Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Ánh mắt Lương Gia Hào một mảnh tích tụ “Hàm Hàm, con sao lại có thể cùng ngươi cô cô nói chuyện như vậy được! Tú Mẫn em cũng ít nói hai câu đi!”
“Vốn dĩ chính là như vậy mà, con không có nói sai, ba ba người cư nhiên lại nạt con sao……” Bị quát lớn như vậy Lương Thư Hàm không cách nào tin tưởng được đỏ mắt khóc lóc chạy ra ngoài.
Dù sao thì Lương Gia Hào vẫn không đành lòng trách móc quá nặng nề đối với nữ nhi bảo bối mà mình ngày thường thương yêu nhất, bất đắc dĩ mà nhìn về phía chị mình mở miệng nói, “Chị à, điều em có thể làm thật sự đều đã làm hết cả rồi, cả gia đình em đều dựa vào em nuôi sống, áp lực của em cũng rất lớn, việc mà em có thể giúp chị chỉ có thể như vậy thôi”.
Diệp Oản Oản đang đứng trốn ở phía sau gốc cây tận mắt mình nhìn thấy hết thảy những chuyện này, tức giận đến cả người phát run, bên trong lồng ngực có một cổ lệ khí điên cuồng dâng trào.
Hảo! Thật là tốt cho bọn người Lương Gia Hào các ngươi a! Phương Tú Mẫn cô cũng thật tốt a!
Ba mẹ cô lúc trước giúp đỡ toàn gia đình bọn hắn như vậy còn đem Lương Thư Hàm trở thành thân nữ nhi của mình để yêu thương, toàn bộ tài sản cùng nhân mạch trong công ty của Lương Gia Hào tất cả đều là do cha cô cung cấp, ngay cả ngôi nhà mà bọn họ đang ở vốn dĩ cũng chính là sản nghiệp của cha cô, Lương gia có được như ngày hôm nay hết thảy đều là do cha mẹ cô cung cấp.
Hiện tại cha cô thất thế một nhà bọn họ cư nhiên có thể đối đãi ba mẹ cô như vậy sao?.
Lương Gia Hào tận mắt thấy vợ cùng con gái nhục nhã mẹ cô thế nhưng ngay cả một câu bênh vực cũng đều không nói.
Trong viện, một nhà Lương Gia Hào cùng nhau đi vào phòng chỉ còn lại có mẹ cô lẻ loi một mình đứng ở tại chỗ.
Cô biết, lấy tính cách của mẹ mình mẹ cô nếu còn tiếp tục ở Diệp gia dù có gặp ủy khuất như thế nào thì mẹ cô cũng chỉ biết một mình tích tụ trong lòng sẽ không nói cho bất luận kẻ nào nghe.
Lấy điều kiện kinh tế hiện tại của bọn họ nếu giờ chuyển ra ở bên ngoài gánh nặng liền nghiêm trọng hơn cho nên mẹ cô chỉ biết vẫn phải luôn nhẫn nại mà thôi.
Diệp Oản Oản đứng sau gốc cây gắt gao bóp chặt lòng bàn tay chỉ thấy mẹ cô ngơ ngác mà đứng một lúc lâu sau đó, liền chậm rãi hạ cong eo, tiếp tục cầm lấy những bộ quần áo đó một bộ một bộ mà phơi lên……
Nhìn thân ảnh của mẹ mình đơn bạc trầm mặc, Diệp Oản Oản quả thực hận không thể lập tức vọt tới bên người mẹ mình…
Chính là hiện tại nếu cô tiến đến thì cô có thể làm cái gì cơ chứ?
Trừ bỏ khóc lóc thỉnh cầu mẹ mình tha thứ lại làm cho mẹ mình biết thêm chính mình hiện tại cũng không tốt rồi để cho mẹ mình nàng càng thêm nhọc lòng thì cô cô cái gì khác cũng không làm được!
Một tháng, nhiều nhất là một tháng!
Cô nhất định sẽ đem tất cả ủy khuất mà ba mẹ mình chịu phải đều trả lại hết! Cô sẽ không bao giờ để cho ba mẹ mình chịu loại khuất nhục như này thêm một lần nào nữa!
Trước kia vì cô muốn trước mặt Cố Việt Trạch thể hiện bản thân mình cho nên dù ban đầu cha cô có để lại cho cô một khoản tiền cũng sớm đã bị cô phung phí hết sạch khoản tiền đó được dùng để đi mua một vài thứ nhìn chỉ đẹp mà không có làm gì thêm được.
Hiện tại cô cần tiền, thật sự cần rất nhiều rất nhiều tiền!
Số tiền mà cô cần không phải chỉ có thể thay cha mẹ cô mua một ngôi nhà hay để cho cha mẹ cô có thể sống tốt qua ngày mà đó phải là số tiền để cho cô thành phú khả địch quốc!
Thậm chí đủ để cho cô thoát khỏi sự khống chế của Tư Dạ Hàn đạt được tự do của mình.
Một khi tài sản tích lũy đến trình độ nhất định cô sẽ có quyền thế cùng mạng lưới giao thiệp cực lớn, hết thảy những điều mà cô muốn đều có thể thực hiện được.
Cô biết lấy tình huống bây giờ của mình mà muốn đông sơn tái khởi thật sự khó như lên trời Diệp Y Y nhất định sẽ toàn lực chèn ép cô.
Cô yêu cầu cần có một tập đoàn hoặc người hợp tác lớn đủ để chống lại Hoàng Thiên.
Địch nhân của địch nhân liền là bằng hữu, trước mắt lựa chọn tốt nhất chính là đối thủ một mất một còn của Hoàng Thiên – giải trí Hoàn Cầu.
Nhưng Hoàn Cầu là công ty lớn như vậy làm sao có thể cùng cô – một tiểu nha đầu mất tất cả hợp tác được.
Cô chỉ thiếu một thứ có phân lượng nặng nhất đến đủ để cho Hoàn Cầu cùng cô hợp tác đó chính là vốn liếng.
Cũng còn may cơ hội mà cô chờ đợi đã lâu chẳng mấy chốc sẽ đến.
Diệp Oản Oản che giấu tất cả tâm tình dưới đáy mắt mình lấy điện thoại di động ra, mở ra dữ liệu về tin tức của một vị nghệ sĩ đang ăn khách gần đây của Hoàn Cầu đang được chú ý nhất.
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
127 chương
27 chương
26 chương
38 chương