Edit: Hồng Vân Beta: Quỳnh Nhìn bên dưới, sắc mặt Cố Việt Trạch hoảng hốt chớp mắt một cái. Tướng mạo người đàn ông trẻ tuổi này, làm sao lại quen mắt như thế. Giống như… Cùng với Diệp Oản Oản trong yến hội hôm đó của Diệp lão gia tử có chút tương tự… Bất quá, khí chất lại khác nhau một trời một vực, huống chi một là đàn ông, một là phụ nữ. Tướng mạo tương tự có khối người, nhất là nơi như giới giải trí này, bởi vì phẫu thẫm mỹ thịnh hành, đụng mặt cũng không có gì lạ, vì vậy Cố Việt Trạch chỉ là nhìn thêm một cái, cũng không quá để ý. Chẳng qua là, tướng mạo của người đàn ông này khiến hắn nhớ tới hôm đó Diệp Oản Oản trong yến hội công khai giải trừ hôn ước với hắn, vì vậy sắc mặt của Cố Việt Trạch càng thêm khó coi. Người làm ăn đều rất tin các loại vận thế này, Cố gia đặc biệt có mời thầy phong thủy với lương cao, hàng năm đều xây miếu quyên tiền nhang đèn. Cho nên, người này đột nhiên nói một câu, tính được vận thế hắn không có vượng như vậy, tự nhiên khiến làm hắn có chút không thoải mái. Tiếp xúc với ánh mắt có chút âm trầm của Cố Việt Trạch, đáy mắt Diệp Oản Oản tức khắc hiện ra một nụ cười, “Làm sao, Cố tổng không tin? Không bằng tôi tại đây tính cho ngài một quẻ miễn phí ” Cố Việt Trạch lạnh lùng nhìn, một cái, rất nhanh liền quay đầu, hoàn toàn không để ý đến, rõ ràng chẳng qua chỉ coi cô thành ngang ngược tàn ác. Nữ nghệ sĩ váy đỏ Kỳ Mỹ Lâm vội mở miệng nói, “Cố tổng, chớ chấp nhặt với loại người lấy lòng mọi người này, một bộ mặt rõ là tên lừa gạt mặt nhọn, còn coi số mạng cơ đấy, vậy không bằng đi đạo quán miếu, tới giới giải trí làm cái gì ” Diệp Oản Oản nhún vai một cái, chậm rãi nói, “Cố tổng nếu hối hận, tùy lúc có thể tới tìm tôi.” Kỳ Mỹ Lâm không nói gì mà chửi nhỏ, “Bệnh thần kinh…” Diệp Y Y xoay người nhìn thanh niên đang nói chuyện một cái, hơi cau chân mày, bất quá cũng không có mở miệng. Mọi người chỉ coi Diệp Oản Oản là cố ý ác tâm với Cố Việt Trạch, vì Hoàn Cầu lấy lại danh dự, cho nên cũng không đem lời của cô để ở trong lòng. Thấy những người đó bị tức không nói, Kiều Khả Hâm nhất thời cười tươi như hoa, “Tiểu tiên sinh coi bói, làm rất đẹp! Nếu không phải Thiên Vũ làm kỳ đà cản mũi ngăn cản ở giữa, tỷ tỷ nhất định phải hôn cậu một cái!” Diệp Oản Oản: “…” Thật may mắn là Hàn Thiên Vũ ngăn cản ở giữa. Hàn Thiện Vũ một bộ mặt không biết nói gì, thần sắc bất đắc dĩ mở miệng, “Diệp Bạch, mặc dù biết cậu mới vừa rồi nói lời đó là tức giận nhất thời… Chờ chút… chẳng phải là tự vả mặt mình à? ” Trong con mắt lấp lánh như sao của Diệp Oản Oản thoáng qua một tia sáng, “Vậy… Nếu là tôi thực sự tính đúng thì sao?” Hàn Thiên Vũ bị ánh mắt sáng chói của Diệp Oản Oản làm lung lay thần trí, chợt mở miệng, bật cười nói, “Nếu cậu tính đúng dĩ nhiên là tốt nhất, sau đó tôi gọi cậu thi đấu bán tiên!” Hàn Thiên Vũ nói xong, không biết nghĩ tới điều gì, đầu tiên là nhìn Kiều Khả Hâm nột cái, vừa nhìn về phía Diệp Bạch, sắc mặt đột nhiên trở nên quỷ dị. Thấy sắc mặt Hàn Thiên Vũ không đúng, Diệp Oản Oản hỏi, “Thế nào? ” Hàn Thiên Vũ ho nhẹ một tiếng, cúi đầu, tới trước mặt Diệp Oản Oản, “Có phải cậu quên hôm đó uống say cậu cùng Hâm tỷ đánh cược cái gì rồi? ” “A… đánh cược cái gì?” Diệp Oản Oản một mặt mê mang. Quả nhiên quên mất… Hàn Thiên Vũ bất đắc dĩ nâng trán, “Chính là… Cậu nói nếu cậu thắng, tức là Hâm tỷ được giải nữ hoàng điện ảnh, phải cho cậu một cái hôn đánh cược a…” Trong nháy mắt khi tiếng nói của Hàn Thiên Vũ rơi xuống, đại não Diệp Oản Oản nhất thời trống rỗng, cả người đều ngốc ở chỗ đó. Mịa… nó… Cô uống say lại có thể làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này!