Edit: Hồng Vân
Beta: Quỳnh
————————–
Kiều Khả Hâm nháy mắt khoác tay Diệp Oản Oản, “Tiểu ca ca, cậu nói đúng không? ”
Diệp Oản Oản không thể ở trước mặt mọi người không cho Kiều Khả Hâm mặt mũi, chỉ có thể ho nhẹ một tiếng mở miệng, “Ừm.”
Kiếp trước cô xem xong toàn bộ hành trình giải thưởng Kim Lan ở trên mạng, rõ ràng nhớ đến lúc ấy ngay sau đó, trang web trên liền hiện ra tin Kỳ Mỹ Lâm mở tụ hội tình yêu, còn có tin tức bát quái tụ tập chơi ma tuý.
Tai tiếng nghiêm trọng như vậy, hoàn toàn phá nát hình tượng nữ thần chăm chỉ của Kỳ Mỹ Lâm ở trước mặt Fan, hình tượng hoàn mỹ thanh lưu ở giới giải trí.
Nghe đối thoại của hai người, Kỳ Mỹ Lâm mặt đầy vẻ khinh thường, vẻ mặt hoàn toàn là yên tâm có chỗ dựa chắc, “Kiều Khả Hâm, cô thật là đủ có thể, cao tuổi rồi, cả ngày ngày trâu già gặm cỏ non, cùng mặt tiểu Bạch kia lăn lộn ở chung một chỗ! Hiện tại tốt rồi, bị mê hoặc đễn hư não, đại kiếp sao, tôi ngược lại muốn nhìn một chút, tôi có thể có đại kiếp gì!”
Coi như không đoạt được giải Nữ chính xuất sắc nhất của Kim Lan, cô hiện tại cũng là như mặt trời ban trưa, huống chi còn dựa lưng vào cây đại thụ là tập đoàn Diệp thị, có chuyện gì là không giải quyết được.
Một bên Cố Việt Trạch sửa sang lại vạt áo, thần sắc ngạo nghễ đứng lên, lạnh lùng nhìn về hướng của Diệp Oản Oản, “Nghệ sĩ của bổn công ty, cũng không phiền vị tiên sinh này phí tâm.”
Tình cảm ngày xưa của Diệp Oản Oản đối với Cố Việt Trạch, bây giờ nghĩ lại mặc dù thấy ngu ngốc muốn tát chết chính mình, nhưng dù sao cũng coi như khắc cốt ghi tâm, mỗi lần đối mặt với Cố Việt Trạch, lệ khí trong người vẫn có chút không cách nào khống chế.
Chống lại vẻ mặt cao cao tại thượng kia của Cố Việt Trạch, Diệp Oản Oản câu môi cười một tiếng, không nhanh không chậm mở miệng nói, “Cố tổng khách khí, Cố tổng đâu có chỗ nào tới phiên nhân vật nhỏ bé như tôi phí tâm, Hoàng Thiên to lớn như thế, thiếu một hai cái, tự nhiên cũng không có gì quan trọng.”
Thời điểm Diệp Oản Oản hơi hơi nhếch khoé môi, tương tự ánh mắt giễu cợt của Diệp Oản Oản hôm đó, khiến cho tâm tình Cố Việt Trạch càng âm vụ thêm vài phần.
Đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện, điện thoại không ngừng vang lên âm thanh nhắc nhở có tin tức cắt đứt ý nghĩ của hắn.
Cố Việt Trạch đè xuống u buồn trong lòng, tiện tay mở ra những tin tức kia.
Kết quả, cũng không biết thấy được cái gì, vẻ mặt Cố Việt Trạch đột nhiên thay đổi, trên mặt tràn đầy mưa gió kéo đến, ánh mắt giống như lưỡi dao sắc bén bắn về hướng Kỳ Mỹ Lâm.
“Việt Trạch, thế nào? ” một bên Diệp Y Y lo âu hỏi.
Kỳ Mỹ Lâm cũng cẩn thận từng li từng tí mở miệng hỏi, “Cố tổng, xảy ra chuyện gì sao? ”
Lúc nãy khi cái nhìn của Cố Việt Trạch hướng tới mình, âm lạnh đến cực hạn khiến cô ta khó hiểu mà có chút bất an.
Chẳng lẽ… Là những chuyện kia của cô ta bị bại lộ!
Chắc chắn sẽ không, mỗi lần cô ta đều làm bí mật như thế…
Nhưng mà, ngay ở giây tiếp theo, trong cơn giận dữ Cố Việt Trạch trực tiếp đem điện thoại đập trúng mặt của Kỳ Mỹ Lâm.
“A —— ”
Kỳ Mỹ Lâm kêu đau một tiếng, sau đó nơm nớp lo sợ nhặt điện thoại lên.
Mới vừa nhìn bức ảnh đầu tiên trên điện thoại, sắc mặt của Kỳ Mỹ Lâm liền trắng bệch.
Trên điện thoại di động chính là, những hình ảnh khó coi của cô cùng một bọn đàn ông ở chung với nhau!
Nhưng mà, đây mới chỉ là bắt đầu, phía sau thậm chí ngay cả hình ảnh cô chơi ma tuý cũng được gửi tới…
Khuôn mặt tinh xảo của Kỳ Mỹ Lâm hoàn toàn trắng bệch, trong nháy mắt hoàn toàn rối loạn, lúc này tay run run chỉ mở miệng, “Cố… Cố tổng cứu tôi! Tổng thanh tra Diệp cứu tôi!”
Cơ hồ là trong nháy mắt ngay tại lúc Kỳ Mỹ Lâm cầu cứu, xung quanh liền vang lên tiếng kinh hô liên tiếp.
“Ôi chao, mịa nó! Các người mau nhìn! Tin tức lớn a!”
“Trong hình này… Lại là ngọc nữ Giáo chủ Kỳ Mỹ Lâm!”
“Mở thêm hội “PK” chơi ma túy! Cái này thật sự là bùng nổ rồi!”
Truyện khác cùng thể loại
151 chương
54 chương
32 chương
24 chương
80 chương