Bóng trắng từ trong lư hương thoát ra ngoài, cũng chỉ lặng lẽ nhìn nàng không nói gì, ánh mắt lại như chứa đựng rất nhiều cảm xúc. Tố Hy từ bên tai nghe thấy ai đó đang gọi mình, một lát liền nghe thấy mấy tiếng gấp gáp: "Hy nhi", trong lòng lập tức lạnh lùng thêm mấy phần, mà Huyết Ly hắn vẫn chưa phát hiện điều gì bất thường, vẫn từng chút một nghiên cứu cơ quan mật đạo. " Ngươi muốn ra ngoài không phải không có cách, chỉ có điều muốn mạo hiểm không thôi." Huyết Ly nghe thấy nàng nói vậy trong lòng xuất hiện hi vọng, không suy nghĩ, trực tiếp đồng ý, có điều hắn không biết nàng là đang lợi dụng hắn, cũng giống như người Hồ tộc bọn họ trước đây lợi dụng nàng. Triệu Nhan bị nàng liên lụy nàng cũng đã cứu nam hồ này một mạng xem như không ai nợ ai, hơn nữa đây là hắn tự nguyện, nàng không hề ép. Bóng trắng của Niên Thụ nghe thấy nàng nói vậy cơ thể lại mãnh liệt run lên, rõ ràng đang muốn nói gì đó lại không thể nào nói được, mà Tố Hy nhìn thấy biểu hiện này của hắn cảm giác vô cùng thích thú. Khi trước còn lo ngại không nỡ xuống tay nhưng mà thực tế nàng cũng không yêu hắn sâu đậm đến vậy. " Cô nương định làm thế nào?" "Trực tiếp phá thôi." Tố Hy vừa dứt lời huyết khí trong lòng bàn tay đã tụ lại, Du Chỉ thần kiếm xuất hiện, vỏ kiếm không cần tuốt ra đã đem cơ quan mật đạo phá tan tành. Huyết Ly trong lòng vừa ngạc nhiên vừa bội phục. Cô nương này rốt cuộc lai lịch thế nào? Mà thần kiếm vừa rồi qua bao nhiêu năm y cũng chưa từng thấy qua. Khoảnh khắc cửa mật đạo sụp đổ Nhận Hại đứng trước mặt bọn họ, nét mặt hắn so với bình thường trẻ ra mấy phần, trên người tỏa kim quang. Tố Hy đưa mắt nhìn bóng trắng nở nụ cười mà bóng trắng kia cũng nhanh chóng bị hút vào cơ thể Nhận Hại, hoàn thiện nốt phần hồn phách của y. Bấy lâu y tìm kiếm cả thiên hạ cũng chỉ là tìm cách hoàn thiện nốt chỗ trống bị nàng lấy đi, lúc này có đủ rồi. Nhận Hại cười ha ha, thân thể đột nhiên biến đổi, viên Định Thân từ trong tay áo chui ra, thế nhưng vừa uống vào miệng liền phát hiện bất thường, tâm mạch đứt đoạn, cơ hồ nghe thấy lục phủ ngũ tạng đang nổ đùng đùng, chưa đầy nửa khắc sau thân thể Nhận Hại tan biến thành vô số đốm sáng. Tố Hy nhìn thân thể huyết hồ đứng bên cạnh liền cười lạnh, phất tay một cái bóng trắng liền từ trong đó chui ra, thân thể kia lập tức teo lại chỉ còn một cái xác khô. Hồ tộc vốn không thể sử dụng Định Thân, hơn nữa còn dung hợp với cơ thể quái nhân, Huyết Ly căn bản chính là chất xúc tác giúp nàng không tốn công sức hủy hoại kẻ khác, hơn nữa cũng là giúp y hoàn thành tâm niệm báo thù cho thê tử. Niên Thụ bị nàng thu lại trong lư hương, trước đây mỗi lần phần hồn phách của hắn đầu thai đều bị nàng gián tiếp thu hại, lần này xuất hiện một Huyết Ly độ thiên kiếp không may gặp phải nàng, xem ra cả y và hắn đều không còn kiếp sau rồi. Tịch Đang Duệ tới nơi đã không còn dấu vết gì, vừa quay lại liền thấy Thiên Mệnh đằng sau, nhìn thấy hắn liền cúi đầu hành lễ. Duệ Phàm nhìn tới khuôn mặt xanh mét của hắn cũng biết sự việc nghiêm trọng tới mức nào. Vốn Vận Thư của Thiên Mệnh ghi rất rõ Nhận Hại kiếp này chính là tình kiếp của nàng, nàng sẽ lại vì tình cảm không thể buông bỏ, một lần nữa chết dưới tay hắn, hơn nữa Huyết Hồ kia cũng sẽ thuận lợi độ kiếp, thật không ngờ sự tình thành ra mức này. Tất cả bọn họ đều không ngờ nàng lại sắt đá như vậy, một tay tàn nhẫn phá hết luân hồi của bọn họ. Thay thiên đổi kiếp, Tịnh Thanh Ly Vũ Thần nàng hoàn toàn có khả năng. Mà