Cô Vợ Lưu Manh Của Tôi

Chương 13 : Kí ức của Yến - Phần 3

Nói một chút về dị năng... Dị năng giả của Thủy Cầu có khá nhiều hệ, nhưng chia thành 3 cấp bậc lớn, đó là: Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp. Sơ cấp gồm cấp 1 đến cấp 3. Trung cấp gồm cấp 4 đến cấp 6. Cao cấp gồm cấp 7 đến cấp 9. Cấp 10 không nói đến vì chưa có một ai trong lịch sử đạt đến cấp độ này. Trong mỗi cấp nhỏ lại chia thành sơ thành, trung giai, đỉnh phong - 3 loại phẩm giai. Muốn dùng dị năng cần có năng lượng. Năng lượng này có thể là năng lượng tâm linh, năng lượng từ cơ thể, năng lượng từ ngoại vật,... Tất cả đều gọi chung là dị năng năng lượng. Dị năng tồn tại trong mỗi con người ở một mức nhất định nào đó. Người bình thường cũng ẩn chứa dị năng, nhưng nó rất yếu và không đủ phóng thích và biểu hiện ra ngoài, nói chung không đáng kể, nên họ không thể trở thành dị năng giả được. Một người để trở thành dị năng giả cần rất nhiều cơ duyên và may mắn mới có thể kích hoạt được dị năng tiềm tàng trong cơ thể mình. Khi kích hoạt thành công dị năng thì người đó mới tính là dị năng giả và được đánh giá ở một đẳng cấp nào đó. Sau này muốn tăng đẳng cấp của bản thân, họ cần khổ luyện vượt quá giới hạn bản thân. Hoặc có nhiều người đi bằng đường tắt như chiếm đoạt dị năng người khác bằng phương thức nào đó, hay sử dụng một số "vật" kích hoạt tăng năng lực, v..v... Nói chung để trở thành một cường giả thực thụ là cả một quá trình khổ cực. Những người may mắn và có ngộ tính cực cao thì có thể nhanh hơn một chút. Nhiều dị năng giả phấn đấu cả đời không tiến đến được với đẳng dị năng giả cấp 6... Ngộ tính cực cao như Yến, hơn chục năm qua cũng chỉ phấn đấu đến dị năng giả cấp 5 sơ thành... Riêng trường hợp của Dương Vũ thì ngoại lệ. Hắn có tố chất thân thể đặc biệt, có dị năng loại cực kì hiếm vạn năm mới gặp, không những vậy người chỉ đường cho hắn là dị năng giả cấp 8 đỉnh phong - người đứng đầu "Địa Ngục Thiên Sứ", được người ta gọi với cái tên là Boss... Cho nên khi kích hoạt dị năng tiềm tàng, hắn đã đạt ngay đến dị năng giả cấp 5 sơ thành, và sau một năm khổ luyện hắn đã đạt đến dị năng giả cấp 6 đỉnh phong. Để phấn đấu từ dị năng giả cấp 6 đỉnh phong lên dị năng giả cấp 7 sơ thành lại là một quá trình gian khổ gấp bội. Nhiều kẻ xung kích vượt cấp thất bại phải trả giá bằng cả tính mạng... Dương Vũ cũng không tránh khỏi quy luật. Hắn đã nhiều xung kích lên dị năng giả cấp 7 nhưng không thành, rất may mắn hắn không có bị chết bởi mỗi lần xung kích đó. Nhưng gặp phải bình cảnh như vậy khiến hắn vô cùng buồn bực khó chịu... Desert Death - Hoang mạc của sự chết tróc. Đây là nơi luyện tập của các cao thủ dị năng giả cao cấp trong gia tộc Lucifer. Để vào được nơi này yêu cầu phải đạt từ dị năng giả cấp 7 trở lên... Đúng như cái tên của nó! Một nơi tràn đầy sự chết chóc hủy diệt. Nhiệt độ cao đến gần 50 độ, gió cát bay mù mịt, những phế tích của quá khứ ẩn hiện trong từng cơn gió cát nóng hổi... Xa xa thỉnh thoảng có vài cơn lốc xoay tròn hất tung mọi thứ lên trên không trung, rồi để chúng rơi xuống vỡ vụn thành từng mảnh... Dưới cảnh tượng địa ngục như vậy, có một bóng người đang điên cuồn vung quyền, tung cước trên không trung. Từng đạo ánh sáng phóng ra chặt chém vào phế tích khiến chúng nổ tung... Chỉ cần nhìn qua cũng có thể thấy đối phương là một Quang hệ dị năng giả. Không những vậy, dị năng đó còn là dị năng truyền thừa của gia tộc Lucifer - The light of Angels - Ánh sáng của thiên sứ. Đúng vậy, kẻ đang điên cuồng luyện tập kia chính là ông chú ruột của Yến - Richard Lucifer, là một dị năng giả cấp 7 trung giai... Richard 40 tuổi, hắn được gia tộc đánh giá là thiên tài trong thế hệ cha của Yến, cũng là kẻ có tham vọng và cơ hội trở thành người kế thừa gia tộc Lucifer nhất... Richard đang điên cuồng luyện tập thì đột nhiên dừng lại. Phóng một quyền như thiểm điện đến một phiến đá cao sừng sững 5 mét gần đó. Một bóng đen sau phiến đá đó phi thân lên cao cả chục mét đánh đến một quả cầu lửa đường kính 3 mét về phía Richard. - Rầm... Rầm... - Hai tiếng nổ nối tiếp nhau diễn ra. Đạo ánh sáng của Richard phá vụn tảng đá cao 5 mét, đồng thời quả cầu lửa của kẻ mới xuất hiện tạo một hố lớn đến gần chục mét trên xa mạc cát. Thì ra Richard nhận thấy có năng lượng đang tích tụ đằng sau phiến đá nên mới công kích về hướng đó. - Không tệ! Hỏa hệ dị năng giả có uy lực thật khủng khiếp. Richard nhìn lại cái hố sâu trên xa mạc, chỗ mà hắn vừa mới đứng bây giờ đã không còn cái gì nguyên vẹn. Nếu không phải phản ứng nhanh kịp thời bay lên trên không cả chục mét thì... Cho dù là như vậy, khi thoát khỏi nguy hiểm hắn còn dư chấn của công kích tác động... Richard quay đầu lại đánh giá tỉ mỉ đối thủ một lượt. Người vừa mới xuất hiện là một thanh niên mặc một chiếc áo bào cổ. Trên trang phục có đính một đôi cánh thiên sứ, và hình như bả vai hắn có đánh "con số 1" đính bằng kim tuyến. Trên gương mặt có chiếc mặt nạ thiên sứ trông vô cùng tinh xảo... Người thanh niên vừa xuất hiện chính là Dương Vũ. Richard ngầm vận dụng khả năng dò xét cấp bậc của đối phương thì kinh ngạc phát hiện ra đối phương chỉ là dị năng giả cấp 6 đỉnh phong. Hắn lấy lại sự kiêu ngạo vốn có của bản thân. - Thì ra cũng chỉ là dị năng giả cấp 6! Người chưa đủ năng lực đấu với ta đâu. - Vậy sao? Dương Vũ lạnh lùng nói, trên tay phải hỏa diễm rực cháy, trên tay trái quang lam bốc lên. - Chậc... chậc... thì ra là lưỡng cực Thủy Hỏa song hệ dị năng giả. Đúng là có vốn để khiêu chiến vượt cấp. Dương Vũ ha hả bật cười, mỉa mai nói. - Có chắc không? Lưỡng cực song hệ thì đúng nhưng không phải là "Thủy Hỏa song hệ dị năng" mà là... "Băng Hỏa song hệ dị năng". Nghe thấy vậy, đồng tử Richard co rút lại.... .......................... Yến vừa từ thư viện gia của gia tộc trở về nhà, thấy đám người giúp việc gia tộc túm tụm, thì thầm to nhỏ. Nàng không nhịn được liền kéo một tên ra hỏi chuyện. Thì ra người trong gia tộc vừa mới phát hiện ông chú Richard của nàng bị người ta tập kích trong khu luyện tập cao cấp. Nghe nói ông chú đó bị người ta đánh cho bầm dập mặt mày, quần áo rách tơi tả, máu me đầm đìa... "Đáng đời! Đúng là ác giả ác báo mà!". Nàng vừa tung tăng nhảy chân sáo, vừa hát nho nhỏ một giai điệu vui tai đến chỗ thường hẹn với Dương Vũ. Nàng thầm nghĩ nhất định phải kể chuyện này cho hắn nghe mới được. Hắn sẽ rất cao hứng à xem. - Vũ! Anh ở đâu rồi? Anh đến chưa??? Yến ngó nghiêng nhìn xung quanh cây đại thụ một lượt. Bình thường hắn đến rất sớm để đợi nàng, nhưng hôm nay sao chưa thấy mặt mũi tăm hơi đâu. - Vũ! Anh ra đi. Em biết anh đến rồi... .................. Xung quanh vẫn yên lặng... - Em không chơi trốn tìm đâu. Chẳng vui tí