Cô vợ bảo bối của tổng tài lạnh lùng
Chương 41 : Phòng làm việc ân ái h
Bên trong một căn phòng làm việc rộng lớn có một đôi nam nữa đang ân ái trong phòng, hiện tại chỉ toàn nghe thấy tiếng thở dốc của hai người họ "Thiên Hạo à, anh chậm lại một chút...... um.....aaaaaa..m đừng nhanh quá mà, Thiên Hạo à em yêu anh"
"Nguyệt Nhi anh cũng yêu em". Thiên Hạo cứ ra vào trong lỗ huyệt nhỏ nhắn của Nguyệt Nhi
Anh lấy tay xoa nắn cặp hoa anh đào đang nở rộ trên ngực cô. Anh cuối xuống cắn môt cái thật mạnh lên cổ cô khiến nó in cả dấu răng của anh, đây được gọi là ấn dấu chủ sở hữu
"Um.....a........ Thiên Hạo"
"Anh đã nói rồi..... um.... đêm nay anh sẽ khiến em liệt giường"
Anh ra vào nhanh hơn. Khiến cô không theo nhịp của anh "Thiên Hạo à..... đừng mà...... đừng làm em liệt giường mà...... um.....aaaaa"
Anh đặt môi mình lên môi cô. Lưỡi anh thăm dò bên trong miệng cô, anh tìm kiếm cái lưỡi xinh xắn ngọt ngào đang cố trốn tránh lưỡi của anh. Tay anh bóp mãnh lên ngực cô khiến cô khẽ la lên "Aaaaaa....... tên khốn kiếp anh dám làm em đau......um" cô giãy dụa, cô cố gắng tránh khỏi anh. Cô khóc nấc lên "Anh làm em đau.... huhu....."
"Ngoan nào. Nằm im để anh yêu em, cưng chiều em có được không bảo bối" anh giỗ giành cô cho cô nín khóc
------------- 3 tiếng sau --------------
Sau 3 tiếng đồng hồ ân ái. Bây giờ cũng là 1 giờ khuya rồi. Anh mặt đồ vô cho cô và cả anh. Sau đó anh bế cô về phòng đă cô nằm trên giường rồi anh cũng trèo lên giường nằm kế bên cô, anh đắp chăng cho cả hai, anh ôm cô vào lòng thật chặc.
"Bảo bối à" Anh nói nhỏ bên tai cô
"Hửm" cô được anh bế về phòng nhưng không có nghĩa cô đã ngủ. Cô vẫn còn thức đấy
"Thứ 5 tuần sau chúng ta đi dự tiệc có được không"
"Ở đó có ăn ngon không" cô chép chép miệng
Môi anh hơi cong lên rồi nừng mặt cô môt cái "Em đó, chỉ có đồ ăn mới có thể làm mờ mắt em thôi" anh thở dài rồi nói tiếp "Đương nhiên là có đồ ăn ngon cho em ăn rồi. Em muốn ăn bao nhiêu cũng được"
Tuy cô đang rất mệt nhưng khi nghe thấy đồ ăn thì mắt cô sáng lên "Được, được. Nhất đĩnh tuần sau em sẽ đi với anh"
"Được rồi, ngủ đi" nói xong anh nhắm mắt lại. Cả hai cùng nhau chìm vào một giấc ngủ ngon
------------- Một tuần sau -----------
Nguyệt Nhi từ phòng thay đồ bước ra khiến biết bao nhiêu con người nhìn cô không hề chớp mắt, bổng Thiên Hạo ho khan một tiếng khiến bọn họ hoàn hồn trở lại, anh thẫm nghĩ "Dám nhìn ngắm vợ của lão tử đây sao, các người đi ngủ đi mà mơ. Đừng hòng nhìn ngắm vợ tôi"
Cô bước ra với một cái đầm dạ hội màu trắng hồng, là đầm cúp ngực nên không có dây, sau lưng có một khóa kéo, cái đầm dài tới đầu gối của cô, nhưng sau lưng thì có một tấm lưới màu hồng trãi dài xuống chân cô. Tóc cô được búi cao lên, mái tóc được chừa ra hai cọng thành mái đôi, được uống cong. Đặc biệt là khuôn mặt đẹp không góc chết của cô, 2 hàng luôn mi dài và cong, đôi môi được son màu đỏ cam, làn da trắng hồng mịn màng cộng thêm khuôn măt nọng đáng yêu của cô.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
10 chương
103 chương
70 chương