Cô phụ thế gian
Chương 3
Tố Hy trước đây vốn rất hòa đồng, có điều nhiều chuyện xảy ra, bản tính con người cũng khó lòng giữ vững. Đợi đến gần trưa đám hòa thượng vẫn chưa rời đi, nàng cuối cùng đành tạo một lớp màng cách âm sau đó yên tâm đi ngủ, gần tối mới tỉnh dậy.
Duệ Phàm vốn định mang theo tiểu đồng tử đi cùng thế nhưng lại vướng mắc chuyện hội nghị tiên đồng, tiểu tử Hải Nghi đành ngậm ngùi ở nhà.
Bên ngoài có mùi thức ăn thơm phức, lâu như vậy rồi nàng cũng chưa từng ngửi qua, có chút không cưỡng chế được bản thân, thốt ra miệng khen ngợi. Tịch Đang Duệ từ trong nhà bếp bước ra quan sát biểu hiện của nàng liền bật cười:
" Hy nhi, dậy rồi sao? Mau lại đây ăn đi."
Tố Hy nhanh chóng trở về dáng vẻ lạnh nhạt, nhưng mà cũng chỉ có thể trách lớp màng kia nàng làm không trắc chắn nên hắn mới dễ dàng đi qua được, một bộ nhàn nhạt nói:
" Tôn thần lại có chuyện gì tìm ta, sau này vẫn là nên chú ý một chút, cô nam quả nữ...Kì thực có chút bất tiện."
Duệ Phàm dường như không đoán ra nàng sẽ nói mấy lời này, theo phản xạ cười lên mấy tiếng lại nói lời trêu chọc:
" Vậy sao, ta có chút tò mò cô nam quả phụ sẽ xảy ra chuyện gì,...có phải nàng ở phàm giới đã lâu cho nên ít nhiều bị ảnh hưởng rồi?"
Tố Hy nghe xong cũng coi như không nghe thấy gì, trực tiếp bước vài bước đi ra ngoài. Bầu trời phía đông, hướng kinh thành xuất hiện quang khí màu đỏ tươi hung hăng lao về phía Thiên Tuệ Nhân, trong lòng nàng chợt có dự cảm không lành, có điều rất quen thuộc.
" Tôn thần, ngài nhìn thử xem kia là thứ gì?"
Tịch Đang Duệ nhìn theo ánh mắt nàng liền phát hiện sự lạ, ánh mắt quay lại nhìn nàng khó hiểu, mà lúc đó trong đầu Tố Hy bỗng dưng xuất hiện một mảng đen tối, thần sắc rất nhanh bị xấu đi, giọng nói cũng trở nên xa xăm:
" Bọn họ tuy là phàm nhân nhưng so với chúng ta còn đáng sợ hơn rất nhiều, chúng ta căn bản chỉ là một phần hư vô trong suy nghĩ của bọn họ."
Lam y mang theo ánh trăng vàng chuyển thành một màu khác, phong tĩnh nhưng vẫn cơ hồ thấy tà váy thiếu nữ khẽ gợn lên nhè nhẹ.
Năm Tang Nhận thứ tư, đế quân lúc bấy giờ là Nhận Hại nghe nói hắn là con của nha hoàng và tiên đế, lại không hiểu vì lý do gì nhận được tán thành, thái tử Nhận Di Nghị bị phế truất, quần thần phò Nhận Hại lên làm vương, có điều không lâu sau hắn trở thành một hôn quân, đặc biệt có một luật lệ, thiếu nữ đến tuổi 18 đều đưa vào cung hầu hạ nhưng chưa đầy 2 lần trăng tròn toàn bộ đều biến mất. Khi ấy ở Ngôi Bỉ thành có một nữ tử tên Triệu Nhan, dung mạo bình thường, không ngờ chế ngự được cẩu vương, có điều, sau này cũng không nghe tin tức gì về nàng nữa.
Khắp kinh thành hiện tại đang rất náo nhiệt, Nhận Thích Tự chính là Nhị hoàng tử nghe nói trăng tròn tháng tới sẽ được sắc phong thái tử, đồng thời tuyển chọn thái tử phi cũng diễn ra liền đấy, bố cáo nữ tử khắp nơi đều có thể tham gia.
Đường xuống núi lâu rồi không đi lại, vì thế mà đối với Tố Hy có chút bất tiện, không những thế vào kinh thành cũng rất đông đúc. Gần tối, nàng cuối cùng cũng tìm được một quán trọ, chủ quán là phụ nữ trung tuổi tên Vân Miễu, dáng người nhỏ nhắn, nhìn thấy nàng liền bày tỏ hữu hảo:
" Cô nương đến đây một mình? Không sao, nơi này tất cả đều không đáng lo ngại."
Tố Hy nhìn biểu hiện kì lạ của bà ta trong lòng thầm nghĩ, quả thật câu nói của bà mới đáng lo ngại, cuối cùng cũng không nói ra, trực tiếp đứng dậy đi về phòng.
Thông thường một tháng đúng ngày rằm mới có trăng tròn, tháng này đặc biệt có hai ngày, có điều trăng đêm nay vẩn đục, không được sáng lắm. Tố Hy lấy từ trong túi ra một cái lư hương đốt Sắc Can Hành, theo làn khói, một bóng người mờ nhạt xuất hiện. Nam nhân trước mặt chỉ còn là một cái bóng trắng trong suốt, cung kính gọi nàng hai tiếng " Chủ nhân". Linh hồn này là một phần hồn phách của Niên Thụ bị nàng nhốt lại.
Linh hồn Niên Thụ từ quán trọ đi ra, loáng cái đã ở trong khu rừng rậm, chuẩn bị đoạt nguyên đan của yêu tinh sắp bị thu phục. Khuyển tinh bất ngờ bị mất Nguyên đan, thân thể lập tức tan tành không còn một mảnh.
Ánh sáng lập lòe từng chút một hòa vào thân thể nàng, mà bóng trắng kia cũng lại ngoan ngoãn quay trở lại lư hương, Sắc Can Hành còn lại cũng tự động dụi tắt.
Truyện khác cùng thể loại
94 chương
31 chương
10 chương
108 chương
501 chương
29 chương