nào... .................. - Anh mà không ra em sẽ giận đấy... ................... - Em đếm từ 1 đến 3 mà không ra, từ nay em sẽ không thèm gặp anh nữa. 1...2... - Đừng đừng... Anh ở đây.... Đằng sau gốc cây, Dương Vũ thò đầu ra trả lời. Yến thấy hắn chịu ra thì vui lắm. Đang định kể cho hắn nghe chuyện hôm nay nàng nghe được thì... - Vũ! Sao anh lại đeo mặt nạ lên rồi? Đã bảo không được đeo lên nữa mà... - À! Hôm nay tự dưng anh thích đeo... - Không được... Mau tháo xuống đi. Trông xấu chết đi được... Yến hung hăng lao vào giật mặt nạ của hắn xuống. - Đừng! ................................... - A! Anh bị sao thế này??? Sau khi cướp được cái mặt nạ của Dương Vũ, Yến kinh ngạc kêu lên. Cả mặt hắn bây giờ sưng vù lên, mắt thâm tím lại như con gấu trúc... Thực ra lúc giao đấu với Richard hắn bị đối phương đánh cho bay mặt lạ. May là hắn sử dụng kĩ thuật dịch dung vô cùng lợi hại nên Richard không nhận ra gương mặt thật của hắn... Cả hai sử dụng tất cả dị năng mạnh nhất của bản thân để giao thủ nhưng không chiếm nổi thế thượng phong. Sau khi năng lượng để sử dụng dị năng cạn kiệt, họ quay ra "ẩu đả" tay chân. Hậu quả là như bây giờ đây... - À! Thực ra... à là bị ngã. Đúng vậy là anh bị ngã... - Dương Vũ nhăn nhó, ấp úng trả lời. Yến mới không thèm tin hắn nè. Một cao thủ dị năng giả như hắn bị thương vì ngã... so với vụ heo nái biết leo cây có dễ tin hơn không? Khoan... khoan... Bị thương ư? Yến lại gần, khịt mũi ngửi ngửi trên người của hắn. Là mùi máu tanh? Nàng hoảng hốt, lột bỏ cái áo ngoài của hắn ra... Không nhịn được, nàng che miệng, nước mắt trào ra. Dương Vũ thì cười nhăn nhó giải thích. - Cái vụ "ngã" có vẻ hơi nặng. Hì hì... - Anh còn cười được! Khi lột trần hắn ra, những vết thương ngang dọc kéo dài ứa máu. Và hình như được băng bó vội vàng, nên vẫn để lộ ra vết thương còn mới, máu thấm cả ra ngoài. Thậm chí còn có vài vết thương đang chảy máu ròng ròng. Yến đau lòng không thôi! Bây giờ bắt nàng tin Dương Vũ "ngã" thì có chết nàng cũng không chịu tin. - Nói thật cho em... Có phải anh đi tìm ông chú ruột của em không? Dương Vũ định nói không phải, nhưng nhìn đôi mắt đẫm lệ và ánh nhìn cương quyết của nàng, hắn biết không thể dấu nổi. Đành phải mím môi gật đầu thừa nhận. - Anh là đồ ngốc. Rất ngốc có biết không?... Hu... hu... Nàng không nhịn được nữa mà nhào vào lòng hắn. Mặc kệ cho hắn đang để trần, mặc kệ cho toàn thân hắn đầy máu me, đánh thùm thụp vào ngực hắn... Đánh được một lúc, nàng há miệng ra... cắn thật mạnh vào vai Dương Vũ, khiến hắn kêu la oai oái, nhảy sang một bên... Nhìn thấy bờ vai mình vẫn còn nguyên cả hàm răng, lại thấy trên môi Yến vẫn còn vương lại máu của mình. Vũ nhăn nhó mặt mày. - Sao em lại cắn anh? Anh đang bị thương nặng mà... Ai ui... ai ui... - Đáng đời! Anh còn biết mình bị thương sao? Yến lại gần xoa xoa vết răng mình cắn, nhỏ giọng nói: - Vết răng này như dấu ấn em để lại trên người anh. Để trước khi làm truyện gì nguy hiểm phải nghĩ đến em trước có biết không... Anh... anh còn đau không? Cảm nhận được ngàn vạn nhu tình, Dương Vũ nắm lấy vai nàng, nhìn thẳng vào đôi mắt xanh lam xinh đẹp ấy, thâm tình nói. - Vẫn đau lắm!... Nhưng có một cách giúp anh bớt đau đấy... - Là cách... Ưm... ưm... Yến chưa nói hết thì đã bị đôi môi của Vũ chặn lại. Nàng trợn tròn mắt nhìn hắn... Nụ hôn đầu đời của nàng... Hắn...