hơn nữa, trong ngũ thần Ly Vũ cũng chỉ có mình nàng làm được việc này, cho nên Lục giới trước đây đối với nàng tôn kính, bây giờ phần lớn là kinh sợ. Hàn Thất điện, Thất Diện lão sư thở dài một tiếng, chúng tiên phía dưới cũng vô cùng bất an, có điều lúc này nên làm gì cũng không biết, cử chỉ nhất thời đều trở nên dư thừa. " Thất Diện, nàng ta đã đi quá giới hạn rồi, bất kể thế nào cũng không phải chuyện nhỏ." Dù gì lão sư cũng một thời là người nàng gọi hai tiếng sư phụ, xem ra trong mắt nàng cũng là người có trọng lượng. Mọi người tuy có vẻ gắt gao nhưng hầu như tất cả đều không muốn dùng biện pháp giao chiến, có thể nói chuyện được vẫn là nên nói. Duệ Phàm tìm khắp nơi vẫn không thấy nàng đâu, cuối cùng lại không nghĩ nàng trở về Thiên Tuệ Nhân. Nữ tử này trước đây mỗi lần mắc lỗi việc đầu tiên nghĩ đến là chốn cho thật kĩ. Tịch Đang Duệ bước vào nhà, cảnh vật vẫn như lần đầu đặt chân tới, căn nhà vẫn trống rỗng, chính giữa vẫn đặt bốn lư hương đang đốt Sắc Can Hành, lư hương cháy hết một nửa liền thấy bóng một nữ tử bước vào, có điều nàng không lạnh lùng thờ ơ mà đối với hắn vô cùng ngọt ngào: " Đang Duệ, chàng nói xem ta hôm nay ra chợ gặp ai?" Tịch Đang Duệ vô thức lắc đầu, Tố Hy lại híp mắt cười vui vẻ:. "Biết ngay chàng đoán không ra, nói cho chàng biết ta gặp La Uyển Chi." Vừa nói hết lại quay ra hỏi hắn: " Chàng có biết nàng ta nói gì với ta không?" Duệ Phàm lại lắc đầu, nàng lại mải mê nói, cũng không để ý là hắn có nghe không, giọng điệu vô cùng hào hứng, tựa như có thể tiếp tục tới khi không muốn nói nữa. Tố Hy nói xong liền nhớ ra thịt gà, rau cần, cá chép còn chưa bỏ ra, để đến trưa có thể sẽ hỏng mất mới mang tất cả bỏ ra ngoài, thịt gà đem hầm canh cho Tịch Đang Duệ. Duệ Phàm ngồi ngây người, hoàn toàn không hiểu ra chuyện gì, canh gà vừa đưa lên miệng lại nghe thấy tiếng Thất Diện lão sư văng vẳng bên tai: " Sao rồi, tôn thần tiểu tử, ngươi có tìm thấy Tố Hy không?" Tịch Đang Duệ lúc bấy mới nhớ ra Hy nhi của hắn đã đi rồi, bản thân hắn chỉ có thể từ trong mộng của nàng tìm kiếm chút tin tức. Có điều Tịnh Thanh Ly Vũ Thần đích thực là nàng mà thay thiên sửa mệnh nàng cũng có thể, bản thân Tịch Đang Duệ lúc này cũng bởi vì năng lực của nàng quá lớn cho nên hắn lúc này cũng không biết đâu là mộng đâu là kí ức của nàng. Thoáng một cái canh hầm biến mất, chớp mắt một cái bản thân đang đứng trước Vô Tâm điện, trong đầu lại sực nhớ ra hôm nay là thượng sinh của Tịnh Thanh Ly Vũ Thần, Tịch Đang Duệ vốn tới muộn, quà cũng không kịp mang theo, tới nơi còn chưa nhìn thấy người đã bị nô tỳ kéo ra cổng, lại nghe Ly Vũ Thần từ bên trong nói ra: " Tôn thần thứ cho ta không nể mặt, nhưng mà xin quay về chuẩn bị, muộn một chút cũng không sao." Tịch Đang Duệ nghe được hiển nhiên có chút phật lòng, dù sao hắn cũng đường đường là thái tử Cửu Trùng Thiên, hôm nay không phải Thiên quân lười nhác, hắn cũng không đến nỗi tới đây chịu khổ. Vốn khi trước cũng nghe không ít đồn đại về vị này, không ngờ lại có loại tính tình như vậy. Tịch Đang Duệ xoay người định rời đi lại thấy một tiên tử từ trong đi ra, đem lễ vật trên tay đặt lên khay cho tỳ nữ mang vào, tỳ nữ kia đi rồi nàng mới bước lại gần, cúi đầu hành lễ: " Duệ Phàm tôn thần, thất lễ rồi, Thất Diện lão sư biết Tố Hy sẽ khó dễ cho ngài, có điều chậm trễ đến muộn." Duệ Phàm lúc bấy giờ mới phát hiện nàng chính là một trong Ly Vũ Thần, Mị Uyển Ly Vũ, tên gọi Thương Ngân. Tịch Đang Duệ không tỏ ra điều gì, trực