Cổ Mộ Có Một Ổ Xà
Chương 100
Chiếm được lời hứa nhất định sẽ tới tham gia nghi thức kết thành bạn lữ của Lục Tiểu Hoàng, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại tiếp tục bước lên lộ trình.
Theo Mặc Lão Đại nói, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đi nơi Mặc xà tụ cư trước. Nói cho toàn bộ Mặc xà ở nơi tụ cư chuyện mình sẽ kết thành bạn lữ cùng Ngân Tiểu Tiểu.
Sắc mặt cha Mặc mẹ Mặc rất khó nhìn, sắc mặt Mặc Lão Nhị và Mặc Lão Tam càng khó xem, Mặc Đại Mặc đứng ở bên người Mặc Lão Nhị vẫn không chút biểu cảm, không có xà nào có thể nhìn ra suy nghĩ của Mặc Đại Mặc. Nhưng mặc kệ người trong nhà có đồng ý hay không, quyết tâm kết thành bạn lữ với Ngân Tiểu Tiểu của Mặc Lão Đại nhất định sẽ không dao động.
Thực ra, ngoài Ngân Tiểu Tiểu dự đoán là, cha Mặc mẹ Mặc không có như trong tưởng tượng của mình… Làm loạn khó chơi? Hay nổi trận lôi đình? Tóm lại trừ sắc mặt rất khó nhìn ra, cha Mặc mẹ Mặc thế mà lại không nói gì cả. Mặc Lão Đại thì tuyệt không để ý, dường như nó đã biết cha Mặc mẹ Mặc sẽ phản ứng thế nào.
Còn có tới tham gia nghi thức bầu bạn của Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu hay không, cha Mặc mẹ Mặc tỏ vẻ sẽ suy nghĩ, Mặc Lão Nhị và Mặc Lão Tam tỏ vẻ nhất định sẽ không đi, Mặc Đại Mặc thực sảng khoái đồng ý sẽ đi, điều này làm cho sắc mặt Mặc Lão Nhị càng khó coi.
Chúng Mặc xà trong Mặc xà bộ tộc biết tộc trưởng sắp kết hôn đều tỏ vẻ chúc mừng, hơn nữa còn dùng cái đuôi vỗ thân mình thề son sắt nhất định sẽ đi. Thật ra mỗi một nghi thức bầu bạn của tộc trưởng đều được cử hành ở Mặc xà bộ tộc, không tham dự chỉ có chúng Mặc xà đi nơi khác mà thôi. Lần này nghi thức bầu bạn của Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu tuy rằng không cử hành ở nơi tụ cư, còn có rất nhiều độc xà khác đến, nhưng đại đa số Mặc xà đều tỏ vẻ cùng tham gia nghi thức bầu bạn của tộc trưởng với các độc xà khác vẫn rất thú vị —— còn thú vị phương diện nào thì chỉ chúng nó mới biết.
Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu không dừng lại quá lâu ở nơi Mặc xà tụ cư, chỉ nói tin tức này cho mọi người liền vội vàng rời đi, chạy tới mục tiêu kế tiếp —— cổ mộ.
À, đúng rồi, đã quên nói, lần này trở về Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu biết được Mặc Lão Tam và Mặc Đại Nhị ở cùng một chỗ —— được rồi, tuy rằng Mặc Đại Nhị không trở thành bầu bạn của Mặc Lão Đại, nhưng tóm lại vẫn bước vào cửa nhà Mặc Lão Đại.
Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu không biết bây giờ Cơ Khang và Cơ Chiêu đã chịu gặp khách hay chưa, hơn nữa cho dù hai “Người” gặp khách cũng không thể thể đi tham gia nghi thức của Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại, không nên quên, Cơ Khang và Cơ Chiêu không thể ra khỏi phạm vi cổ mộ. Nhưng Ngân Tiểu Tiểu muốn nói cho Cơ Khang và Cơ Chiêu một tiếng, bởi vì nếu không có Cơ Khang và Cơ Chiêu, chỉ sợ cả đời mình trọng sinh làm xà này rất khó cùng Mặc Lão Đại ở chung một chỗ,
Còn có, Ngân Tiểu Tiểu muốn nói cho Cơ Khang, chúng nó đều hạnh phúc.
