Cô vợ đánh tráo

Chương 280 : Tự trách

Thẩm Kiều không để ý đến ánh mắt của mọi người xung quanh, cô đứng chờ ở ngoài phòng cấp cứu, cô phải ở đây chờ được tin Hàn Tuyết U đã bình an vô sự, cô mới có thể dời đi. Điện thoại trong tay kêu lên, Thẩm Kiều cầm lên xem một cái, màn hình điện thoại cũng dính toàn vết máu, hình như là Tô Cửu gọi đến. Thẩm Kiều liền lấy áo lau đi vết máu dính trên màn hình di động, nhưng càng lau càng bẩn, Thẩm Kiều liền trực tiếp cầm điện thoại lên nghe. "Alo?" Vào lúc này khi đang nghe điện thoại, giọng nói của cô vẫn chưa hết run rẩy. " Thẩm Kiều? Vừa rồi có phải cô gửi tin nhắn qua wechat cho cậu Hàn không?" Giọng nói của Tô Chính truyền đến nhằm xác minh mọi chuyện. "Là tôi." Thẩm Kiều gật đầu, hít sâu một hơi, cố gắng khiến cho giọng nói của mình trở lên bình tĩnh hơn: "Các anh đến rồi sao?" Đầu dây bên kia trầm mặc trong giây lát, sau đó đổi thành một giọng nam nói rất dễ nghe nhưng lại lạnh lùng, trầm ổn. "Chúng tôi đang trên đường đến, trước tiên cô nói cho tôi biết mọi chuyện đã xảy ra hãng." Thẩm Kiều định nói với anh ta, nhưng lời nói vừa tới môi, liền không thể nói ra được một chữ Cô không thể nào nói ra một cách bình tĩnh về việc Hàn Tuyết U tự sát, cho đến tận bây giờ cô vẫn không tin mọi chuyện xảy ra đều là sự thật. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net Nghĩ đến đây, cô nhắm mắt lại, mệt mỏi lên tiếng: "Các anh đến đây sẽ biết, tôi không có lừa các anh, tôi đang đứng ở trước cửa phòng cấp cứu chờ cậu ấy." Nói xong,không đợi người ở đầu dây bên kia lên tiếng, Thẩm Kiều liền chủ động ngắt điện thoại. Tút tút tút..... Di động truyền đến tiếng tút tút làm cho Hàn Thanh Túc nhíu mày. Tô Cửu ngồi bên cạnh nghi hoặc nhìn anh ta: "Anh Hàn?" Nghe tiếng gọi, Hàn Thanh Túc khôi phục lại tinh thần, nói với tài xế ở trước mặt: "Tăng tốc đến bệnh viện." Tô Cửu gật đầu, đề nghị người lái xe ở phía trước: "Anh Lâm, lái nhanh lên một chút." "Được!" Sắc mặt hai người không tốt lắm, bởi vì Thẩm Kiều chỉ gửi cho Hàn Thanh Túc một câu, nói với anh ta em gái của anh ta đã xảy ra chuyện, bảo anh ta mau chóng đến bệnh viện. Giọng nói của cô run run, nếu không phải xảy ra chuyện đặc biệt, chắc chắn sẽ không phải như vậy? Chắc là đúng... Tô Cửu chỉ dám nghĩ trong lòng như vậy. Thời gian trôi qua từng giây, Thẩm Kiều cảm giác như bản thân đã đợi ánh sáng cả năm trời, vô số lần cô nhìn ra hành lang kia nhưng đều không thấy bóng dáng Hàn Thanh Túc, trong lòng cô sốt ruột muốn chết. Lúc này cô cảm thấy cần gọi người thân của Hàn Tuyết U tới, vừa rồi chảy nhiều máu như vậy, cô sợ rằng sẽ xảy ra chuyện không may với cô ta. Cụp mắt xuống, trong lòng Thẩm Kiều vô cùng ảo não, nếu cô đến sớm một chút thì tốt rồi, tại sao cô lại đến chậm như vậy? Đang nghĩ ngợi, đột nhiên tiếng bước chân đều đặn cùng tiếng giày cao gót truyền tới, Thẩm Kiều ngẩng đầu nhìn về hướng hành lang, liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc. Là Hàn Thanh Túc cùng Tô Cửu. Nhìn thấy dáng vẻ trầm ổn của Hàn Thanh Túc, Thẩm