Cô vợ hung mãnh anh yêu em
Chương 36 : Ăn bám
"Cô dám tát tôi? Cô không cần công việc này nữa phải không? "
"Tát cô? Cái này quá nhẹ cho cô rồi. Đối với những người dám động vào tôi, tôi chưa bao giờ nhẹ tay cả. Để cho...tôi không nói gì mà lại tưởng tôi là bạch liên hoa dễ dàng bị ức hiếp.... "
Ngạn Tuyết khẽ nói, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên một đường cong hoàn hảo.
"....còn nữa... xin hỏi quản lí Thiệu đây, tập hồ sơ này có chỗ nào là không tốt? "
Nụ cười trên gương mặt kia nhìn tựa thiên thần, nhưng lại khiến cho người ta sởn tóc gáy.
"Cô... Chỗ nào cũng không tốt. Cô mà không sửa lại, thì mau cuốn xéo khỏi đây cho tôi. "
Thiệu Cẩn Y lúc nãy hùng hùng hổ hổ, bây giờ có vài phần run sợ nhưng vẫn ra sức chỉ trích. Ả chỉ là một quản lí, nhưng với gia thế của mình đuổi một người mới như cô thì không có gì là khó cả.
"Hahah... được thôi. Công việc này tôi cũng chẳng lưu luyến gì. Với tài năng của tôi mà bị một con lừa ngu ngốc như cô cản trở ở đây thì thật thiệt thòi cho tôi quá... "
Sơ Hạ đứng kế bên "..."
A Tuyết...cô cũng quá là tự luyến rồi. Nhưng cô lại uy vũ như vậy, chồng cô là ai, tôi muốn quang minh chính đại giành cô với hắn a~
"...Có điều, nếu đã không còn là người của công ty nữa thì...tập hồ sơ của tôi xin được vật về chủ cũ."
Nói xong, Ngạn Tuyết cầm tập hồ sơ lên, thẳng tay xé nát thành nhiều mảnh vụn, vứt vào sọt rác.
Mọi người "...." một tập hồ sơ phải làm cả tháng trời, lại tốt như vậy, sợ là khó có được bản thứ hai. Cô nói xé là xé như vậy à, cô không tiếc nhưng chúng tôi tiếc.
Thiệu Cẩn Y mặt mày hết xanh rồi lại đỏ, trừng mắt nhìn cô, tức giận không nói nên lời. Tập hồ sơ đó rất quan trọng, ả chỉ muốn chỉnh cô một chút không ngờ đến cả hồ sơ cũng không còn.
"Thiệu Cẩn Y. Tôi khuyên cô một câu...làm người phải biết co biết duỗi, chứ duỗi thẳng như cô thì có ngày rước họa vào thân. "
Ngạn Tuyết giải quyết xong tất cả mọi việc, nghênh ngang rời đi, mặc cho ả vẫn đứng chôn chân tại chỗ. Trước khi đi còn ra dấu cho Sơ Hạ, sẽ gọi lại sau.
Sơ Hạ lúc này cũng như mấy người khác, đang kịp tiêu hóa mọi việc. Không ngờ người bạn này của cô thật là uy vũ, công việc này nói bỏ là bỏ. Cái tát lúc nãy thật đã, cho chừa cái thói hung hăng ngạo mạn ấy đi.
.....
Ngạn Tuyết ra khỏi JK không khỏi thoải mái cười to một tiếng. Khiến người đi đường cứ tưởng cô từ một viện tâm thần nào đó chạy ra.
Thu liễm lại trạng thái của mình, cô bắt taxi đến tập đoàn Lăng Phong. Vốn định một tuần nữa mới rời khỏi JK nhưng không ngờ Thiệu Cẩn Y lại tới tìm chết nhanh như vậy.
Thuận nước đẩy thuyền, có một chỗ dựa tốt như chồng mình, cô có ngu đâu mà không dựa vào chứ. Hừm... tính kế người khác cũng mệt lắm. Vẫn là nên làm một thiếu nữ xinh đẹp, bám vào chồng thì hơn.
Bàn dân thiên hạ "..." không phải cô nói không bám vào chồng à? Lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng.
Ngạn Tuyết "..." ở trong cái giới này, ta đành phải ăn bám thôi. Dù sao cũng là chồng ta mà.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
501 chương
114 chương
64 chương
700 chương
240 chương
326 chương
12 chương
35 chương