Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Thấy Diệp Oản Oản còn muốn mở miệng nói, Thập Nhất ngay lập tức nhìn về phía vài tên ám vệ dưới đài nói: “Mấy người các cậu, đến bồi Oản Oản tiểu thư so chiêu.”
“A!”
Mấy ám vệ đang ôm bụng cười to, nụ cười nhất thời cứng ở trên mặt.
Vài tên ám vệ giờ phút này cũng không cười nổi nữa, thân thủ của Diệp Oản Oản quỷ dị vô cùng, đặt ở trong mắt bọn họ, ngay cả Thập Nhất còn không còn sức đánh trả, mấy người bọn hắn đi lên, đây chẳng phải là thuần túy muốn ăn đòn sao?
Nhưng mà, nếu Thập Nhất đã lên tiếng, bọn họ đương nhiên không cách nào cự tuyệt, chỉ có thể kiên trì đến cùng đi lên lôi đài.
“Ầm!”
“Oanh!”
“Phanh, ba!”
Trong phòng huấn luyện liên tiếp vang lên tiếng quỷ khóc sói tru của vài tên ám vệ.
Sau nửa khắc đồng hồ, vài tên ám vệ cùng Thập Nhất sưng mặt sưng mũi, nhìn lấy Diệp Oản Oản, trong mắt tràn đầy sùng bái cùng vẻ kính sợ.
Mới vừa rồi đứng dưới đài, tuy biết thực lực của Diệp Oản Oản rất đáng sợ, nhưng cũng chỉ là mắt thấy, sau khi lên đài đích thân cảm thụ, tự nhiên càng thêm bất đồng.
Vài người ám vệ cũng tự xưng là tinh anh, có thể ở trước mặt Diệp Oản Oản nhưng cũng không đáng để nhắc tới.
Bọn họ không cách nào tưởng tượng được, một cô gái “Yếu đuối” như vậy, làm sao có thể nắm giữ năng lượng kinh người như thế.
“Các anh thật sự không có thả cho tôi chứ?” Diệp Oản Oản nhìn lấy mặt mũi của Thập Nhất cùng vài tên ám vệ đang sung vù đặt câu hỏi.
“Không có… Không có không có không có…” Một tên ám vệ trong đó tướng mạo thanh tú bị Diệp Oản Oản đánh vô cùng tàn nhẫn, lắc đầu liên tục, nói chuyện có chút cà lăm.
Bọn họ đã là dùng hết toàn lực. Toàn lực còn như thế, nếu không dùng hết lực đối phó với Diệp Oản Oản, chỉ sợ bọn họ sẽ bị Diệp Oản Oản đánh chết tươi mất.
Diệp Oản Oản nâng cằm trầm tư, thật là không có nghĩ đến, cô lại còn là một hạt giống luyện võ tốt như vậy, mới vừa học tập không bao lâu là có thể đem sư phụ đánh bại, nếu là để cho cô tu luyện thêm mấy năm nữa, cũng không biết đến lúc đó biến thành thiên hạ vô địch cũng nên…
Nghĩ tới đây, Diệp Oản Oản hứng thú dồi dào, trong mắt hiện ra vẻ hưng phấn: “Nào, các cậu cùng tiến lên, dụng hết toàn lực ra tay với tôi đi.”
“Không được không được…”
“Oản Oản tiểu thư… Tha cho thuộc hạ đi…”
“Oản Oản tiểu thư, chúng ta xưa nay không thù không oán a…”
“Oản… Oản Oản… Tiểu… Tiểu thư… Tôi… Chúng tôi… Đánh không… Không đánh lại cô… Cô quá… Quá… Quá lợi hại… Rồi!” Một người trong đó nói chuyện cà lăm, tướng mạo vô cùng thanh tú, theo bản năng hướng phía sau lui lại mấy bước.
“Oản Oản tiểu thư… Cầu cô nhận tôi làm đồ đệ đi!”
Bỗng nhiên, Thập Nhất đi tới trước người Diệp Oản Oản, khom người chín mươi độ, hướng Diệp Oản Oản hành một đại lễ.
Thấy Thập Nhất như thế, Diệp Oản Oản nhất thời sửng sốt một chút.
Cái gì nhận hắn làm đồ đệ sao? Thân phận của cô và Thập Nhất, làm sao bỗng nhiên lại đổi ngược lại vậy…
Cô nhớ rõ ràng, Thập Nhất là huấn luyện viên, chính mình là học viên mới đúng…
“Huấn luyện viên Thập Nhất… Anh cái này là có ý gì…” Diệp Oản Oản có chút sửng sờ.
“Oản Oản tiểu thư, tôi là nghiêm túc, tôi biết rõ mình có rất nhiều điều chưa đủ, hy vọng Oản Oản tiểu thư không chê tôi, có thể dạy tôi một chút kỹ thuật, tôi muốn tranh đoạt chức tổng đội trưởng ám vệ lần này!” Thập Nhất cắn răng nói.
“Oản… Oản Oản… Tiểu… Tiểu thư… Cầu cô… Vậy… Cũng nhận… Nhận tôi… Nhận…” Nói chuyện là một người cà lăm, tướng mạo thanh tú, học theo Thập Nhất, cũng là đối với Diệp Oản Oản làm một đại lễ, nhưng mà người này lại nói có chút nghiêm trọng, mọi người nghe một hồi, đều thay hắn gấp đến độ đổ mồ hôi lạnh.
“Oản Oản tiểu thư, hắn muốn nói, cũng mong cô thu nhận hắn làm đồ đệ đó, dạy hắn một vài chiêu thức!” Một tên ám vệ trong đó quả thực nghe không nổi nữa, cướp lời nói.
Truyện khác cùng thể loại
151 chương
54 chương
32 chương
24 chương
80 chương