Cô Gái Đằng Sau Chiếc Mặt Nạ
Chương 44 : Tỏ tình 2
"Yêu là trao toàn bộ trái tim mình cho một người khác."
JADE
Anh ấy yêu tôi?
Tôi cứ đứng im nhìn Eros. Tôi không biết liệu mình đang mơ hay tưởng tượng ra mọi thứ. Đã gần nửa đêm và đầu tôi thì bắt đầu ong lên. Tôi thậm chí còn tự hỏi liệu tôi có đọc sai dòng chữ được viết trong điện thoại của anh ấy hay liệu tôi có đang tự ảo tưởng hay không?
"Jade, đừng nhìn anh nữa. Hãy nói gì đi." Giọng nói trầm ấm và gợi cảm của anh ấy khiến tôi thêm bồn chồn. Anh ấy từ từ tiến lại gần tôi và nhìn vào mắt tôi. Bàn tay anh ấy nhẹ nhàng vuốt má tôi, khiến cơ thể tôi run lên vì hưng phấn.
Tôi hơi cúi đầu nhìn chằm chằm vào chiếc cúc áo trên cùng của chiếc áo sơ mi xanh anh ấy đang mặc. Tôi đột nhiên có suy nghĩ muốn cởi nó ra và cảm nhận khuôn ngực rắn chắc ấy bằng đôi tay mình. Tôi tự hỏi anh ấy sẽ phản ứng như thế nào nếu tôi hôn lên chiếc cổ đẹp đẽ kia. Tôi cảm thấy vô cùng hưng phấn. Tôi tự cắn môi dưới của mình để kiểm soát bản thân không được làm những điều đó.
"Anh yêu em rất nhiều, Jade ạ. Anh xin lỗi. Anh... Anh đã quá lo lắng tới mức không nói nên lời. Anh... Anh chưa bao giờ nói điều này với bất cứ ai". Anh ấy nâng mặt tôi lên để tôi nhìn vào mắt anh.
"Jade, em có nghe anh nói gì không?"
Tâm trí tôi rối tung lên – tôi không thể suy nghĩ được gì. Cảm xúc của tôi vô cùng hỗn độn. Tôi ngập tràn trong hạnh phúc nhưng lại cùng lúc cảm thấy sợ hãi và tội lỗi.
Tôi lùi lại một bước và định quay đi nhưng Eros đã ôm lấy eo tôi để tôi không thể đi xa hơn. Lưng tôi tựa vào ngực anh, tay anh vòng qua eo tôi. Tôi thậm chí còn cảm nhận được hơi thở không đều của anh phả lên má tôi khi anh cúi đầu vào cổ tôi và ôm tôi.
Tôi như bị điện giật. Một cảm giác ngọt ngào chạy dọc cơ thể tôi. "Eros..."
"Jade, em không cần phải trả lời anh ngay lập tức. Anh không muốn ép buộc em. Anh chỉ muốn giải toả nỗi lòng mình – để nói cho em biết anh yêu em nhiều như thế nào" Anh thì thầm, dịu dàng hôn lên vùng nhạy cảm phía sau cổ tôi. Giọng nói của anh ấy thật sự khiến tôi xúc động.
"Eros... Anh không thể yêu em... Không phải bây giờ" tôi chạm vào đôi tay đang ôm lấy eo tôi của anh.
"Muộn rồi em yêu ạ. Anh đã yêu em và anh muốn yêu em, bây giờ và mãi mãi"
"Nhưng có một vài chuyện anh cần phải biết"
"Vậy chúng ta sẽ cùng thảo luận về nó... Giải quyết mọi thứ và bắt đầu lại từ đầu."
"Eros... Em sợ rằng anh sẽ ghét em nếu phát hiện ra sự thật"
"Không, Jade. Anh không bao giờ có thể ghét em. Tình yêu anh dành cho em vô cùng sâu đậm.. Không gì trên thế giới này có thể khiến cho anh ghét em, tình yêu của anh ạ"
"Anh hứa chứ?"
