Sau khi ăn sáng xong, Triệu Yến và Trương Chấn trang phục chỉnh tề, hôm nay anh quyết định sẽ đến công ti xử lí núi văn kiện dang dở. Vừa bước xuống nhà thì thấy Ngọc Trân cũng quần áo chỉnh tề đứng dưới nhà
"Trân Trân, hôm nay em định đi đâu sao?"
"Chị Dĩnh Dĩnh hẹn em đi mua sắm"
"Hai người có vẻ rất thân?"
"Chị ấy và em nói chuyện rất hợp nhau"
"Em có muốn đi chung với anh chị không? Dù gì cũng tiện đường"
"Vậy cho em phiền một đoạn"
Khoảng 20 phút sau, chiếc xe Maserati của bọn họ dừng lại trước trung tâm thương mại, Ngọc Trân chào tạm biệt Triệu Yến và Trương Chấn rồi vui vẻ chạy lại khoác tay Lạc Dĩnh
"Chị chờ em lâu chưa?"
"Không lâu. Đi, chúng ta hôm nay cứ thoải mái, chị khao"
"Đúng là sếp lớn có khác nha"
Nói rồi cả hai khoác tay nhau đi thẳng đến cửa hàng hiệu Moschino, cả hai đi lên tầng 2, Lạc Dĩnh cầm chiếc váy kiểu dáng công sở đưa cho Ngọc Trân xem
"Em nhìn cái váy này đi, không phải em nói sẽ đến Trương thị làm việc sao. Chị thấy cái váy này rất hợp"
"Em cũng thấy vậy. Nhưng mà bây giờ em phải vào nhà vệ sinh một lát, chị từ từ chọn nha"
"Lúc sáng em ăn trúng cái gì sao?"
"Em cũng không biết"
Nói rồi cô cầm theo điện thoại chạy một mạch vào khu vệ sinh, Lạc Dĩnh nhìn theo bóng lưng cô thì phì cười, cũng không quá bận tâm, tiếp tục chọn quần áo
Ở trong nhà vệ sinh, Ngọc Trân giải quyết xong thì nhanh chóng trở ra, cô đứng trước bồn rửa tay lấy chiếc khăn lau khô tay mình, bỗng cô thấy trong gương có hai người đàn ông đứng sau mình, Ngọc Trân hoảng sợ quay lại
"Các anh là ai? Đây là nhà vệ sinh nữ, các anh muốn làm gì?"
"Em gái đừng sợ! Bọn anh chỉ muốn rủ em đi chơi thôi mà"
"Tôi không đi. Các người tránh ra, nếu không tôi la lên đó"
Ngọc Trân giãy giụa, định bỏ chạy ra ngoài nhưng bị người đàn ông dùng lực đập mạnh vào gáy của cô, tiếp theo hắn vác cô lên vai rồi đi ra xe
\*30 phút sau\*
Lạc Dĩnh nhìn đồng hồ, trong lòng không biết vì sao có linh cảm xấu, cô lập tức đi vào khu nhà vệ sinh, liên tục gõ cửa nhưng không nghe thấy bất cứ phản hồi nào, cô vội vã mở cửa bước vào trong, nhưng bên trong không có người, chỉ phát hiện trên bồn rửa tay có điện thoại của Ngọc Trân. Thấy mọi chuyện nghiêm trọng, cô liền gọi cho Triệu Yến
"Alo Tiểu Yến, Trân Trân mất tích rồi"
"Chị nói cái gì? Không phải lúc sáng em ấy đi chung với chị sao?"
"Lúc tụi chị đang chọn đồ thì em ấy nói là muốn đi toilet. Nhưng 30 phút rồi vẫn chưa thấy quay lại, chị vào WC tìm thì không thấy người đâu, chỉ thấy điện thoại trên bồn rửa tay"
"Chị ở đó chờ em, tụi em lập tức tới ngay"
"Được"
Triệu Yến cúp máy, cô vội vã chạy lên phòng làm việc của Trương Chấn
"Chấn à, Trân Trân mất tích rồi"
"Tại sao lại như vậy?"
"Chúng ta mau đến trung tâm thương mại"
"Thuộc hạ lập tức chuẩn bị xe"
.............
Một lát sau tất cả mọi người đều có mặt ở trung tâm thương mại. Lục Kiều, Tôn Hữu Nam, Lý Chí Tiền, Hải Quỳnh và Hải Nghiên nghe tin cũng lập tức chạy đến. Trương Chấn vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, anh nói
"Mọi người bình tĩnh. Bây giờ chúng ta chia nhau ra tìm kiếm, nhất định sẽ có manh mối. Tôi và Tiểu Yến sẽ đi kiểm tra camera khu nhà vệ sinh; Tam Chánh và Điền Hạo sẽ kiểm tra camera bãi đậu xe; Hải Quỳnh và Hải Nghiên kiểm tra tất cả camera trong thành phố. Những người còn lại thì huy động lực lượng hỗ trợ tìm kiếm"
"Được/ Thuộc hạ đã rõ"
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
20 chương
159 chương
20 chương
78 chương
29 chương
10 chương