Cơ Giáp Chiến Thần
Chương 3 : Máy trọng lực di động
Trần Lạc và Phong Dương chạy đến sân thể dục thì thấy trên bục một vị giáo quan tầm bốn mươi tuổi mặc quần áo bộ đội, trên vai đeo quân hàm thiếu tá đang đứng giảng lý thuyết cận chiến cơ giáp cho các học sinh nghe, hai người cũng chạy vào đội ngũ nghe giảng.
Sau khi giảng lý thuyết xong vị giáo quan kia lấy ra một chiếc hộp mầu đen để trước mặt mình chỉ vào và nói: " Đây là một chiếc máy trọng lực di động mi ni do Liên Minh Địa Cầu phát minh ra dùng để huấn luyện cho cơ sĩ trước khi sử dụng cơ giáp, muốn thành cơ sĩ ngoài việc khai phá đại não còn cần phải có thể chất vượt người thường mới có thể điều khiển cơ giáp được, chiếc máy này có thể điều chỉnh tăng trọng lượng lên cơ thể người sử dụng từ năm mươi cân đến năm trăm cân, đối với cơ sĩ bình thường muốn điều khiển cơ giáp cần phải chịu được từ năm mươi cân trở lên, sau đây có ai muốn thử sử dụng không, chiếc máy mi ni này đã được sửa chữa tăng trọng lượng từ hai mươi cân đến một trăm cân thôi, bạn học nào muốn lên sử dụng thử nào? ".
Giáo quan dứt lời toàn trường xì xào bàn tán, người thường cầm theo vật nặng mười hay hai mươi cân đi lại đã rất khó khăn sao cơ sĩ có thể chịu được năm mươi cân phụ trọng trên người, chỉ có Phong Dương và Trần Lạc là đứng im với bộ dáng suy nghĩ gì đó.
Đám học sinh ai cũng thấy tò mò, người bình thường khó có thể mang được máy trọng lực nặng đến vậy, không biết ai dám lên thử đây.
Vị giáo quan kia theo dõi đám học sinh thấy ai cũng bàn luận sôi nổi chỉ có hai người đứng im không nói chuyển với ai, hắn chỉ vào Phong Dương và Trần Lạc rồi nói: " hai vị bạn học này có vẻ hứng thú với máy trọng lực có thể lên đài thử nghiệm cho các bạn học khác cùng xem ".
Giáo quan dứt lời thì toàn trường quay lại nhìn về phía ngón tay giáo quan chỉ tách ra một đường cho Phong Dương và Trần Lạc, các học sinh thì ngạc nhiên, Trần Lạc nổi tiếng phế vật trong trường, thân hình dong dỏng cao, có chút gầy, Phong Dương thì là con nhà giầu, cũng thuộc hàng công tử trong đám bạn học, nhìn hai người liệu ai chịu được chiếc máy trọng lực kia.
Phong Dương giật mình phản ứng: " Thưa giáo quan em hay dùng đầu óc hơn là cơ bắp có bạn học Trần Lạc là thích cái đó thôi ạ ", nói xong Phong Dương đẩy Trần Lạc về phía bục nơi vị giáo quan kia đang đứng. đang đứng đơ ra không hiểu chuyện gì Trần Lạc đã bị Phong Dương đẩy về phía bục nơi giáo quan đang đứng.
Trần Lạc sau khi bị bất tỉnh luôn cảm thất cơ thể thoải mái, tràn đầy sức mạnh nhưng không biết có phải do cảm giác sai hay không nên nhân tiện lần này hắn cũng muốn thử xem cảm giác của mình thế nào, hắn muốn biết giấc mơ kia là thật hay giả. Trần Lạc bước bĩnh tĩnh về phía giáo quan nói, " thưa giáo quan có thể bắt đầu từ năm mươi cân không ạ ".
Vị giáo quan kia cũng giật mình thầm nghĩ đúng là nghé con không sợ cọp, nhìn thân hình gầy gò ốm yếu này tầm hai mươi cân cũng chưa chắc mang được nhưng Trần Lạc đã muốn thử hắn cũng muốn cho các bạn học khác một bài học, hắn mỉm cười trả lời: " Vị bạn học này thật sự muốn thử từ năm mươi cân à ".
Trần Lạc khuân mặt nghiêm túc nói: " Vâng thưa giáo quan ".
Được rồi mời bạn học đứng ở đây, chiếc máy trọng lực mi ni này gồm năm bộ phận: hai bao tay, hai bao chân và một chiếc áo bằng chất liệu đặc biệt chỉ có trong vũ trụ có thể điều chỉnh trọng lượng lên xuống, sau đây ta sẽ đeo bộ máy trọng lực này lên vị bạn học Trần Lạc rồi điều chỉnh ở mức năm mươi cân.
Toàn trường xôn xao, năm mươi cân, ai chịu đựng được năm mươi câm, Trần Lạc không phải ấm đầu chứ, Phong Dương đứng một bên nghe xong cũng toát mồ hôi, trời ạ năm mươi cân để tìm chết à, thầm kêu khổ trong lòng.
Dứt lời vị giáo quan cầm các bộ phận của máy trọng lực đeo lên người Trần Lạc một bên nói: " Nếu vị bạn học này thấy khó chịu thì lên tiếng để ta điều chỉnh trọng lượng của máy giảm xuống.
Trần Lạc gật đầu đáp: " Vâng thưa giáo quan ".
Đeo xong vị giáo quan đứng trước toàn trường nói: " Giờ mọi người hãy xem khi một người bình thường đeo phụ trọng 50kg trên người khác với người bình thường không đeo phụ trọng như thế nào, ở đây là sân thể dục một người bình thường không đeo phụ trọng có thể chạy mười vòng xung quanh sân thể dục này, chúng ta hãy xem vị bạn học này khi đeo phụ trọng 50kg liệu có thể chạy bao xa ".
Toàn trường, ai cũng nhìn Trần Lạc với ánh mắt tò mò, sân thể dục một vòng là năm trăm mét mười vòng là năm cây số không biết Trần Lạc có thể chạy được một vòng không nữa.
Vị giáo quan tiếp tục lên tiếng: " mời bạn học Trần Lạc đứng vào vạch xuất phát để chuẩn bị bật máy trọng lực, sau khi tăng đến 50kg thì ta sẽ thông báo bạn học Trần Lạc cố hết sức chạy xem được bao xa? ".
Trần Lạc gật đầu đáp: " vâng thưa giáo quan ".
Dứt lời giáo quan cầm điều khiển máy bật lên năm mươi cân và hô: " bắt đầu chạy ".
Giáo quan dứt lời Trần Lạc chạy như tên bắn về thẳng phía trước trong những ánh mắt ngạc nhiên của giáo quan và các bạn học khác. Phong Dương cũng nhịn không được lên tiếng:" Đùa nhau à không phải là bật 5kg thôi đấy chứ ". Nhiều bạn học nghe được cũng gật đầu hưởng ứng. Trên bục giáo quan hai mắt như lồi ra, miệng há rộng nhìn về phía Trần Lạc.
Truyện khác cùng thể loại
161 chương
1334 chương