Cổ Mộ Có Một Ổ Xà
Chương 5
Nói xong cả buổi, đầu óc Ngân Tiểu Tiểu đã choáng váng, nhưng đại khái đã hiểu biết tình huống nơi này.
Ngân Đại Bạch thấy Ngân Tiểu Tiểu mệt mỏi, liền cắt đứt lời Hoa Tiểu Hoa: “Có lời gì sáng mai rồi nói sau, Tiểu Tiểu mệt mỏi.”
Lúc này Hoa Tiểu Hoa mới ngừng miệng.
“Ngủ ngủ, mọi chuyện chờ rời giường nói sau.” Hoa Tiểu Hoa nói xong, liền uốn éo uốn éo bỏ đi , Ngân Đại Bạch đi theo. Ngân Tiểu Tiểu rất tò mò, chẳng lẽ nơi này ấu xà cùng cha mẹ không ngủ chung một chỗ sao? Nhưng xem vẻ mặt năm ấu xà khác không sao cả, Ngân Tiểu Tiểu im lặng.
“Tiểu Tiểu, buổi tối hai ta cùng ngủ đi.” Hoa Tiểu Ngũ cọ lên, thân mật liếm Ngân Tiểu Tiểu một chút, Ngân Tiểu Tiểu khẽ tránh, giọng điệu cứng ngắc: “Ta… tự ngủ không sao.”
Mẹ nó! Ai muốn buổi sáng tỉnh dậy thấy bên cạnh nằm năm con rắn a! Ngân Tiểu Tiểu kêu gào trong lòng.
Hoa Tiểu Ngũ lập tức héo rũ, miệng than thở lên: “Tiểu Tiểu không thích ta, Tiểu Tiểu không thích ta…”
Ngân Tiểu Tiểu cho rằng không nghe thấy, có nghe được cũng phải giả bộ không nghe.
Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam đồng thời xoay xoay xà nhãn, cũng bò đến bên người Ngân Tiểu Tiểu.
“Trong trí nhớ truyền thừa nói.”
“Ấu xà phải chen chúc ngủ chung.”
Ngân Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam trước mặt trong chốc lát, yên lặng chuyển đầu về phía Ngân Tiểu Nhất.
Ngân Tiểu Tiểu cứng đầu.
Ngân Tiểu Tiểu hóa đá.
Ngân Tiểu Tứ co giật khóe miệng một chút.
Sau đó, Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam, Hoa Tiểu Ngũ mạnh mẽ nhào lên người Ngân Tiểu Tiểu, đặt Ngân Tiểu Tiểu ở dưới thân, Hoa Tiểu Ngũ còn kêu gọi: “Đại ca, Tứ ca, mau tới mau tới! Chúng ta cùng nhau ngủ!”
Ngân Tiểu Nhất mộc mặt bò qua, cũng áp lên người Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tứ do dự ba giây đồng hồ, ba giây sau, quyết đoán bò qua.
Sau đó năm ấu xà quấn lấy nhau như bánh quẩy, lấy trung tâm là Ngân Tiểu Tiểu.
Khuôn mặt rắn của Ngân Tiểu Tiểu khóc tang, mẹ nó, kiếp trước ta đây tạo bao nhiêu nghiệt a!
Sắc trời đã sớm tối sầm, trong động tối đen một mảnh, giãy dụa không có kết quả Ngân Tiểu Tiểu uất ức ngủ, quên đi, mình coi như… Trên người đắp mền là tốt rồi.
Tia sáng đầu tiên chiếu vào trong sơn động, Ngân Đại Bạch cùng Hoa Tiểu Hoa liền tỉnh, vì thế phu phu hai người cùng nhau từ chỗ sâu trong sơn động xoay tới cửa sơn động. Sau đó…
Ngân Đại Bạch cùng Hoa Tiểu Hoa vây quanh ở một đống… Bánh quẩy (? ) ngây dại, làm cái gì vậy?
Hoa Tiểu Hoa chọc chọc đầu Hoa Tiểu Nhị cách mình gần nhất, Hoa Tiểu Nhị không tỉnh, lại chọc chọc Hoa Tiểu Tam bên cạnh, Hoa Tiểu Tam cũng không tỉnh. Tiếp tục chọc chọc Hoa Tiểu Ngũ, vẫn là không tỉnh.
…
Ngân Đại Bạch đẩy đẩy Ngân Tiểu Tứ, nhãn cầu của Ngân Tiểu Tứ lập tức trừng hướng Ngân Đại Bạch.
“Khụ, Tiểu Tứ, các ngươi đang làm gì?” Ngân Đại Bạch cảm giác xung quanh tứ nhi tử của hắn có dòng khí quỷ dị, làm cho mình có chút hơi sợ, như vậy so với tiểu nhi tử vẫn là thực bình thường!
“… Ngủ.” Ngân Tiểu Tứ ném một chữ, tốn sức duỗi đầu cùng đuôi ra, lấy cái đuôi đối với Ngân Đại Bạch.
“?” đầu óc Hoa Tiểu Hoa có chút mơ hồ, “Đây là phương thức ngủ mới sao? Có gì tốt?” Nói xong lời cuối, Hoa Tiểu Hoa đã có chút hưng phấn.