Tính ra Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đã gần một năm chưa trở lại cổ mộ. Điều này cũng không kỳ quái, buồn chán sống lâu, chúng độc xà không có khả năng luôn luôn đứng ở một chỗ. Ở ngọn núi này chúng nó đều có một ngôi nhà thuộc về mình, cho dù mười năm, hai mươi năm hay là ba mươi năm chúng nó chưa trở về.
Chung quanh cổ mộ vẫn là cảnh tượng lúc ban đầu, như lần đầu Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đến, nhưng tâm tình lại hoàn toàn khác khi sơ.
“Cơ Khang, ngươi ở đâu?”
Thanh âm giòn tan của Ngân Tiểu Tiểu vang lên ở trong phạm vi cổ mộ, nhưng rất lâu sau vẫn không có bất kỳ thanh âm nào đáp lại.
Ngân Tiểu Tiểu hơi thất vọng, Mặc Lão Đại tiến lên cọ xát đầu Ngân Tiểu Tiểu, an ủi nó: “Bọn họ đã xa nhau rất lâu rồi, hẳn sẽ có rất nhiều điều muốn nói nhiều chuyện phải làm, sẽ có một ngày bọn họ đi ra ngoài.”
Ngân Tiểu Tiểu nhìn Mặc Lão Đại, không nói chuyện. Dù có nhiều chuyện để nói đến đâu thì chẳng lẽ mười mấy năm vẫn không nói xong sao? Theo Ngân Tiểu Tiểu thấy, nhất định là Cơ Chiêu cố ý không để Cơ Khang ra!
—— ừ, từ phương diện nào đó mà nói thì quả thật là như thế, nhưng đối với Cơ Khang và Cơ Chiêu, mấy ngàn năm cách xa nhau không nói chuyện thì mười mấy năm cũng không tính là cái gì.
Ngân Tiểu Tiểu bĩu môi, hô: “Cơ Khang, ta và Mặc Lão Đại sắp kết thành bầu bạn ! Đợi ngươi đi ra phải tặng lễ vật làm quà mừng cho ta đó!”
Hô xong, Ngân Tiểu Tiểu muốn cùng Mặc Lão Đại rời khỏi. Nhưng không đợi Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại rời đi, phía dưới cửa đá cổ mộ đột nhiên xuất hiện lổ nhỏ, vài món ngọc thạch điêu khắc thành đồ vật tinh mỹ từ bên trong lăn ra.
Ngân Tiểu Tiểu sửng sốt, vội vàng bò đến trước cửa đá cổ mộ, vừa muốn đi vào thì lổ nhỏ liền biến mất.
Ngân Tiểu Tiểu: “…”
Mặc Lão Đại tiến lên gom ngọc thạch lại, dùng đuôi cầm lên, liếc Ngân Tiểu Tiểu một cái, Ngân Tiểu Tiểu không tình nguyện cuộn hai món ngọc thạch còn lại trên mặt đất đi theo sau Mặc Lão Đại.
Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại bỏ ngọc thạch vào nhà của mình.
“Tiểu Bạch Si, ngươi còn muốn thông tri ai?”
Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, nói: “Còn có Chu Phong và Vương Nham Chân, còn có bọn Hùng Hủy Minh Xà… Còn lại, chắc không có nữa.” Nói xong Ngân Tiểu Tiểu có chút buồn bực, tính ra bạn của mình thật sự quá ít rồi! Mà bạn có thể đến dự nghi thức hình như chỉ có Lục Tiểu Hoàng!
“Chu Phong và Vương Nham Chân?” Mặc Lão Đại lặp lại, “Đây là hai nhân loại, cần thông tri bọn họ sao?”
