Cô tiểu thư lạnh lùng
Chương 1 : Lời tiên tri.
Đêm khuya- thời khắc mà bóng đêm bao trùm khắp mọi nơi. Là lúc những thế lực đen tối bắt đầu ngự trị. Gió- mang đến hương vị quỉ dị, nguy hiểm.
Biệt thự đen- nơi nhà tiên tri Mystery cư ngụ. Hai hàng vệ sĩ đen được bố trí từ cổng vào cửa chính càng làm cho không khí trở nên thần bí khó tả. Bên trong biệt thự, những đồ vật sang trọng, đắt tiền khiến cho người ta choáng váng. Trong phòng khách, nhà tiên tri Mystery đang nói chuyện với một nam nhân mang khuôn mặt tuấn mĩ.
“ Mystery, ông có thể nhắc lại không?”
“ Trần chủ tịch, ngài không tin tôi sao”
“ Điều mà ông nói khiến tôi quá bất ngờ”_Trần Gia Bảo trầm mặc.
“ Chính tôi cũng bất ngờ về số mệnh con gái ngài. Tôi khuyên ngài nên có biện pháp để che giấu khả năng của cô bé. Ba ngày nữa cô bé sẽ ra đời” _Mystery lãnh đạm nói.
Trần Gia Bảo không nói gì, gật đầu thay cho lời chào rồi bước ra khỏi biệt thự đen. Con gái của ông thực sự giỏi như vậy sao? Hồng nhan họa thủy ư?
Khẽ thở dài, chuyện này phải làm sao đây?
Về lại biệt thự của mình, vợ ông- Hàn Băng Nhi đang ngồi trê sofa.
“ Gia Bảo, anh về rồi à?” _Hàn Băng Nhi từ từ đứng dậy đi tới gần Trần Gia Bảo.
Nhìn vợ, Trần Gia Bảo mỉm cười. Đôi mắt màu xanh dương nhạt long lanh biết cười, chiếc mũi thẳng tắp, đôi môi hình cánh đào đỏ mọng. Khuôn mặt hoàn mĩ đến khó tin.
Vợ ông thật đẹp.
“ Băng Nhi, đừng đi nhiều quá, ngồi xuống đi” _Trần Gia Bảo vội chạy tới dìu vợ ngồi xuống ghế.
“ Hứ! Anh cứ coi em là con nít không bằng vậy, bác sĩ nói đi nhiều mới dễ sing mà” _Hàn Băng Nhi chu môi phụng phịu
“ Em hậu đậu như vậy lỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao đây?”
“ Anh….”
“ Ngoan, đừng tức giận”
“ Hừ! Anh bảo là đi gặp nhà tiên tri Mystery mà, ông ấy có nói gì không?” _Hàn Băng Nhi chuyển chủ đề.
“ Tất nhiên là nói con chúng ta sinh ra rất xinh đẹp rồi” _Trần Gia Bảo cười đùa. Mà cũng chẳng phải là đùa, vợ ông xinh đẹp như thế này cơ mà.
“ Em không hỏi chuyện đó”
“ Xinh đẹp nhưng lạnh lùng, sở hữu bộ óc thiên tài, tài lãnh đạo vượt bật. Cô bé là một thiên tài hiếm có nhưng trên hết chính là khuôn mặt. Số phận của cô bé có thể ứng với câu Hồng nhan họa thủy” –Trần Gia Bảo thuật lại lời Mystery cho vợ nghe.
“ Hồng nhan họa thủy?” _Hàn Băng Nhi tròn mắt.
“ Yên tâm, anh có cách của anh mà” _Trần Gia Bảo xoa đầu vợ mỉm cười.
Chỉ có điều Trần Gia Bảo tính thế nào cũng không thể ngờ tói Mystery vẫn cón đang che giấu một bí mật kinh thiên động địa nữa.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
18 chương
46 chương
25 chương
11 chương
13 chương