“Buổi tối chúng ta có thể thử xem.” Ngân Đại Bạch tới gần Hoa Tiểu Hoa, nhỏ giọng nói một câu, Hoa Tiểu Hoa trừng mắt nhìn Ngân Đại Bạch một cái, sau đó tiếp tục quan sát “Bánh quẩy”, cái đuôi còn vung vung, trong lòng Ngân Đại Bạch hoan hỉ, phấn chấn,ngây ngất, Tiểu Hoa đây là thẹn thùng thật là thẹn thùng.
“… Ta nói… Có thể buông ta ra sao?” thanh âm yếu ớt từ trung tâm “Bánh quẩy” truyền đến, Hoa Tiểu Hoa nhìn kỹ, thì ra là Ngân Tiểu Tiểu.
Cuối cùng Ngân Đại Bạch kéo Ngân Tiểu Tiểu ra, Hoa Tiểu Hoa ở bên xem náo nhiệt.
Sau đó “Bánh quẩy” tự động tản ra, toàn bộ ấu xà đều tỉnh dậy.
“Cha, ta đã đói bụng .” Hoa Tiểu Ngũ rời giường chuyện đầu tiên là kêu đói.
Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam ở bên người Hoa Tiểu Ngũ cùng nhau cuồng gật đầu.
“Đại Bạch, đi tìm thức ăn!” Hoa Tiểu Hoa không khách khí ra lệnh, Ngân Đại Bạch buồn bực bò đi tìm thức ăn . Ai, xem ra ở nhà địa vị của ta là thấp nhất.
Vì thế Hoa Tiểu Ngũ lại chạy tới bên người Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, sau này mỗi ngày buổi tối chúng ta đều ngủ như vậy nha ~ ngươi yên tâm, các ca ca sẽ bảo vệ ngươi!”
Ngân Tiểu Tiểu liếc mắt trong lòng, thì ra các ngươi áp ta xuống dưới cùng là vì bảo hộ ta? !
Lần này Hoa Tiểu Hoa rốt cục thông minh một hồi, xem ra hài tử nhà mình đều thực thích đệ đệ nhỏ nhất, ừ ừ, đây là chuyện tốt a chuyện tốt, ca ca nhất định phải bảo hộ tốt đệ đệ !
“Cái đó… Ta hỏi chút, vì cái gì chúng ta có họ Hoa có họ ngân?” Vấn đề này Ngân Tiểu Tiểu đã suy nghĩ lâu rồi, còn có, hai hùng xà rốt cuộc sinh cục cưng như thế nào! Nhưng mà vấn đề này vẫn nên tiếp tục nghiên cứu sau đi!
“… lúc sinh ra, nhan sắc thân thể là màu gì thì họ đó. Ngươi xem, đại ca, ta và ngươi, là ngân xà, như vậy chúng ta họ ngân, nhị ca, Tam ca cùng Tiểu Ngũ là hoa xà, như vậy bọn họ họ Hoa.” Ngân Tiểu Tứ kiên nhẫn giải thích cho Ngân Tiểu Tiểu.
“Thì là, rắn trên ngọn núi này, thân rắn là màu gì thì là họ đó phải không.” Ngân Tiểu Tiểu suy nghĩa rộng một chút.
Ngân Tiểu Tứ gật gật đầu.
“Mà hùng xà cùng hùng xà sinh cục cưng, độc tính mạnh hơn gọi là ba ba, độc tính yếu hơn gọi là a cha.” Ngân Tiểu Tứ tiếp tục cung cấp thông tin thông dụng cho Ngân Tiểu Tiểu.
Hoa Tiểu Hoa hừ một tiếng.
Ngân Tiểu Tứ cho rằng không nghe thấy, Ngân Tiểu Tiểu thì trộm nhìn Hoa Tiểu Hoa.
Có lẽ bởi vì đầu thai làm rắn, tuy rằng kiếp trước Ngân Tiểu Tiểu rất sợ rắn, nhưng trải qua đêm qua cùng buổi sáng hôm nay, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy rắn kỳ thật vẫn thực đáng yêu, đối với Ngân Tiểu Tiểu mà nói đây là chuyện tốt, bằng không sau khi chứng kiến càng nhiều rắn nhất định sẽ bị hù chết. Huống chi…
Ngân Tiểu Tiểu quan sát kỹ bốn phía, Hoa Tiểu Hoa như trước vì Ngân Tiểu Tứ nói mà rầu rĩ không vui, Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Hoa Tiểu Ngũ đang chơi đùa, Ngân Tiểu Nhất đứng bên cạnh ba chúng nó mộc mặt xà mặt mà nhìn, mà Ngân Tiểu Tứ thì đứng ở trước mặt mình giảng giải thưởng thức cho mình nghe.
Ngân Tiểu Tiểu toét miệng rắn nở nụ cười, cả đời này mình nhất định sẽ hạnh phúc đi! Có cha mẹ (? ), có năm ca ca, còn thích mình như vậy, mình cầu cũng chỉ có thế!
Nếu như có nhân loại đứng trước mặt Ngân Tiểu Tiểu, chứng kiến Ngân Tiểu Tiểu cười toe toét nhất định sẽ bị dọa đến động cũng không dám động, nhưng ở trong mắt một đám xà, thì tình cảnh như thế: Oa! Tiểu Tiểu cười rộ lên thật sự đẹp quá! Đẹp quá a! !
Bên này Hoa Tiểu Hoa cùng lục ấu xà ở trong sơn động chơi đùa vui vẻ, Ngân Đại Bạch dưới mái hiên cũng kéo con mồi lên núi lễ Phật.
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
47 chương
12 chương
80 chương
54 chương
77 chương