Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy mình mệt nhọc, thực mệt thực mệt vậy. Mệt nhọc đương nhiên muốn ngủ, Ngân Tiểu Tiểu cũng rất muốn ngủ. Nhưng mà… Ngân Tiểu Tiểu bi ai phát hiện rắn không có mí mắt, không có mí mắt ý vị như thế nào? Ý nghĩa là không thể nhắm mắt. Nếu như nói từ nhỏ Ngân Tiểu Tiểu là một con rắn, như vậy có mí mắt hay không đối với nó mà nói không tính là cái gì, có mí mắt thì có kiểu ngủ của có mí mắt, không có mí mắt cũng có thể ngủ an tâm. Chỉ tiếc kiếp trước Ngân Tiểu Tiểu là một người, mà người nha, có mí mắt, thử hỏi, một người nhắm mắt lại ngủ hơn hai mươi năm đột nhiên để hắn trợn tròn mắt ngủ… Tóm lại Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy sự thật này quá tàn khốc . Ngân Tiểu Tiểu ở trong sơn động, theo lý thuyết cho dù là ban ngày, sơn động cũng có thể thật là tối, huống chi Ngân Tiểu Tiểu đã tránh ở tận cùng bên trong sơn động, nhưng mà Ngân Tiểu Tiểu phát hiện, cả sơn động đều rất sáng, ngay cả con muỗi đang bay múa trong không trung cách mình mười mét cũng có thể thấy rõ ràng, đương nhiên có thể là do thị lực của Ngân Tiểu Tiểu tốt, nhưng trong sơn động rất sáng cũng là điều kiện thiết yếu. Cho nên Ngân Tiểu Tiểu muốn ngủ nhưng rất khó chịu, chói mắt như vậy, làm sao trợn tròn mắt ngủ a! Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, nghĩ ra một biện pháp. Ngân Tiểu Tiểu bò ra khỏi động khẩu nhỏ nhỏ, sau đó cho đầu vào, tốt lắm, cho dù giờ mình trợn tròn mắt cũng là một mảnh hắc ám, cái gì cũng nhìn không thấy. Ngân Tiểu Tiểu yên tâm, vì thế trợn tròn mắt ngủ. Trời dần dần tối sầm, Hoa Tiểu Hoa thoả mãn từ nhà hàng xóm bò về, dùng cái đuôi đánh lên người Ngân Đại Bạch, Ngân Đại Bạch ngủ say tỉnh lại, đầu tiên Hoa Tiểu Hoa đi vào sơn động, Ngân Đại Bạch dùng cái đuôi lôi Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Hoa Tiểu Ngũ đang cuốn tại cùng nhau không muốn vào động mà bò vào sơn động, Ngân Tiểu Nhất cùng Ngân Tiểu Tứ lắc lắc đuôi rắn theo sau. “Tiểu Tiểu đâu?” Hoa Tiểu Hoa trừng xà nhãn, khụ, đương nhiên trừng Ngân Đại Bạch . “Ta biết ta biết!” Hoa Tiểu Ngũ bò đến đối diện Hoa Tiểu Hoa, “Tiểu Tiểu rất lợi hại, chẳng những có thể kéo dài thẳng tắp, tiếng kêu cũng rất lớn rất lớn!” “…” Hoa Tiểu Hoa mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm Hoa Tiểu Ngũ trong chốc lát, ngẩng đầu tiếp tục trừng Ngân Đại Bạch. “Tiểu Tiểu đã sớm đi vào trong động , ta đi tìm nó.” Ngân Tiểu Nhất tiếp lời, sau đó muốn bò vào chỗ sâu trong sơn động. Ngân Đại Bạch dùng cái đuôi ngăn Ngân Tiểu Nhất, nó là ấu xà ngay cả khứu giác cũng chưa dậy thì hoàn toàn, tìm cái gì mà tìm, vì thế Ngân Đại Bạch lạnh lùng vung đầu rắn: “Ngươi ở đó, ta đi tìm.” Hoa Tiểu Hoa nhìn thấy Ngân Đại Bạch đi, lắc lắc đầu: “Đúng rồi, thật ra mình cũng có thể ngửi được hương vị của Tiểu Tiểu, vừa rồi vì sao phải hỏi Ngân Đại Bạch nhỉ.” Bởi vì ngươi lười đi vào! Ngân Tiểu Tứ ở nơi Hoa Tiểu Hoa nhìn không tới mà trợn mắt, trong lòng nói thầm. “Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam hai người các ngươi đang làm gì đó?” Trong lúc rãnh rỗi, Hoa Tiểu Hoa cúi đầu liền thấy Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam đang nằm cả người trên mặt đất, quay tới quay lui không biết đang làm gì. “Ta biết ta biết!” Hoa Tiểu Ngũ mang theo ánh mắt chờ mong dùng sức ngửa đầu nhìn Hoa Tiểu Hoa rồi hô to. Hoa Tiểu Hoa xem như không nghe thấy, đầu rắn uốn éo: “Ngân Tiểu Tứ, ngươi nói.” “… Tiểu Tiểu có thể kéo thân rắn thẳng tắp nằm trên mặt đất, Nhị ca cùng Tam ca đang học Tiểu Tiểu.” “A? Vậy cũng làm được sao?” Hoa Tiểu Hoa thực hưng phấn, “Ta còn chưa thử qua đâu!” Vì thế Hoa Tiểu Hoa cũng nằm trên mặt đất bắt đầu quay tới quay lui. Hoa Tiểu Ngũ Hoa Tiểu Nhị thực hưng phấn rất vui vẻ, Hoa Tiểu