Cô gái đến từ tương lai
Chương 1 : Xuyên qua
Đây là thế kỷ 21,
Tôi tên là Minabi 17 tuổi, là một cô gái mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Đang sống với bà ngoại già tám mươi tuổi cùng đứa em trai mới học lớp ba.
Tất cả đều dồn lên vai tôi, tôi phải thường xuyên làm đủ công việc và lo bữa ăn cho gia đình.
Hiện tại tôi đang làm osin cho một gia đình giàu có với mức lương cao, đủ lo cho gia đình.
Nhưng ngoài việc đó ra, tôi còn phải đi học về cách sử dụng và chế tạo các thiết bị, máy móc trong trường đào tạo những người giúp việc nhà để đảm bảo đáp ứng các yêu cầu của chủ nêu ra.
Gia đình tôi đang làm việc là gia đình giàu có và rất nổi tiếng trong giới thượng lưu. Gia đình đó có bốn người, người cha là một ông chủ giàu có quản lý rất nhiều chi nhánh trên thế giới, nơi đâu cũng biết và đầu tư vào ngành du lịch. Là người rất chính trực, công tư phân minh và nghiêm khắc.
Còn người mẹ thì là một người nội trợ, nhưng bà ấy rất giỏi về nghệ thuật và là một người phụ nữ rất xinh đẹp, dịu hiền.
Tiếp đến là con trai trưởng của nhà này, rất đẹp trai và giỏi mọi thứ như mẹ và ba cậu ta và đang cùng ba điều hành công ty. Là người trong mộng của toàn thể những cô gái trên thế giới bởi vẻ ngoài, cách ứng xử, ... mọi thứ điều hoàn hảo.
Nhưng mà, tính tình lại khá là lạnh lùng, kiêu ngạo, xét nét mọi thứ. Và anh ta cũng là kẻ thù lớn nhất của tôi, gặp nhau là cãi như nước với lửa. Nhưng anh ta vẫn giúp đỡ tôi mặc dù hay xét nét quá mức. Và tên anh ta là Ha Beak.
Khác với người anh trai, cô bé là người ôn nhu, hiền lành và dễ thương cả vẻ ngoài lẫn bên trong. Và là người hay bênh vực cho tôi mỗi khi cãi nhau với anh ta. Cô bé tên Hanna và bằng tuổi em trai tôi.
Mùa đông đến,..
Hôm nay, ngày giáng sinh tôi được nghỉ và về nhà cùng bà và đứa em trai vui giáng sinh. Tôi chuẩn bị mọi thứ thật hoàn hảo cho buổi giáng sinh thi nghe tiếng gõ cửa, tôi đi đến mở cửa ra và không tin vào mắt mình khi Hanna và có cả Ha Beak đến chúc mừng giáng sinh tôi :
- Merry christmas, chị nha ^^.
Hanna vui vẻ tặng quà cho tôi, tôi vui vẻ nhận lấy và nói :
- Merry christmas!
- Em vào nhà đi, kẻo cảm lạnh đấy.
Tôi kéo Hanna vào nhà vui vẻ thì tiếng nói phát lên khiến tôi khó chịu.
- Tôi đến nhà mà cô không thèm mời vào là sao? Lạnh chết lắm rồi đây.
Người lên tiếng là Ha Beak, anh ta mặc một chiếc áo len trắng tinh nhìn tôi nói.
Tôi làm ngơ, anh ta bực :
- Mời vào!
- Vậy mới phải chứ!
Anh ta cười rồi đi vào.
Tôi khó chịu liếc xéo anh ta thì anh ta nói :
- Coi chừng mắt bị lé đấy.
Rồi cười đi vào trong. Tôi tức điên lên đập cửa cái rầm.
Thế là rồi mọi người cùng ăn buổi giáng sinh vui vẻ, cho đến khi.....
Tôi cùng Ha Beak và Hanna đi trên con đường thì một đám người xuất hiện. Tôi nhanh chóng ra chắn bảo vệ mọi người. Nhưng Ha Beak lại chắn trước mặt tôi và nói :
- Chạy đi! Báo cho ba mẹ tôi! Mau!
Thế là tôi dẫn Hanna chạy đi, nhưng lại có một tên chặn đường và bắn một phát súng vào Hanna, tôi đã chạy lại chắn và ngay lúc đó, một tiếng sấm đã nổ vang đánh ngay tôi và tôi biến mất trước mắt tất cả mọi người khi mà Ha Beak, Hanna đang gọi tên tôi.....
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
21 chương
35 chương
380 chương
108 chương
84 chương