cũng bởi vì ngài nhẫn nhịn, mới để cho Diệp Oản Oản càng ngày càng càn rỡ. Nhược Hi tiểu thư, ngài hẳn là để cho cô ta hiểu được, Tư gia này, người nào mới thật sự là đương thời chủ mẫu, ông chủ quan tâm chân chính là ai, ông chủ bị người phụ nữ kia che mắt, Nhược Hi tiểu thư ngài hẳn là đứng ra…”
“Đội trưởng Lưu Ảnh nói không sai, ngày trước chúng ta chấp hành đều là nhiệm vụ gì, trước đó vài ngày, ông chủ để cho tổng đội trưởng cùng chúng ta đi quầy rượu bảo vệ một người phụ nữ không nói, người phụ nữ kia say khướt thương tổn người khắp nơi, đến cuối cùng, bị phạt lại là đội trưởng Lưu Ảnh, dựa vào cái gì? ” Ám Tam phân đội trưởng phụ họa nói
Chân mày Tần Nhược Hi hơi cau lại, “Lưu Ảnh, trong lòng cậu giận, vậy liền phát tiết vào lần tranh đoạt thi đấu này, sau đó, ít than phiền một chút, những lời này, nếu để cho A Cửu nghe thấy, ngay cả tôi cũng chưa chắc bảo vệ cậu được.”
“Nhược Hi tiểu thư…”
Lưu Ảnh còn muốn nói, lại bị Tần Nhược Hi vẫy tay cắt đứt: “Tôi tin tưởng A Cửu làm việc, nhất định có đạo lý của hắn.”
Truyện khác cùng thể loại
151 chương
54 chương
32 chương
24 chương
80 chương