“Đương nhiên phải báo chứ!” Ngân Tiểu Tiểu tỏ vẻ tuyệt không nhường bước, nếu nhường bước thì bạn của mình lại càng thiếu, “Hai người bọn họ mặc dù là nhân loại, nhưng cũng là bạn của ta! Ta sắp kết hôn… cử hành nghi thức bầu bạn, chuyện lớn như vậy sao có thể không mời bọn họ!”
Mặc Lão Đại không hề tranh chấp, dù sao nhiều hai nhân loại cũng không có gì: “Dị xà cũng muốn thông tri sao? Nhưng chúng nó không có cách nào tới.”
“Hửm? Vì sao? Nếu lo lắng vấn đề hình thể thì nói chúng nó thu nhỏ lại cũng được àm!” Ngân Tiểu Tiểu nói.
“Không phải vấn đề hình thể.” Mặc Lão Đại lắc đầu, “Chúng dị xà không thể ra khỏi đáy vực toàn bộ, chỉ khi có sinh vật từ bên ngoài bước vào ngọn núi này, chúng dị xà mới được phép từ dưới vực lên trên núi.”
Mặc dù Mặc Lão Đại giải thích không rõ, nhưng Ngân Tiểu Tiểu đã hiểu rồi, chắc trận pháp này vẫn có ảnh hưởng rất lớn tới dị xà, chúng dị xà không thể dễ dàng ra khỏi đáy vực, trừ khi có người ngoài xâm lấn.
“A, vậy…chỉ báo cho chúng nó là được.” Ngân Tiểu Tiểu nói mang theo tiếc nuối.
“Vậy đi xuống vực trước, nơi này cách đáy vực tương đối gần.” Mặc Lão Đại nói. Ngân Tiểu Tiểu gật đầu đồng ý.
“Hả? Cần kết thành bầu bạn sao?” chín đầu của Hùng Hủy đều đưa đến trước mặt Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu bị dọa lui về sau vài bước, ta nói, mỹ nhân cái gì, tuy rằng nhìn cảnh đẹp ý vui, nhưng không chịu nổi chín cái đầu giống nhau đưa đến trước mặt nhìn mình chằm chằm mình đâu!
“Nói vậy Tiểu Tiểu sắp ba mươi tuổi rồi!” Minh Xà sâu kín thở dài.
Sinh mệnh của chúng dị xà là vô tận. Chúng nó không già, bất tử, cũng không để ý thời gian, đương nhiên sẽ không lưu tâm rốt cuộc đã bao nhiêu năm trôi qua. Hiện giờ Ngân Tiểu Tiểu trưởng thành, kết thành bầu bạn cùng Mặc Lão Đại, chúng dị xà ít nhiều đều thổn thức.
“Thật đáng tiếc chúng ta không thể đến xem quá trình ngươi và Mặc Lão Đại kết thành bạn lữ.” Hắc Li quấn thân mình thành vài vòng.
Ngân Tiểu Tiểu lắc đầu: “Được các ngươi chúc phúc ta đã rất vui vẻ rồi.” Ngân Tiểu Tiểu nghiêng đầu nghĩ nghĩ, “Ta và Hắc Thán có thể sẽ ở lại một đoạn thời gian, dù sao ta cũng không phải đi thông tri xà nào nữa. Đợi ta và Hắc Thán đi tìm Chu Phong và Vương Nham Chân là xong rồi.”
Mặc Lão Đại không có dị nghị, Ngân Tiểu Tiểu nói đúng, chúng nó chỉ cần trở về đi săn trước khi cử hành nghi thức mấy ngày là được, còn lại thì nơi nơi đi một chút, ở chỗ này cũng không có gì không thể, chỉ cần Ngân Tiểu Tiểu vui vẻ là được.
Chúng dị xà cũng rất vui vẻ, chúng nó không thể đi ra tự mình tham gia nghi thức bầu bạn của Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại, nhưng Ngân Tiểu Tiểu có thể ở chỗ này cũng rất tệ.
—— được rồi, thật ra chúng dị xà cảm thấy có Ngân Tiểu Tiểu cùng chơi càng hăng hái mà thôi, Ngân Tiểu Tiểu luôn có một vài ý tưởng mới lạ cổ quái.