"Anh hứa."
Điều đó khiến tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi không thể chịu đựng nổi nữa. Tôi quay người lại đối mặt với anh. Tay tôi vuốt dọc từ ngực lên và ôm lấy cổ anh. Tôi hơi nhón chân và hôn lên môi anh:
Anh ấy ngay lập tức đáp lại và ôm lấy đầu tôi. Anh ấy hơi mở miệng để trao cho tôi một nụ hôn thật ngọt ngào và đầy khiêu khích. Anh hôn xung quanh môi tôi, quai hàm tôi rồi lại hôn lên môi tôi đầy say đắm. Tay anh gắt gao vuốt ve lưng, eo và hông tôi – như thể anh sợ rằng tôi sẽ biến mất. Theo bản năng, cơ thể tôi càng dính chặt lấy anh, đôi tay dịu dàng vuốt ve phía sau cổ anh.
Anh hôn tôi mãnh liệt, sâu đậm và khát khao như thể ngày mai sẽ chẳng bao giờ tới – khiến tôi không thở nổi. Trái tim tôi đập liên hồi còn đầu gối thì không còn chút sức lực.
"Em...yêu...anh..." Tôi nói
Anh bỗng nhiên đơ người, rời khỏi môi tôi.
"Em nói gì cơ?" Anh hỏi tôi
Tôi nhìn anh, cắn nhẹ môi dưới của mình. Môi tôi nóng bừng lên sau nụ hôn.
"Em...um..." Tôi lắp bắp. Mặt tôi nóng bừng, đỏ như gấc vì xấu hổ
"Em nói em yêu anh. Hãy nói lại một lần nữa đi em yêu. Hãy cho anh được trở thành người hạnh phúc nhất thế gian". Anh ôm lấy mặt tôi, dịu dàng vuốt ve hai gò má.
Tôi gật đầu và ôm anh thật chặt.
"Ôi Jade, anh yêu em vô cùng"
"Em cũng vậy, Eros. Vô cùng." Mắt tôi đột nhiên nhoè đi. Tôi không biết cảm xúc hiện tại của mình là gì. Tôi vô cùng hạnh phúc bởi anh ấy yêu tôi nhưng tôi cũng vô cùng lo sợ. Nếu như...?
"Em yêu, anh rất hạnh phúc" anh hôn tôi và nhấc bổng tôi lên. Sau đó anh ngồi xuống ghế và đặt tôi ngồi lên đùi anh. Anh bắt đầu hôn tôi – má tôi – môi tôi- cổ tôi "shhh... Đừng khóc, tình yêu của anh" anh đưa tay lau hết những giọt nước mắt đang chảy xuống má tôi. "Anh không muốn nhìn thấy em khóc. Em buồn khiến anh còn buồn hơn rất nhiều"
"Em chỉ... Um... Quá hạnh phúc"
"Em không biết anh đang hạnh phúc tới nhường nào đâu, em yêu. Biết rằng em yêu anh khiến anh cảm thấy vô cùng mãn nguyện. Em đã khiến cuộc sống của anh trở nên trọn vẹn." Anh cười hạnh phúc.
"Ôi Eros. Đó cũng kaf những gì em cảm nhận" tôi đưa tay vuốt ve đôi môi anh.
Anh trêu đùa ngón tay tôi và hôn lên đó " kể cả nhiều khi tính cách của anh không được tốt lắm?"
"Đúng vậy. Em yêu mọi thứ thuộc về anh. Đôi lúc anh giống một con người nhưng đôi lúc lại tàn nhẫn như ác quỷ nhưng đó là một phần con người anh."
"Đôi lúc anh giống một con người nhưng đôi lúc lại tàn nhẫn như ác quỷ? Anh có thể xem đó là lời khen không?" Anh cười. Tay anh vuốt ve quanh eo tôi. "Anh rất mừng vì em chấp nhận con người thật của anh. Đúng vậy, anh có rất nhiều khuyết điểm và anh biết rằng những điều đó đôi khi khiến em khó chịu. Anh không phải một người đàn ông hoàn hảo nhưng vì em anh sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân mình."
