Source: Dịch Tiếng Hoa
Editor: Hyna Nguyễn
Mấy chương này Oản Oản sẽ cải trang thành nam nhé mọi người – Thân.
—————–
Trong phòng họp bởi vì sự xuất hiện của một người thanh niên xa lạ đã làm cho không khí có vẻ quỷ dị.
“Cậu rốt cuộc là người nào, ngay kể cả chúng ta là người bên phòng quan hệ xã hội cũng chưa có biện pháp nào cả, chỉ dựa vào cậu thôi sao có thể loại bỏ được ánh mắt bên ngoài đối với Hàn Thiên Vũ được chứ?”
“Người anh em, ngàn vạn lần chớ ở chỗ này mà ăn nói lung tung!”
“Hiện tại danh tiếng của Hàn Thiên Vũ là không quan trọng, quan trọng là toàn bộ những người trong công ty giải trí Hoàn Cầu của chúng tôi đều bị sự kiện này làm ảnh hưởng đến tiền đồ của chính mình…”
Vài vị quản lý cao cấp của công ty Hoàn Cầu nhìn người thanh niên xa lạ này với ánh mắt không tốt, lạnh lùng ở trên người Diệp Oản Oản quét qua.
“Chu tổng, ngài đừng nghe tiểu tử này hoa ngôn xảo ngữ, cậu ta khẳng định là người bên Hoàng Thiên phái qua đây tìm hiểu tin tức!” Chu Văn Bân vội vàng đứng dậy nói.
Nghe Chu Văn Bân nói, hàn quang trong mắt Chu Hồng Quang chợt lóe lên. Mọi người đều biết, công ty giải trí giải trí Hoàng Thiên cùng với Hoàn Cầu sớm đã như nước với lửa, ảnh hưởng từ sự kiện của Hàn Thiên Vũ đối với Hoàn Cầu hết sức ác liệt, cho nên việc Hoàng Thiên phái người tiến vào công ty Hoàn Cầu với mong muốn tìm hiểu tin tức không phải là không có khả năng.
“Gián điệp?” Diệp Oản Oản nhìn về phía Chu Văn Bân, khóe miệng hơi hơi giơ lên, phác ra một tia trào phúng lạnh giọng cười nói: “Với chỉ số thông minh như vậy, tôi rất khó lý giải được lý do vì sao ông lại có thể tham gia vào hội nghị cấp cao của công ty Hoàn Cầu cơ chứ.”
Chu Văn Bân sửng sốt một chút con ngươi trợn lên tức khắc cả giận nói: “Tiểu tử thúi, cậu nói cái gì!”
“Nói cái gì?” Diệp Oản Oản hai vai hơi nhún: “Ở đây mọi người hẳn đều biết ý tôi đang muốn nói chính là, ông là người ngu xuẩn nha.”
“Cậu……” Khuôn mặt Chu Văn Bân có chút dữ tợn nhưng không cách nào nói lại được.
Trước mắt bọn họ không biết từ đâu nhảy ra một cái tiểu bạch kiểm, tự tiện xông vào phòng họp của bọn họ, hơn nữa còn làm trò trước mặt những người đại diện cấp cao của công ty bọn họ, còn nói Chu Văn Bân ông ta là người ngu xuẩn nữa chứ!
“Bảo an! Bảo an!!!” Chu Văn Bân giận tím mặt: “Nhanh đem cái tên tiểu tử này ra ngoài cho tôi!”
Nghe thấy trong phòng họp có tiếng la hét bốn năm người bảo an đang chờ bên ngoài lại xông tới.
“Còn thất thần làm gì không nghe thấy lời tôi nói sao!” Chu Văn Bân nhìn về phía mấy người nhân viên an ninh phía ngoài cửa.
“Chậc……” Diệp Oản Oản lắc lắc đầu liếc mắt một cái cũng không thèm nhìn tới Chu Văn Bân, sau đó đem ánh mắt dừng ở trên người chủ trì Chu Hồng Quang.
“Bên ngoài đều nói, Chu tổng của công ty giải trí Hoàn Cầu quyết đoán phi phàm, đáng tiếc, đúng là trăm nghe không bằng một thấy, ngay cả cuộc họp hội đồng quan trọng của công ty cũng có một người đại diện không có chút danh tiếng nào tham dự vào, hôm nay tôi cũng coi như đã biết qua nha.” Trên khuôn mặt người thanh niên lộ ra ý cười lạnh nhạt.
Danh tiếng không lớn? Chu Văn Bân thiếu chút nữa bị tức giận đến gần chết!
Chân mày Chu Hồng Quang hơi hơi nhăn lại liếc mắt nhìn Chu Văn Bân một cái, sau đó mở miệng nhìn về phía những bảo an đang đứng nói: “Đều lui xuống cả đi!”
Chờ an bảo rời khỏi, Chu Văn Bân cắn răng nói: “Chu tổng…… Tiểu tử này cậu ta……”
Nhưng mà lúc này, không đợi ông ta nói xong liền bị ánh mắt bất mãn của Chu Hồng Quang cùng cái phất tay cắt ngang.
Chu Văn Bân nhận thấy được Chu Hồng Quang sắc mặt không vui, lúc này mới cố nén tức giận lại ngồi xuống.
Mới vừa rồi ông ta bị tiểu bạch kiểm không biết lai lịch này làm cho rối loạn một vòng, nếu không cũng sẽ không vượt quyền tự tiện gọi nhân viên an ninh tới.
“Chu tổng, lấy tình huống hiện tại của công ty Hoàn Cầu mà nói, ngài cảm thấy Hoàng Thiên có cần thiết phải phái người tới tìm hiểu tin tức hay không?” Diệp Oản Oản hỏi lại.
Chu Hồng Quang trầm tư một lát nhưng vẫn chưa đáp lại. Thật giống như lời mà cậu thanh niên này nói, tình huống hiện tại của Hoàn Cầu mọi người đều biết, bất luận như thế nào cũng đều đã vô lực chuyển biến, cho nên bên Hoàng Thiên tất nhiên cũng sẽ không làm điều thừa thãi tốn nhân lực như vậy.
“Người anh em cậu tên gì, hôm nay vào công ty Hoàn Cầu của chúng tôi, có điều gì muốn chỉ bảo hay sao?.” Chu Hồng Quang nhàn nhạt mở miệng.
“Kẻ hèn họ Diệp, mục đích chưa nói tới……” Thanh niên nói xong trên khuôn mặt ý cười dần dần xuất hiện: “Diệp mỗ hôm nay đến đây, chẳng qua là muốn cùng quý công ty làm một giao dịch, mà lợi thế của công ty khi làm giao dịch, là Diệp mỗ có thể chứng minh Hàn Thiên Vũ trong sạch, loại bỏ ảnh hưởng xấu của sự kiện lần này đối với quý công ty.”
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
127 chương
27 chương
26 chương
38 chương