Convertor: Vovo Editor: Như Ý Betaer: Hyna+Windy ————————- Cung Húc nghe vậy, sắc mặt cứng đờ, nhất thời nhớ tới chuyện mình vừa mới đoạt vai diễn Lâm Lạc Trần trong tay Diệp Bạch. Nghĩ tới chính mình còn chưa tìm được tiểu mứt quả, mà đã đắc tội với anh vợ tương lai, trên trán Cung Húc xuất ra mồ hôi lạnh. Sau khi suy nghĩ một chút, Cung Húc không chút do dự mở miệng nói: “《 Kinh Long 2》….. người nào nói tôi muốn đóng 《 Kinh Long 2》? Tôi không hề biết nha! Đây căn bản chuyện không hề có!” “Ồ có phải vậy không?” Diệp Oản Oản cười một tiếng, ngón tay giương lên, đem tờ fax mới vừa rồi trợ lý đưa cho cô lấy ra. Cung Húc mắt liếc nhìn danh sách diễn viên, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem Chu Văn Bân ra ngoài đánh cho một trận. Nếu không phải là ông ta một mực ở bên tai mình lẩm bẩm, hắn như thế nào lại muốn chết, đi cướp vai diễn này, làm sao lại đắc tội với anh trai của tiểu mứt quả được chứ! Sợ mình sẽ bởi vì chuyện này mà cùng tiểu mứt quả mỗi người một nơi, Cung Húc liều chết mở miệng nói: “Diệp ca, hiểu lầm, cái này chắc chắn là hiểu lầm! Đang êm đẹp làm sao tôi có thể lại đột nhiên đi diễn nam 2 được chứ?!” Nói xong lập tức nghiêng đầu nhìn về phía trợ lý bên cạnh nói: “Hai người, rốt cuộc chuyện gì xảy ra ai cho phép các người tự tiện nhận nhân vật này cho tôi.” Hai người phụ tá vào lúc này đã hoàn toàn ngốc rồi, nhìn nhau một cái sau đó, một người trong đó mở miệng nói: “Hắc…Húc ca, nhân vật này không phải là chính anh…” Không phải chính anh nói nhất định phải nhận sao còn nói muốn đè Diệp Bạch tới chết! Vào lúc này làm sao lại giống như mất trí vậy. Trợ lý còn chưa dứt lời liền lập tức bị Cung Húc khẩn trương cắt đứt: “Im miệng! Cậu còn dám nguỵ biện sao! Gan lớn rồi đó, lại còn dám ở sau lưng tôi tự tiện chủ trương! Lập tức đem Chu Văn Bân kêu đến đây cho tôi!” Trợ lý không còn cách nào khác, tình huống này hắn thật sự là xử lý không được, vì vậy chỉ có thể mau chóng chạy ra ngoài tìm Chu Văn Bân mà thôi. Những người khác bên trong phòng hóa trang cũng hoàn toàn không hiểu nổi tình hình tại sao lại tiến triển như thế này, đành im lặng ngơ ngác đứng tại chỗ… Sau khi tiểu trợ lý đi tìm người, cặp mắt đào hoa của Cung Húc chớp chớp, đáng thương mà hướng Diệp Oản Oản nhìn nói: “Diệp ca, thật sự là hiểu lầm a, tôi làm sao lại có thể cướp nhân vật của nghệ sĩ Diệp ca được chứ?…” Diệp Oản Oản nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt cười, cũng không vạch trần…. Bên trong phòng làm việc lầu hai…. Chu Văn Bân đang vui vẻ lau chùi đồ cổ bảo bối của ông ta, vừa nói chuyện điện thoại: “A, ai nói cho anh biết Diệp Bạch đã lấy được nhân vật Lâm Lạc Trần rồi.” “Bất quá là một tiểu tử chưa ráo máu đầu mà thôi, cậu cũng quá đề cao cậu ta rồi! Nhân vật này, bây giờ đang ở trong tay của tôi!” “Thế nào? Không tin sao? Công khai thử vai thì thế nào, anh cho rằng công khai thử vai thì nhất định là cậu ta à.” Chu Văn Bân đang gọi điện thoại cho bằng hữu, trợ lý Cung Húc đột nhiên thần sắc vội vã đẩy cửa đi vào: “Chu… Chu tổng!” Nhìn lấy tiểu trợ lý bộ dáng hốt hoảng, Chu Văn Bân bởi vì tâm tình không tệ, liền không có so đo với anh ta, liếc mắt nhìn sang hỏi: “Hốt hoảng cái gì vậy?” Tiểu trợ lý cũng không biết rõ tình trạng, không dám nói bậy bạ, chỉ có thể một mặt đau khổ, khó xử mở miệng nói: “Húc ca muốn ngài đi tìm cậu ấy một chuyến…” ”Đại thiếu gia làm sao, lại cáu kỉnh à?” Chu Văn Bân đối với loại tình huống này đã sớm thành thói quen, vô tình đứng lên mở miệng nói: “Đi thôi, đi xem một chút!” Chỉ chốc lát sau, Chu Văn Bân liền đi theo phụ tá tới phòng hóa trang của Cung Húc: “Cung Húc a, thế nào, lại có ai chọc cho cậu mất hứng thế?” Chu Văn Bân đang tâm tình tốt mà mở miệng hỏi, chân vừa bước vào cửa, kết quả, vừa ngước mắt lên, liền nhìn thấy trong phòng hóa trang ngoại trừ Cung Húc, Diệp Bạch cũng ở bên trong, không khỏi sửng sốt một chút, ngay sau đó liền lộ ra thần sắc giễu cợt. A, tiểu tử Diệp Bạch này, thật là tự tìm đường chết, lại dám trực tiếp chạy tới chất vấn Cung Húc.