Cô Vợ Máu Lạnh Của Ông Trùm Hắc Đạo
Chương 26
Khi ngồi trên xe để về nhà , anh với cô không ai nói câu nào.
Cô thì ngồi lặng lẽ nhìn thên nhiên hai bên đường còn anh thì chỉ lặng yên lái xe.
Về đến nhà , anh không thèm đợi cô mà sa sầm mặt đi lên nhà.
" Minh đợi em với , hôm nay anh làm sao vậy " " Anh không sao " - anh buông lại một câu rồi đi thẳng lên lầu bỏ lại cô với sự ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
Vừa bước lên phòng , đập vào mắt cô là hình ảnh anh bước ra khỏi nhà tắm , trên người anh chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm để lộ ra cơ thể màu lúa mạch nở nang.
Trên tóc còn vương một ít nước đang nhỏ giọt xuống khuôn mặt không một góc chết.
Nhìn thấy cảnh này , tự nhiên cô lại nổi lên một ý muốn trêu chọc anh.
Bước nhanh tới chỗ của Gia Minh , cô nhìn anh với khuôn mặt có chút uất ức, chủ động ôm anh, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng đỏ lên, sau đó nũng nịu nói: "Hôm nay trời đẹp như vậy , không phải là chúng ta phải làm chút gì sao?" Gia Minh đùa giỡn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của Hạ Ngọc.
Biết cô muốn nói cái gì cho nên môi mỏng khẽ nhếch lên, giả bộ hồ đồ nói: "Làm cái gì?" Vũ Hạ Ngọc nổi đóa sau đó mấp máy đôi môi mình, chủ động dâng lên .Đôi môi anh đào bao trùm lên môi mỏng của Gia Minh .Cái lưỡi thơm tho khẽ xẹt qua hàm răng của anh, còn trêu chọc , nhưng Gia Minh không đáp lại, anh chỉ nhẹ nhàng vòng chắc eo của cô,Hạ Ngọc càng thêm tức giận, choáng nha, cái người này, được voi lại đòi tiên.
Không có biện pháp nào có thể khiêu chiến trên phạm vi lớn bản thân của cô , đồng thời khiêu chiến sự nhẫn nại của Hạ Ngọc.
Nhưng chả lẽ cô lại còn không biết sao ? Anh đối với cô đều không có sự nhẫn nại ? Cô gái nhỏ này lại đang muốn đùa với lửa sao.
Nghĩ tới hôm nay cô lại tự chủ động thế này , đôi mắt đen thâm thúy củaGia Mình trở nên trầm tĩnh, một loại loại hơi thở tà tứ đó quyển tịch mà đến, môi mỏng khẽ giơ lên.
Hạ Ngọc đột nhiên phát hiện loại hơi thở nguy hiểm đó, mở mắt tiến công vào tròng mắt đen của anh, bị lôi cuốn vào, Hạ Ngọc đột nhiên muốn đẩy anh ra.
Nhưng anh đã đoán rồi , một bàn tay to của Gia Minh cố định giữ cái ót cô, một tay khác vòng quanh eo , một tay giữ chặt lại bàn tay nhỏ nhắn ,khiến Hạ Ngọc không thể động đậy.
Vừa ngấu nghiến đôi môi của cô , anh vừa đè ngã cô xuống giường , nhưng đôi mắt của cô lại cười gian xảo.
Nhân lúc anh không để ý , cô lấy chiếc còng số tám ở dưới gối rồi còng một bên cổ tay anh lại, sau đó cô còng một tay bên kia vào thành giường.Gia Minh nhíu mày :" Em đang làm cái gì vậy?"Cô mỉm cười, ngón tay vờn nhẹ lên cơ ngực anh:"Anh có thích không?" Tư thế mờ ám của hai người lúc này khiến cho anh nhìn thấy bầu ngực no tròn của cô đang phập phồng, bên dưới đã rục rịch đòi ngóc đầu lên, ánh mắt anh tối lại.
- "Anh rất thích." Hạ Ngọc gật đầu:"Anh thích là được rồi " - "Cục cưng, mau thả anh ra, nếu không em sẽ hối hận không kịp đó." Anh khàn giọng nhắc.
Cô ngồi lên người anh, cố ý để nơi đó của cả hai trực tiếp đụng chạm vào nhau.
Anh đỏ mắt :"Cục cưng, thả anh ra."Hạ Ngọc ngồi trên người anh không ngoan tí nào, cô nhún lên nhún xuống như muốn lấy mạng anh.- "Không , em sẽ không thả...Minh, anh thấy thế nào?" Anh thở gấp, bên dưới đã trướng to lên lại còn bị nơi đó của cô chà chà khiến anh như muốn chếthạ Ngọc cũngkhông khá hơn là bao , cứ nghĩ sẽ dạy dỗ anh ai ngờ bản thân mình cũng nổi lên ham muốn.
Bên dưới đã ướt đến khó chịu, cô đè nhẹ lên nơi đó của anh.- "Anh thật biến thái a"Hạ Ngọc hôn nhẹ lên môi anh, hôn dần xuống dưới, cô cố tình để lại đầy dấu ấn mờ ám.
Bàn tay nhỏ nhắn sờ lên từng cơ bắp cứng rắn của anh , cô còn cô ý vẽ vẽ vẽ khiến anh muốn phát nổ .- "Cục cưng , nhanh nhanh lên một chút." Anh thở gấp nói.Hạ Ngọc mỉm cười xấu xa cúi đầu xuống liếm lên lồng ngực anh, làm cho anh sung sướng đến nỗi gồng người lên, không ngờ cô chủ động lại khiến anh sung sướng như vậy .Hạ Ngọc hôn lên từng cơ bụng của anh, hôn đến thắt lưng của anh thì cô dừng lại .Hạ Ngọc nhảy xuống " Anh ở đấy chơi một mình nhé , em không chơi nữa " Cô nhanh chóng bước vào phòng tắm, anh gấp gáp :"Mau cởi trói cho anh." " Không , cái này coi như em trừng phạt anh vì tội dám giận em vô cớ ".
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
172 chương
19 chương
2 chương
47 chương
120 chương
1913 chương