Sau khi cảm khái xong, Tiểu Ngưu lại túp tục cởi từng cúc áo của anh. Lăng Tử Thần cũng lười nên chỉ nằm im cho cô muốn làm gì làm dù sao hôm nay anh cũng có bữa ăn rồi. Anh ngã người ra sau ghế nhắm mắt bất động. Tháo xong hết cúc áo Tiểu Ngưu trố mắt nhìn nửa thân trên quyến rũ của Tiểu Thần Thần. Cô nuốt một ngụm nước miếng. Lăng Tử Thần đang nhắm mắt cũng nhếch môi cười. - " Anh là rất tự tin với body của mình " Nhìn các cơ bắp rõ rệt kia Tiểu Ngưu hơi nhíu mày, vẻ mặt ngốc nghếch nhìn a. Nằm chờ một lúc sau lại không thấy cô có động tác gì Lăng Tử Thần không nhịn được mở mắt. Đập vào mắt là cảnh tượng Tiểu Ngưu đang cởi chiếc váy của mình rồi quăng dưới sàn nhà. Nhìn Tiểu Ngưu bây giờ, thân hình đã không còn gầy gò như ngày xưa mà thay vào đó là thân hình tròn trịa mượt mà, trừ bỏ cái khuôn mặt dể nhìn ra thì chiếc cổ trắng mịn xuống nữa là đôi gò bồng đầy đặn được chiếc áo ngực ren đỏ bao bọc kết hợp với cái eo thon gọn, xuống nữa... Lăng Tử Thần miệng khô lưỡi đắng, anh cố kìm chế bản thân mình để không quá kích động mà nhào tới cô. Tiểu Ngưu dùng một tay của mình sờ sờ bộ ngực của chính mình tay còn lại sờ sờ lên cơ ngực của Lăng Tử Thần. - Tiểu Thần Thần thật cứng nha. Lăng Tử Thần mặt phút chốc đen thui. - " Đây là cái kiểu so sánh gì thế? Từ trước tới giờ đàn ông lm sao giống đàn bà." Nhìn vẻ mặt đen thui của anh, Tiểu Ngưu lý giải thành Tiểu Thần Thần không tin mình, cô liền chụp lấy cánh tay của anh đặt lên trên ngực mình. Vẻ mặt đương nhiên nói. - Đúng không rất mềm. Lăng Tử Thần cánh tay cứng đờ, khóe miệng co quắp. - "Sao anh lại có cảm giác bất an với cái Tiểu Ngu Ngốc này ra thế nhỉ " Chợt lại một trận khô nóng lại nổi lên đầu óc hơi thanh tỉnh một chút của Tiểu Ngưu lại choáng váng. Cô bất lực dựa vào người Lăng Tử Thần miệng lầm bầm. - Tiểu Thần Thần thật là nóng a. Uống rượu thật là đau đầu nha. Lăng Tử Thần nhếch miệng, ôm cô vào lòng tay vuốt ve tấm lưng của cô cúi đầu thì thầm vào tai cô. - Tiểu Ngu Ngốc rượu sẽ không làm em chết được đâu. Hơi thở của anh theo giọng nói phả vào tai khiến Tiểu Ngưu hơi nhột. Trong cơn say cô ngọ ngoạy cái đầu né tránh. Lăng Tử Thần cười khẽ. Bàn tay lại dời từ tấm lưng của cô lên trên áo ngực, thoáng cái chiếc áo xui xẻo bị vứt sang bên. Không còn vật che đậy đôi gò bồng càng quyến rũ. Lăng Tử Thần thở dốc. - Tiểu Ngưu em thật là đẹp. Tiểu Ngưu lờ mơ " Ưm " một tiếng như đáp lời. Lăng Tử Thần nghe tiếng kiu mềm mại lại kích thích bản năng của anh. Lăng Tử Thần một tay hất đổ toàn bộ đồ trên bàn xuống, sau đó đặt Tiểu Ngưu trên chiếc bàn kính, đang ấp áp tự dưng típ xúc với nhiệt độ lạnh Tiểu Ngưu không chịu được liền gọi. - Tiểu Thần Thần...lạnh..rất lạnh a. Lăng Tử Thần cúi người hôn lấy đôi môi đang mở ra kia. - Ngoan một chút nửa sẽ không lạnh nữa. Vỗ về cô xong anh lại típ tục hôn từ cổ xuống, những nơi anh đi qua đều để lại dấu ấn đỏ trượt dần xuống đôi gò bồng, Lăng Tử Thần dùng tay xoa nắng. Cảm nhận được Tiểu Ngưu bắt đầu có phản ứng. Lăng Tử Thần lại típ tục, anh dùng miệng ngậm lấy quả dâu tây đỏ trên đôi gò bồng, bàn tay cũng không rãnh rỗi lần mò xuống nơi tư mật của cô mà ma sát. Khoái cảm ập tới Tiểu Ngưu khẽ rên. - Ưm...aaa.Ưm..ưm Nghe tiếng rên mềm mại của cô, Lăng Tử Thần cười khẽ. - Không sao, ngoan nào hãy làm theo anh đi. Tiểu Ngưu nửa mê nữa tĩnh. Vì bị anh trêu chọc mà không ngừng rên khẽ. - A...a...Tiểu Thần...Thần...đừng mà....Ưm. Như không nghe lời cô cầu xin Lăng Tử Thần nhoài người về phí trước chặn đi câi miệng nhỏ đang phản kháng kia. Vừa lúc này bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa. - Thưa Chủ tịch người của Bạch Tề Vũ muốn gặp ngài. Bên trong phòng Lăng Tử Thần mặt xanh mét, gân xanh nổi đầy tráng khiến nhiệt độ trong phòng lạnh đi. Đứng bên ngoài Alice chảy mồ hô hột anh nghĩ thầm. - " Có lẽ mình đã phá chuyện tốt gì của chủ tịch rồi. Nhưng mà cái này là chủ tịch dặn dò anh nha " Cứ thế trong phòng và ngoài phòng im lặng 5 phút, lại nghe thấy tiếng Lăng Tử Thần vọng ra. - Cậu xắp xếp chổ ngồi đợi cho bọn họ. Bên ngoài Alice cúi đầu. - Vâng thưa chủ tịch. Rồi xoay người rời đi, đi xa phòng chủ tịch một đoạn anh liền thở dài ra một hơi. Bửa ăn bị phá đám Lăng Tử Thần nhìn trừng trừng người ngủ trên bàn kia không khỏi ảo não. - " Không lẽ món ăn này chỉ có thể ngắm mà không thể ăn sao?" Anh thở dài bế cô đang trần truồng vào bên trong phòng nghĩ ngơi. Sau khi giúp cô thay bộ đồ mới anh đặt cô lên giường đắp chăn cho cô. Xong công việc anh ngồi lại bên cạnh mép giường tay mơn trớn khuôn mặt của cô. - Tiểu Ngu Ngốc này nếu nhìn kỹ thì thật đáng yếu đấy. Khuôn mặt non nớt.... Nghĩ tới đây Lăng Tử Thần mặt típ tục chuyển sang đen, cư nhiên trong đầu anh lại hiên lên câu nói. - " Trâu già gặm cỏ non " Suy nghĩ chợt lóe Lăng Tử Thần liền bác bỏ. Không cần biết cô nhỏ hay lớn chỉ cần biết anh yêu cô là được. Lăng Tử Thần cúi người hôn lên tráng của cô. - " Anh yêu em. Liệu em có yêu anh như thế không Tiểu Ngu Ngốc."