Sau đó anh lại ngấu nghiến hôn tôi và đặt tôi nằm trên ghế. Đôi môi anh lướt dọc từ cổ tới vai tôi.
"Eros, anh bắt đầu yêu em từ lúc nào" tôi luồn tay vào tóc anh.
"Anh không biết chính xác nhưng có lẽ là từ giây phút đầu tiên anh nhìn thấy em". Anh nằm xuống bên cạnh tôi, tôi gối đầu lên cánh tay anh.
"Bên ngoài tiệm cafe?"
"Đúng vậy. Khi anh gặp em, rồi đột nhiên ĐOÀNG! Anh hoàn toàn rơi vào lưới tình của em. Mọi thứ về em đều khiến anh thích thú. Vẻ đẹp của em, sự khác biệt của em và cả cá tính mạnh mẽ của em. Thậm chí cả đôi mắt xanh ngọc nhìn anh đầy giận giữ... Mẹ kiếp, anh đã mất lối trong đôi mắt em. Anh yêu em rất nhiều, Jade ạ"
"Hmm.. Cách anh thể hiện tình cảm của mình thật đặc biệt. Anh bắt em phải đi làm vào lúc trời chưa sáng hẳn. Và cả lần anh bắt em pha cafe cho anh ngay lúc nửa đêm nữa chứ. Em đã phải chịu đựng rất nhiều"
"Anh xin lỗi, em yêu. Anh thật ngu ngốc khi làm vậy. Anh cố gắng phủ nhận những tình cảm của mình dành cho em, thuyết phục bản thân rằng thứ anh cần chỉ là cafe của em – nhưng giờ anh không thể tự lừa dối mình thêm nữa. Tình yêu của anh dành cho em cứ lớn thêm mỗi ngày. Cuộc sống của anh dường như bị xáo trộn hoàn toàn bởi những suy nghĩ về em. Anh không thể làm việc, không thể suy nghĩ thậm chí không thể thở. Anh rất cần em trong cuộc sống của mình. Anh không thể sống nổi nếu thiếu em"
"Oh, Eros... Em cũng cảm thấy vậy" tôi rúc vào tay anh và ôm anh thật chặt.
"Thật sao?"
"Dĩ nhiên rồi."
Anh thở dài, quay người đi. "Thế còn Joseph Nevin thì sao? Em có yêu anh ta không?"
Tôi đột nhiên cảm thấy vô cùng bối rối. Joseph. "Có. Nhưng chỉ như một người anh trai... Một người bạn thôi."
"Em chắc chứ?"
"Chắc chắn." Tôi đáp. "Anh ghen với Joseph sao?"
Anh cau mày, trông vô cùng khó chịu
"Eros, anh không cần phải ghen với Joseph. Người em yêu là anh. Chỉ anh thôi." Tay tôi luôn vào trong tóc anh. Tôi rất thích mái tóc anh- rất dày và mềm mượt.
"Em yêu cả ưu điểm và khuyết điểm của anh phải không?"
"Dĩ nhiên rồi."
Anh gật đầu, nhéo hông tôi "vậy nếu trong quá khứ anh có trót làm gì sai em sẽ tha thứ cho anh chứ?"
"Hmmm, quá khứ là quá khứ. Hiện tại mới là điều quan trọng."
"Ôi Jade... Em yêu... Anh yêu em rất nhiều" anh lại hôn lên môi tôi, vuốt ve từ chân tới đùi tôi. "Em sẽ không giận nếu anh nói với em chuyện này chứ"
"Chuyện gì?"
"Về ngôi nhà này."
Anh ấy nhìn tôi và cười như một đưa trẻ. Anh ngồi dậy, đặt chân tôi lên đùi anh "thật ra thì mẹ em không trúng thưởng ngôi nhà này. Anh mua nó bởi nó sẽ giúp em đi làm thuận tiện hơn. Thật sự có ích phải không?"