Kiều không hiểu vì sao, lúc này cô như gặp được người thân của mình, nước mắt nhẫn nhịn lúc trước không ngăn được thi nhau rơi xuống, Thẩm Kiều cắn môi dưới, quay đầu đi, không nhìn vào mắt Hàn Thanh Túc nữa. Cô cảm thấy bản thân thật thất lễ. Người đó rõ ràng là anh của Hàn Tuyết U, cô tại sao lại muốn anh ta trở thành anh trai của mình? Nếu để Hàn Tuyết U biết, kiểu gì cô ta cũng trêu cô. "Sao lại như vậy?" Đang suy nghĩ lung tung, giọng nói của Hàn Thanh Túc vang lên từ sau lưng, vai cô bị giữ lấy, sau đó cô xoay người liền bắt gặp ánh mắt của Hàn Thanh Túc. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net Trên người anh ta mang theo một hơi thở thân quen khiến người bên cạnh có cảm giác an toàn. Cảm giác mũi đau nhức, cô cắn chặt môi dưới, không nói lên lời, nước mắt không ngừng chảy xuống. Cô đột nhiên khóc đến thảm thiết, nhìn máu me dính trên quần áo cô, Hàn Thanh Túc chỉ cảm thấy tim run lên, giống như bị một vật sắc nhọn nào đó đâm vào lồng ngực. Tô Cửu đứng một bên nhìn bộ dạng hiện tại của Thẩm Kiều, cô ta cũng đoán ra được đầu đuôi câu chuyện, vì thể trực tiếp nhìn về phía chủ Kim đang đứng cạnh cô: " Thật làm phiền, nếu chú biết chuyện gì xin nói cho chúng tôi biết." Chú kim không biết toàn bộ câu chuyện, nhưng có thể truyền đạt lại mọi chuyện mình thấy. vì thế ông kể lại mọi chuyện vào buổi sáng hôm nay, Tô Cửu cùng Hàn Thanh Túc đứng ở cạnh, cho nên đều nghe rõ những lời chú Kim nói. Hàn Thanh Túc nhíu mi: "Hiện giờ người ở trong phòng cấp cứu là Hàn Tuyết U?" Thẩm Kiều gật đầu: "Thật xin lỗi, nếu tôi phát hiện ra sớm một chút, có thể.... " Hàn Thanh Túc cắt đứt lời nói của cô: " Trước tiên cứ chờ kết quả rồi nói, Tô Cửu đưa cô ấy đi nghỉ ngơi." Tô Cửu phản ứng lại, lập tức tiến đến cạnh Thẩm Kiều: " Thẩm Kiều, tôi đỡ cô đi nghỉ ngơi một chút chút, ở đây đã có anh Hàn rồi, cô không phải lo lång." "Được" Hàn Thanh Túc đã đến, trong lòng Thẩm Kiều cũng bớt đi vài phần lo lắng, vì thế liền gật đầu cùng Tô Cửu rời đi. Tô Cửu đưa cô đến một khách sạn gần đó để chỉnh trang lại,quần áo của cô phải giặt thật lâu mới sạch vết máu, vào lúc Tô Cửu đem quần áo của cô đi phơi, Thẩm Kiều liền sốt ruột nói: "Chúng ta đến bệnh viện đi." "Thẩm Kiều cô đừng vội, vừa nãy tôi đã liên lạc với anh hàn, hiện tại Hàn Tuyết U hãn còn đang ở trong phòng cấp cứu, cho dù cô có đến cũng không vào trong được, chờ đến khi Hàn Tuyết U tỉnh lại, cô đến thăm cũng chưa <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210415/co-vo-danh-trao-280-0.jpg" title="Tự trách" data-pagespeed-url-hash=2473434678 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"> <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210415/co-vo-danh-trao-280-1.jpg" title="Tự trách" data-pagespeed-url-hash=2767934599 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"> <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210415/co-vo-danh-trao-280-2.jpg" title="Tự trách" data-pagespeed-url-hash=3062434520 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">