Cô Vợ Máu Lạnh Của Ông Trùm Hắc Đạo
Chương 19 : Ghen 1
Ở trên xe của Hạ Ngọc và Gia Minh .Hạ Ngọc lên tiếng phá tan bầu không khí im ắng :- Minh , anh thấy vừa nãy em xử lí cô ta thế nào ?- Rất tốt , nhưng ra tay hơi ác.
- anh lên tiếng trầm ấm , êm đềm .- Em thấy không ác lắm mà anh thấy mấy tên đàn ông ở đấy cao ....- cô nói giọng trêu đùa .Cô chưa kịp nói gì thì đã bị đôi môi của anh ngăn chặn :- Không cho phép em nghĩ đến người khác , tôi ghen .- Dạ vâng , thưa đại Boss yêu quý của em .[ Đại Boss dạo này hay ghen quá ]--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Về đến Trần gia .Cũng như mọi hôm , khi cô và anh về đến thì Trần Mục An đã về tới nơi.
Cậu đang ngồi trên bàn chờ hai người về ăn cơm , khi hai người bước vào cậu lên tiếng :- Anh hai , chị dâu mới về .Anh và cô chỉ gật đầu cho qua , nhưng chưa kịp đi lên đầu thì tiếng của cậu lại vang lên :- Anh hai , chị dâu Mục gia muốn mời hai anh chị tới Mục gia dự tiệc vào tối mai.
Lúc 5 giờ- Sao cậu biết ông ta mời tôi - cô nheo mắt nghi ngờ [vì mối quan hệ của cô và anh ngoài những người thân ra không ai biết hết ] .- À , đây là tại chiều nay khi về , e thấy Hà Sam cầm giấy mời hộ chị nên đã bảo cô ấy đưa cho em - Mục An vừa cười vừa trả lời .- Được rồi , bảo bối mai anh đưa em đi - giọng nói của anh lạnh lùng mà ấm áp .Haha - Mục An cười lớn.
Bảo bôi , anh hai lại gọi chị dâu là bảo bối .Mặt anh bây giờ đã đen hơn cía đít nồi , đôi mắt sắc bén nhìn về phía của Mục An khiến cậu ta lạnh buốt cả sống lưng.
Còn cô khi nghe cậu nói vậy thì mặt không khác gì quả cà chua đỏ ửng .- Trần Mục An - anh hét lớn khiến Mục An đang tươi cười mà im bặt.Cậu ta vội chạy bắt lên phòng như ma đuổi ;-Anh hai , bảo bối của anh hai ăn đi.
Em ăn no rồi.
Nói rồi vội vã chạy đi .Còn anh khi nghe cậu ta nói vậy thì lại càng điên , bây giờ anh chỉ muốn lột da rồi tống cổ cái đứa này ra khỏi Trần gia , đá bay ra khỏi Trái đất.
May mà có giọng nói ấm áp dịu dàng của cô ngăn cản hành động của anh :- Thôi Minh à , kệ Mục An đi.
Mà ngày mai anh không cần đưa em đi đâu , em có thể tự đi.
Truyện khác cùng thể loại
230 chương
12 chương
33 chương
38 chương
130 chương
111 chương