Tôi gần như hoá đá. Phải mất một lúc tôi mới tiêu hoá được những gì mà anh vừa nói. Cái gì? Anh ấy mua ngôi nhà này cho tôi? Ôi Chúa ơi.. Tôi cứ tưởng...
Tôi cười với anh đầy châm biếm sau đó thẳng chân đạp vào bụng anh. Anh không hề đề phòng gì nên đã ngã lăn ra sàn.
"Ouch... Đau quá"
"Hmp! Đáng đời! Tôi ghét ngài, quý ngài Petrakis. Chúc ngủ ngon!" Tôi đứng dậy và đi ra cửa nhưng anh túm lấy cổ chân tôi và kéo tôi xuống sàn nhà cùng anh. Sau đó anh đè lên người tôi khiến tôi không thể cử động "bỏ tôi ra đồ khốn!" Tôi vùng vẫy, cố gắng thoát ra.
"Không. Em cứ ở đó cho tới khi bình tĩnh lại đi. Cô mèo nóng tính ạ"
"Sao anh dám mua ngôi nhà này cho tôi cơ chứ? Anh đã khiến chúng tôi tin sái cổ rằng mẹ tôi đã trúng thưởng ngôi nhà này"
"Anh không còn cách nào khác. Anh biết em sẽ không đời nào đồng ý nếu anh ngỏ ý mua nhà cho em"
"Tránh xa tôi ra, quý ngài giàu có"
"Đừng gọi anh là quý ngài giàu có. Anh không thích thế"
"Anh gọi tôi là cô mèo nóng tính."
"Em yêu, bởi vì em chính là như vậy. Một chú mèo hoang nóng tính khiến anh yêu say đắm"
"Ugh... Bỏ tôi ra. Anh nặng quá" tôi đẩy anh ra nhưng anh quá khoẻ khiến tôi không thể làm được gì.
"Được rồi, anh xin lỗi. Là anh sai. Làm ơn hãy tha thứ cho anh. Anh yêu em và anh chỉ muốn em có một cuộc sống thoải mái hơn thôi."
"Anh có thói quen mua nhà cho người tình của anh à?"
"KHÔNG! Dĩ nhiên là không rồi. Đó là lần đầu tiên anh mua nhà cho một ai đó. Là em. Và em thậm chí còn chẳng phải người tình của anh"
"Ồ"
"Nhưng chúng ta có thể sửa lại ngay bây giờ" anh cười toét miệng, nhìn tôi đầy gian xảo
"Ồ! Tôi ghét anh"
"Không, em không ghét anh em yêu ạ"
"Hmp"
"Anh phải làm gì để em tha thứ cho anh đây? Một chiếc mercedes mui trần thì thế nào?"
"HA! Và khiến mẹ tôi tin rằng đó lại là một giải thưởng của siêu thị phải không?"
"Ồ! Đó là một ý kiến không tồi đấy em yêu" anh hôn lên má tôi, phải hơi thở nóng hổi vào cổ tôi. Cơ thể tôi run lên bởi những nụ hôn của anh. Tôi thôi dãy dụa và kéo tóc anh thật mạnh.
"Anh không thể mua tình yêu Eros. Tiền không thể mua được tình yêu"
"Anh biết. Anh chỉ đùa thôi. Hãy tới nhà anh. Anh hứa sáng mai anh sẽ làm bánh kếp kẹp kem với siro dâu cho em." Anh ngầu nghiến hôn lên cổ tôi. Hơi thở anh dần trở nên gấp gáp
"Tôi không nghĩ rằng đó là một ý kiến hay đâu."
Eros và tôi gần như hoá đá. Chúng tôi ngay lậo tức lồm cồm bò dậy sau khi nghe thấy giọng của mẹ tôi"
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
40 chương
45 chương
11 chương
37 chương
99 chương