Năm tháng sau.
Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại rời khỏi đáy vực.
“Chúng ta đi tìm Chu Phong và Vương Nham Chân đi.” Ngân Tiểu Tiểu ghé vào lưng Mặc Lão Đại, “Ừm, bây giờ chúng ta đi thông tri bọn họ, bây giờ bọn họ khởi hành nhưng tốc độ của nhân loại lại quá chậm, đến nhà của chúng ta phải mất hơn một vài ngày, nhân loại thật đúng là sinh vật phiền toái.”
—— được rồi, bây giờ Ngân Tiểu Tiểu đã hoàn toàn theo khuynh hướng xà, ở trong mắt Ngân Tiểu Tiểu, nhân loại đã hoàn toàn không thể so sánh với xà.
Ngân Tiểu Tiểu ở trên lưng Mặc Lão Đại cằn nhằn, Mặc Lão Đại lẳng lặng nghe, lâu lâu đáp mấy câu.
Tới nhà Chu Phong và Vương Nham Chân đã là trị buổi chiều, hai người đều ở.
Ngân Tiểu Tiểu đứng ở trên bàn, rung đùi đắc ý: “Khoảng một tháng sau, ta và Hắc Thán sẽ cử hành nghi thức bầu bạn ! Hai người các ngươi đều phải đến đúng giờ biết không!”
“Hả?” Chu Phong và Vương Nham Chân ngây người, tuy rằng hai người bọn họ biết quan hệ của Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu, nhưng không ngờ độc xà còn cử hành nghi thức bầu bạn!
“… Chúng ta không biết đường.”
Lúc này Ngân Tiểu Tiểu mới nhớ Chu Phong và Vương Nham Chân không có khả năng dựa vào khứu giác tìm được nhà mình, Ngân Tiểu Tiểu dùng cái đuôi gãi gãi đầu, phải làm thế nào mới tốt?
“Chúng ta có thể dẫn bọn họ đi.” Mặc Lão Đại trầm giọng nói, “Dù sao thời gian còn kịp.” Mặc Lão Đại nhìn Chu Phong và Vương Nham Chân, “Nhưng bọn họ phải đi nhanh một chút.”
Vương Nham Chân sợ run cả người, đi cùng Mặc Lão Đại? Trời ạ! Thật là đáng sợ! Lúc trước Vương Nham Chân nhìn thấy Mặc Lão Đại chiến đấu, bình thường Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu tới chỗ này coi như xong, hiện giờ lại muốn mình đi theo Mặc Lão Đại? Tuy rằng Mặc Lão Đại không có khả năng vô duyên vô cớ tập kích Vương Nham Chân, nhưng Vương Nham Chân có tâm lý bóng ma rất nghiêm trọng với Mặc Lão Đại a uy!
Tương phản mà nói, Chu Phong không lo lắng điều này, dù sao lúc trước gặp được Mặc Lão Đại là ở trong cổ mộ, đều là Cơ Chiêu ra tay, Mặc Lão Đại chỉ đứng xem náo nhiệt, Chu Phong thực sảng khoái đáp ứng.
Hiện giờ đã là buổi chiều, Chu Phong Vương Nham Chân cùng Mặc Lão Đại Ngân Tiểu Tiểu bàn bạc rồi chuẩn bị ngày mai xuất phát.
Hai xà hai người chạy đi mất hơn nửa tháng, đợi tới nơi đã sắp đến ngày tập hợp.
Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu vẫn một thân thoải mái, nhất là Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn ghé vào trên người Mặc Lão Đại. Mà Chu Phong và Vương Nham Chân thì chật vật hơn.
Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại là nhóm đầu tiên trở về, bọn Ngân Đại Bạch còn chưa trở lại. Xem ra bạn của mình thật đúng là ít, Ngân Tiểu Tiểu có chút buồn bực, các xà khác hơn nửa năm còn ở bên ngoài vội vàng liên lạc, mình thì lại đi chơi năm tháng!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
7 chương
150 chương
142 chương
11 chương