Có Gan Em Đừng Chạy
Chương 6 : Tiểu phân đội chiến trường Nam Đường
Tiếu Khắc nhìn đồng hồ, thấy đã sắp 10h, người trong đội ngũ cũng lần lượt tản ra, chỉ để lại hai người Tiếu Khắc với Công Tử Tiêu. Công Tử Tiêu biến thành rồng, Toái Tâm cưỡi lên. Công Tử Tiêu mang Toái Tâm bay lên đỉnh một ngọn núi, rồi thả Toái Tâm xuống. Hai người cứ như vậy đứng bên cạnh nhau không nói lời nào.
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: Trời sắp mưa.
Không bao lâu sau, trời thật sự mưa.
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: Đứng trên núi, nhìn đường chân trời, chỉ cần thấy chân trời có màu hồng, thì là dấu hiệu trời sắp mưa.
Hiệu ứng 3D của Người Mạo Hiểm OL vô cùng tốt. Lúc trời mưa xuống, Tiếu Khắc còn có thể nhìn thấy quần áo cùng tóc của Công Tử Tiêu bị nước mưa xối vào dính chặt lên người, quần áo của Toái Tâm tuy không có gì thay đổi, nhưng tóc cũng bị ướt. Công Tử Tiêu không nói gì nửa ngày, đột nhiên offline. Tiếu Khắc đợi ở đó hồi lâu vẫn không thấy anh đăng nhập lại, tuy chưa đến 11h, nhưng cũng không còn hứng thú tiếp tục chơi game nữa.
【 công hội 】Toái Tâm: Tôi out đây, mọi người ngủ ngon nhé.
【 công hội 】Xác Không Mang Quần: Ngủ ngon ~
【 công hội 】Bò Nhỏ Leo Cây: Ngủ ngon.
Tin tức công hội: Toái Tâm đăng xuất.
.
Tiếu Khắc vươn tay ấn tầng mười chín.
Người trong thang máy rất nhiều, nếu Tiếu Khắc không đủ cao, cậu rất khó đưa tay ấn nút thang máy ở bên kia. Một anh bạn mập mạp ở bên cạnh vừa thở phì phò, muốn chen qua để ấn, nhưng ngoài cố gắng di chuyển đống mỡ của mình vài cái, còn lại chẳng chuyện gì xảy ra.
“Tầng mấy?”
Anh bạn mập kia ngẩn người nửa ngày mới ý thức được là Tiếu Khắc đang hỏi gã, bèn nói: “23, cảm ơn.”
Tiếu Khắc ấn nút tầng 23. Thang máy tầng nào cũng dừng lại, có người ra, cũng có người vào. Thỉnh thoảng thang máy còn phát ra vài tiếng cảnh báo chói tai. Mùi nước hoa của phụ nữ, mùi kem cạo râu của đàn ông, những hương vị mùa hè pha vào nhau tràn ngập không gian nho nhỏ trong thang máy.
Thang máy cuối cùng cũng dừng ở tầng mười chín, Tiếu Khắc nghiêng người theo khe hở, chen ra ngoài. Trên cánh cửa phòng cuối cùng của hành lang tầng mười chín viết: EP Cố vấn tâm lý.
Y tá đứng ở cửa tiếp khách nhìn thấy Tiếu Khắc, cười, rồi dùng giọng nói lịch sự nhất: “Đã lâu không thấy cậu tới, không phải là cậu tham gia quân ngũ sao? Bây giờ giải ngũ rồi, hay là được nghỉ?”
Tiếu Khắc lắc lắc đầu, không trả lời.
Y tá cũng làm ở đây lâu rồi, dù không theo tâm lý học chuyên nghiệp, cũng nhanh chóng biết mình đã hỏi sai rồi, liền mở sổ ghi chép nói với Tiếu Khắc: “Hiện tại bác sĩ Kỷ vừa lúc không có bệnh nhân nào, cậu vào trước đi.”
Sau khi Tiếu Khắc gõ cửa thì nghe thấy người bên trong nói: “Mời vào”.
Phòng làm việc của bác sĩ Kỷ rất đơn giản, Tiếu Khắc theo thói quen ngồi vào ghế đối diện bác sĩ Kỷ, người họ Kỷ kia đẩy gọng kính hỏi cậu: “Đã lâu không gặp, gần đây cảm thấy thế nào?”
“Không tốt.”
Bác sĩ Kỷ nghe thấy câu trả lời ngắn gọn của cậu cười: “Tôi nghe câu trả lời của cậu cũng hiểu được rồi, xem ra gần đây cậu gặp phải chuyện gì rồi, muốn chia sẻ với tôi không? Đương nhiên, dựa vào tốc độ nói chuyện cũng như suy nghĩ của cậu, chi phí chẩn bệnh của tôi có thể chiết khấu cho cậu 75%.”
“…”
Bác sĩ Kỷ đã làm trong giới này được mấy năm. Từ một trợ lí nhỏ bé vừa mới ra trường không ai biết đến, giờ đã là một bác sĩ tâm lí có chút danh tiếng ở thành phố H. Bản thân Tiếu Khắc cùng không phải rất muốn đến gặp bác sĩ tâm lý, dù sao mỗi lần đối mặt với họ, Tiếu Khắc đều cảm thấy mình như đang trần trụi, ngồi đối diện với bác sĩ. Tất nhiên trần trụi gì đó cũng chỉ là trên tâm lí, Kỷ Phàn không như vậy, cho tới giờ hắn luôn dùng một loại ngữ khí như bạn bè bình thường, khiến cho Tiếu Khắc cảm thấy mình chỉ đang đi tìm một người bạn, dưới ánh mặt trời ấm áp, nói hết tâm sự của mình với hắn, cũng không phải lo lắng bí mật của mình sẽ bị tiết lộ ra ngoài.
Giữa trưa về đến nhà, Tiếu Khắc hâm lại cà ri còn thừa từ tối qua, tưới lên bát cơm nóng hổi, bưng bát cơm, mở game. Vì đang là cuối tuần, dù là giữa trưa, vẫn vô cùng náo nhiệt.
Tin tức công hội: Toái Tâm online.
Toái Tâm vẫn đứng trên đỉnh núi, hiện tại trời không còn mưa nữa, Tiếu Khắc mở túi, tìm bùa hồi thành, một lát sau cậu đã đứng trên đường ở chủ thành.
【 công hội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Chị dâu à, hôm qua không phải là mọi người bỏ rơi em đi đánh phó bản chứ ~~~o(>_
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
25 chương
206 chương
26 chương
39 chương
17 chương