Cô vợ bé bỏng, nhõng nhẽo này là của tôi!
Chương 17 : Đa nghi
Khi về đến nhà, anh cởi áo vest của mình đưa cho Đóa Đóa treo lên cây đồ. Đóa Đóa vô tình chạm phải một vật gì đó bên trong túi áo vest của anh, cô lấy ra xem thử thì ra là một cây son. Thấy dưới vỏ son có đề tên một người, cô liền chạy lên phòng lúc anh đang thay đồ và hỏi.
- Đóa Đóa: Nói, cây son này là của ai hả? * cáu *
Trong khi cô hỏi thì anh bình tĩnh thay đồ, xong anh nói.
- Chấn Nha: Nè, em đừng đa nghi nữa có được không?
- Đóa Đóa: Sao anh bình tĩnh vậy? Rõ ràng là anh với chị ta có qua lại đúng không?
- Chấn Nha: Anh nào dám? Em quên là trái tym của anh đã bị ai nắm giữ lâu năm rồi hay sao? * ôm eo cô *
- Đóa Đóa: Tôi không tin. Anh là kẻ trăng hoa có mới nới cũ mà. * xô anh ra *
- Chấn Nha: Chúng ta yêu nhau lâu vậy mà em không hiểu anh chút nào ư? Không tin tưởng anh ư? Sao em đa nghi quá vậy?
- Đóa Đóa: Rồi sao? Tôi vậy á, không chịu được thì chia tay đi!
Chấn Nha nghe vậy tiến tới xô cô ngã xuống giường, bóp miệng cô ra và anh như con rắn chưa chiếc lưởi của mình vào miệng cô. Vị cay đắng với vị ngọt xen lẫn nhau. Cô muốn nói gì đó nhưng không được mà chỉ phát ra những tiếng Um um. Anh ngưng động tác đó, cô đỏ mặt thở hồng hộc và anh nói.
- Chấn Nha: Nếu em không hiểu anh thì anh sẽ giúp em hiểu anh hơn!
Nói rồi anh lấy bàn tay của mình giữ đầu cô từ phía sau, anh tiếp tục hôn cô, tay còn lại anh đưa vào chiếc váy rồi kéo sịp của cô xuống và sờ soạng chỗ đó của cô. Anh nói.
- Chấn Nha: Em cũng hiểu anh ghê ha? Chỗ đó của em ướt nhẹp luôn rồi.
Cô đỏ mặt và đứng dậy kéo sịp lên.
- Chấn Nha: Tạm tha đó! Nhiêu đó cũng cho anh biết em hiểu anh đến nhường nào rồi.
- Đóa Đóa: Tên biến thái! Anh là đồ khốn.
- Chấn Nha: Không. Chúng ta sắp là vợ chồng rồi, chồng âu yếm vợ đâu phải là biến thái đâu cưng.
Anh nhấc cằm cô lên, cô hất tay anh nói.
- Đóa Đóa: Anh đúng là hai mặt trước đến giờ anh đâu có như vậy? Hóa ra anh là kẻ cuồng dâm.
- Chấn Nha: Anh lớn rồi, đủ tuổi cho phép làm chuyện đó rồi. Lần đầu làm chuyện đó với em, anh rất thích việc này, tất cả là nhờ em!
- Đóa Đóa: Anh im đi. Lúc nào anh cũng làm tôi đau lòng lẫn thể xác thì anh mới vui hả? Tôi ghét anh! * rưng rưng nước mắt *
Rồi cô đẩy anh ra khỏi phòng, khóa cửa và ngồi khóc mặc kệ anh có đập cửa xin lỗi cô hay gì đi nữa. Cô khóc xong mệt quá và ngủ thiếp đi trong sự mệt mỏi. Đến chiều tối, cô tỉnh dậy và ra khỏi phòng thì thấy anh đã đi làm. Cô vào bếp tìm đồ ăn thì cô lại thấy có đồ ăn của Chấn Nha chuẩn bị sẵn trên bàn, cô buồn bã ngồi vào bàn và thưởng thức món ăn do anh nấu. Ở nhà một mình như vậy cô buồn lắm, cô liền diện một chiếc đầm body ôm sát cơ thể nhỏ nhắn, nóng bỏng này của cô, để lộ rõ bộ ngực, đường eo và chiếc mông. Cô makeup thật quyến rũ và mang giày cao gót, lúc này cái dáng vẻ và tính tình của cô không giống một đứa con nít nữa mà thay vào đó là chững chạc hơn giống như một thiếu nữ mới lớn. Cô bước ra ngoài và vào một quán bar để tìm thú vui cho mình với suy nghĩ / anh ta có thể ngoại tình được, còn mình sao lại không? / nói rồi cô bước vào quán bar đó và cũng là nơi Chấn Nha làm việc nhưng cô lại không biết.
- Hết chap 17 -
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
23 chương
106 chương
36 chương
36 chương
7 chương