Tam bò qua bò lại chung quanh Hoa Tiểu Hoa: “Nơi này thu lại một chút, đúng vậy đúng vậy, ai nha, nơi này đi ra một chút, đúng đúng, không phải như vậy!” Ngân Tiểu Nhất thực nghiêm túc đứng thẳng thân rắn, mặt nhìn về phía Ngân Đại Bạch biến mất. Ngân Tiểu Tứ xoay đầu rắn, yên lặng chảy nước mắt trong lòng, ta nhất định là đầu thai sai trứng rắn, nhất định vậy! Ngân Đại Bạch phát hiện Ngân Tiểu Tiểu ở một lỗ nhỏ tận cùng bên trong sơn động, Ngân Đại Bạch bò vài vòng quanh nửa người nhỏ tí xíu lộ ra bên ngoài của Ngân Tiểu Tiểu. Tiểu Tiểu làm cái gì vậy? Ngân Đại Bạch rất kỳ quái. Vì thế Ngân Đại Bạch cúi thân rắn xuống, nhìn vào lỗ nhỏ kia. Kỳ thật lổ nhỏ vẫn rất nhỏ, ít nhất Ngân Đại Bạch chắc chắn không chui vào được, nhưng Ngân Tiểu Tiểu mới sinh ra, thân rắn vẫn còn rất nhỏ, vào lổ nhỏ này dư dả, thậm chí còn để lại khe hở rất lớn. Ngân Đại Bạch thấy được Ngân Tiểu Tiểu trong lỗ nhỏ. Ngân Tiểu Tiểu đang ngủ say. Lúc đi vào Ngân Tiểu Tiểu đặt cằm trên mặt đất ngủ, ngủ ngủ rồi lại không thành thật , đường kính lổ nhỏ đủ Ngân Tiểu Tiểu lăn hai vòng, Ngân Tiểu Tiểu liền lợi dụng điều này. Cho nên Ngân Đại Bạch nhìn thấy Ngân Tiểu Tiểu đang ngẩng đầu rắn, cái bụng ( chuyện kể rằng rắn cũng có bụng) hướng về phía trước mà ngủ say, ngẫu nhiên miệng còn phun ra hai bong bóng nước. Ngân Đại Bạch rốt cục cảm thấy tiểu nhi tử có điểm không bình thường . Ai từng thấy con rắn nào ngủ mà bụng hướng lên trời chưa, vâng, ở trong này bọn họ vốn không giống rắn ở bên ngoài, nhưng cũng chưa từng xuất hiện chuyện kỳ quái như vậy. Cuối cùng Ngân Đại Bạch quyết định không suy nghĩ nữa, dù như thế nào, đây đều là con của mình, cũng là con của Tiểu Hoa, mặc kệ Ngân Tiểu Tiểu rốt cuộc vì sao lại thế, Ngân Đại Bạch cũng không muốn quản, chỉ cần Ngân Tiểu Tiểu có thể bình an lớn lên là được. Ngân Đại Bạch dùng răng rắn thật cẩn thận từ từ kéo Ngân Tiểu Tiểu ra, sau đó dùng đầu rắn đẩy đẩy Ngân Tiểu Tiểu bị mình thức tỉnh nhưng còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại. Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy có người quấy rầy mình ngủ, thậm chí kéo chân của mình ném mình ra thật xa (thật ra không xa mấy. . . ), Ngân Tiểu Tiểu thấy mình ngủ không nổi nữa, Ngân Tiểu Tiểu thực tức giận, đến tột cùng là ai ầm ĩ quấy rầy mình ngủ? Mơ mơ màng màng Ngân Tiểu Tiểu lắc đầu, muốn tỉnh táo một chút để mắng người kia, lúc sau liền phát hiện có người đụng nửa người trên của mình. Vì thế Ngân Tiểu Tiểu bị người kia đụng thanh tỉnh, Ngân Tiểu Tiểu tỉnh táo mở to hai mắt, trừng về phía thân hình mới bị đụng chạm. Vì thế Ngân Tiểu Tiểu thấy được Ngân Đại Bạch. Vì thế Ngân Tiểu Tiểu tỉnh ngộ, đúng rồi, mình thành một con rắn . Mặc dù mình đã tiếp nhận sự thật mình trở thành một con rắn, nhưng thình lình bị một con rắn lớn hung hăng trừng mắt như vậy ( Ngân Đại Bạch: ta nào có hung hăng trừng mắt! ), nháy mắt cả người Ngân Tiểu Tiểu lạnh lẽo, lời vốn muốn mắng chửi người đều đông lại trong cổ họng. Ngân Đại Bạch lại đụng đụng Ngân Tiểu Tiểu thoạt nhìn đang ngẩn người, đứa nhỏ này, sao lại ngây người nữa! Sau đó… Sau đó Ngân Đại Bạch nhìn thấy Ngân Tiểu Tiểu hét lên một tiếng, mạnh mẽ chui vào lổ nhỏ vừa rồi, đáng tiếc, đường kính lổ nhỏ đủ, nhưng chiều dài lại không đủ, cho nên Ngân Đại Bạch ngây ngây mà nhìn chằm chằm Ngân Tiểu Tiểu dù làm như thế nào xoay thế nào cũng không nhét nửa thân rắn còn lại vào được. Ngân Tiểu Tiểu vừa mới kêu một tiếng thê lương đã bị đám rắn Hoa Tiểu Nhị ở cùng mái hiên nghe được. Hoa Tiểu Ngũ vốn vây quanh Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Hoa Tiểu Hoa, hưng phấn mà học Ngân Tiểu Nhất, mặt hướng về phía Ngân Đại Bạch bò đi: “Các ngươi xem các ngươi xem, ta nói rồi nha, giọng Tiểu Tiểu kêu rất lớn rất lớn đó!” “…”