tiếp bước vào. Thượng Sinh này kì thực bày biện rất sa hoa, Lưu ly khảm thành đá lót lối vào, những thứ khác hắn cũng chỉ lướt qua, căn bản không chú ý lắm. Tịch Đang Duệ vừa ngồi xuống, một thiên thần nhìn thấy hắn liền kích động, vốn là muốn hét to lên, lại sợ kinh động đến hắn cho nên cũng chỉ ghé tai mấy người khác nói nhỏ: " Vô Tâm điện đứng nhất Tịnh Thanh Ly Vũ Thần, mà Duệ Phàm tôn thần cũng đại danh Cửu trùng thiên, hôm nay xem như có kịch hay." Tiên tử bên cạnh để ý trước sau rồi tiếp lời: " Một khoa trương, cao ngạo, một lạnh nhạt tại thượng, hai tính cách này nhìn thế nào cũng không hợp." "Có điều, cả hai người đều tuyệt sắc vô song." Tịch Đang Duệ nghe thấy hết các nàng nói gì lại không có phản ứng, vẫn điềm tĩnh ngồi uống trà. Mãi sau này hắn mới biết nàng khi ấy mấy lời này cũng nghe không xót. Thất Diện lão sư nhìn thấy Tịch Đang Duệ có vẻ đăm chiêu không tiện làm phiền cho nên qua chỗ vài vị Thiên Thần khác trước. Quan Âm thấy lão sư tới gần có chút ái ngại: "Lão sư, thật thất lễ, Phật Tổ hôm nay vào đúng Độ Linh cho nên không đi được." Lão sư nghe xong cũng thoải mái cười, không ngờ nàng ở trên cũng nghe thấy, có điều hôm nay đột nhiên không khó dễ, cứ để tự nhiên, như vậy giữa buổi có thể chạy tới chỗ bọn họ coi đánh cờ. Mị Uyển ngó thấy Tố Hy một chút cũng không để ý tới vị tôn thần Cửu Trùng Thiên trong lòng có chút ái ngại liền qua ghé tai nhắc nhở, cũng không ngờ nàng ngoan ngoãn bưng trái cây lại gần tiếp đãi. Tịch Đang Duệ vẫn đang suy nghĩ có chuyện chưa thông, căn bản là do lúc này là ở trong kí ức của nàng thật giả lẫn lộn mới khó phân biệt. " Tôn thần," Tịch Đang Duệ quay sang thấy khuôn mặt Tố Hy gần kề, phần người thực của hắn mãnh liệt trỗi dậy cho nên mãnh liệt kéo tay nàng, ôm nàng vào lòng, hai tiếng " Hy nhi" còn chưa kịp gọi ra miệng, phần người kí ức đã đẩy nàng ra xa, hoàn toàn không biết hắn vì sao làm vậy, mà nàng trong mộng ảo cũng một bộ cứng đờ, nhất thời không hiểu thế nào, các vì tiên thần ở đó lại hoàn toàn không có phản ứng gì, xem chừng chuyện vừa rồi chưa có xảy ra, mà Tịch Đang Duệ nhìn lên vẫn thấy nàng ngồi yên không động đậy mà Tôn thần kia dáng vẻ vẫn rất suy tư, một chút bất thường cũng không có. Trong lòng liền ngộ ra mọi chuyện,hai người khi nãy đích thực là nàng và hắn ngoài thực tại, nói vậy nàng đích thực đang ở Vô Tâm điện. Duệ Phàm nhìn vào lòng bàn tay vừa nắm tay nàng định quay trở ra, không ngờ nghe thấy tiếng của Thất Diện lão sư, hơn nữa cửa mộng trước mắt đã đóng sập lại. " Tôn thần, ngài nghe ta nói đây, Tố Hy bên ngoài đã rời khỏi Vô Tâm điện rồi, hơn nữa cũng đã biết ngài vào đây tìm nàng thế nên đã đóng cửa Mộng Tâm rồi, sợ rằng nàng không muốn cũng không có cách nào mở được." Tịch Đang Duệ nghe xong trong lòng cũng không có chút thất vọng trái lại còn rất vui vẻ: " Như vậy cũng tốt, ít nhất có thể gặp nàng trong mơ." ThấtDiện lão sư thở dài: " Có điều, nàng là Thần, sống chết của ngài đều do nàng quyết định." " Rời bỏ nàng hay không lại hoàn toàn ở ta." Một phần Vô Tâm điện sụp đổ, lại không đổ hoàn toàn, người phía trong bước ra là một nữ tử, nàng ta là tà nữ La Uyển Chi, Tịch Đang Duệ nhìn thấy nàng ta liền lạnh lùng bước đi, một chút để ý cũng không có, mà nàng ta lại không hề đuổi theo. " Những gì chàng nhìn thấy toàn bộ là sự thật nàng ta đang làm bên ngoài, chàng nhìn cho kĩ bản chất thật sự của ả." Tịch Đang Duệ nghe xong không hề giao động, bước vào sâu trong tâm trí Tố Hy.