Ánh nắng vàng nhẹ rơi vào căn phòng tông trắng đen.
Trên giường với tư thế hết sức thân mật, anh ôm cô chặt trong lòng vẫn còn đang ngủ say.
Một lát sau thì anh nhíu mi một chút rồi mở hẳn mắt ra.
Khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của cô xuất hiện đầu tiên trong mắt anh, anh cười nhẹ rồi hôn lên mái tóc cô.
Từ khi anh biết mình yêu cô và cô cũng chấp nhận anh anh thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn.
Mọi biến cố đau thương trước đây đang nhạt dần trong tâm trí anh.
Chỉ cần mỗi lần cô nở nụ cười tươi anh sẽ rất hạnh phúc, nếu cô khóc anh chỉ biết có một cảm giác đó là đau đớn.
Chỉ cần cô mãi bên anh, chung thủy với anh, thật lòng yêu thương anh anh thề anh sẽ mãi yêu cô và dung túng cho cô cả cuộc đời này
Cô ngủ say trông thật đáng yêu.
Anh không muốn đánh thức cô nên nhẹ nhàng xuống giường.
Anh vào nhà tắm làm VSCN rồi thay một bộ tây trang màu đen sau đó đi thẳng xuống dưới nhà.
Buổi sáng đã chuẩn bị sẵn sàng, quản gia Phương thấy anh xuống vội chạy lại hỏi
Trịnh thiếu mời cậu dùng bữa sáng.
Cô Trịnh chưa xuống sao?_ quản gia Phương
Cô ấy vẫn còn ngủ.
Quản gia Phương lát nữa cô ấy xuống thì hâm nóng thức ăn sáng cho cô ấy.
Khoảng 8h bà lên đánh thức cô ấy giúp tôi.
Bây giờ dọn bữa sáng cho tôi đi_ anh dặn dò kĩ càng.
Vì lâu rồi anh chưa đến công ty nên hôm nay anh muốn đến sớm cho nên mới 6h30 sáng anh đã dậy chuẩn bị đến 7h anh sẽ lên đường tới Trịnh Thị
Anh dùng bữa sáng xong thì ra ngoài xe, trợ lý Lâm đã đứng đợi sẵn.
Trợ lý Lâm mở cửa xe cho anh, anh ngồi vào trong đợi trợ lý Lâm vào ngồi thì anh nhanh chóng ra nhiệm vụ
Lát nữa 9h phải có mặt đưa Thuần Mỹ đến trường.
Cho thêm vệ sĩ bảo vệ cô ấy nhưng phải từ phía xa tránh để cô ấy phát hiện làm cô ấy mất tự nhiên và không thoải mái.
Sau khi làm xong thì đến công ty gặp tôi, tôi muốn đến xử lý dứt điểm chuyện của Lâm Tử Hưng_ anh nói
Được thưa Trịnh thiếu_ Lâm Trung Nhân vừa nói vừa cho xe chạy.Sau khi đưa anh đến công ty xong thì Lâm Trung Nhân trở về nhà đợi cô.
Đúng 9h hình dáng cô liền xuất hiện.
Trong lòng Lâm Trung Nhân thầm tán thưởng cô và anh quả thật có điểm chung là rất đúng giờ, không trễ 1 giây.
Đưa cô đến trường xong thì Lâm Trung Nhân quay lại đợi anh.
Anh có cuộc họp quan trọng kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ.
Khi anh xong cuộc họp đã là 10h trưa nhưng anh vẫn không ngần ngại đến thăm Lâm Tử Hưng một chuyến
Lâm Trung Nhân đưa anh đến sở cảnh sát nơi Lâm Tử Hưng đang bị tạm giam.
Anh bước xuống xe chỉnh lại tây trang một chút rồi sải bước vào trong.
Các cảnh sát thấy anh đều cung kính chào hỏi.
Cảnh sát trưởng thấy anh liền chạy lại
Chào Trịnh tổng.
Có phải cậu muốn gặp Lâm Tử Hưng không?_ cảnh sát trưởng hỏi
Phải_ anh trả lời ngắn gọn
Được.
Vậy xin mời Trịnh Tổng sang bên kia ngồi đợi một chút tôi sẽ đưa Lâm Tử Hưng ra_ cảnh sát trưởng nói xong thì đi vào trong
Một lát sau Lâm Tử Hưng cùng vị cảnh sát bước ra.
Trông hắn thật nhếch nhác như người không có tiền đồ.
Tuy hắn cũng là người giàu có, cũng thuộc giới thượng lưu được mọi người kính trọng nhưng đối với anh hắn vẫn còn thua xa.
Coi như lần này Lâm Tử Hưng xui xẻo tìm nhầm người để gây sự
Hắn ngồi đối diện với anh.
Anh không kiên nhẫn lên tiếng
Hành động của cậu đã đưa cậu đến ngày hôm nay.
Cậu thấy có thấy oan ức hay muốn nói gì với tôi không?_ anh hỏi
Tôi thì có gì mà oan ức.
Tôi làm đúng chứ không sai.
Cậu đúng là tham lam, công ty cậu hết lần này đến lần khác đoạt được hạn mục, có phải cậu đút lót gì không?_ Lâm Tử Hưng cố chấp không biết sai.
Hắn vẫn muốn đấu với anh tới cùng.
Đừng ăn bậy rồi sủa bậy.
Tôi nói cho cậu biết công ty chúng tôi có thực lực hay không trong lòng mọi người đều biết.
Chỉ là con người cậu quá háo thắng nên không chấp nhận được chuyện này.
Nhưng tôi tuyệt đối không tha cho ai đụng đến cuộc sống của tôi, điều này không lẽ cậu không biết Trịnh Tuấn tôi nói là sẽ làm_ anh gằn giọng nói
Hahaha.
Cùng lắm là chết thôi dù gì công ty tôi cũng trên đà phá sản.
Hạn mục giúp công ty chúng tôi vươn lên cũng đã bị Trịnh Thị của các người cướp mất tôi đâu còn lại gì.
Tôi đụng vào cuộc sống của cậu sao...chỉ là một người phụ nữ thôi mà có cần phải làm quá lên không_ Lâm Tử Hưng
Phải!.
Chỉ là một người phụ nữ nhưng người phụ nữ đó là của tôi.
Cậu nhìn xem ở ngoài kia rất nhiều phụ nữ, nếu cậu muốn có thể đụng chạm họ tùy ý nhưng riêng cô ấy thì không được_ Trịnh Tuấn
Có nói cũng vô ích.
Dù gì chuyện cũng đã xảy ra, Lâm Tử Hưng tôi không thấy hối tiếc.
Nếu tôi không làm ra chuyện này cậu sẽ giúp được gì cho tôi chứ hả?_ Lâm Tử Hưng
Mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn nếu cậu không đụng vào người phụ nữ của tôi_ anh nói một câu cuối cùng rồi đứng hẳn lên đi thẳng ra ngoài
Lâm Trung Nhân thấy anh ra liền hỏi
Trịnh thiếu cậu muốn xử lý ra sao?_ Lâm Trung Nhân hỏi
Sống mà không biết điều thì thà đừng sống!!!_ anh nói xong thì lên xe ngồi
Lâm Trung Nhân đã hiểu được ý giả quyết của anh.
Anh vừa lên xe thì Lâm Trung Nhân cũng lên đưa anh về công ty
Anh đã nói yêu cô được thì che chở bảo vệ cô anh sẽ làm được.
Mối nguy hiểm đến cô ảnh sẽ đều giải quyết sẽ không ai có thể làm hại đến cô
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
20 chương
37 chương
378 chương
10 chương
51 chương
56 chương
20 chương