Cô Gái Của Sự Bí Mật
Chương 37
Thứ 2
Hôm nay là 1 ngày quan trọng đây mà. Hôm nay cũng chính là ngày đính hôn của Kiệt, ngày mà Kiệt ko muốn có chút nào cả. sáng sớm Kiệt đã được người của ông Trương tức ba của Kiệt đưa về nhà, chuẩn bị lễ phục để đến nhà hàng làm lễ và tiếp đãi khách. ở đây xuất hiện toàn những nhân vật nỗi tiếng trên thương trường cũng như những người có địa vị trong bộ máy nhà nước. Kiệt với vẻ mặt u sầu ngồi chờ đợi sự sắp xếp của ba mình mà chẳng làm được gì. L.Anh tuy biết anh mình ko thích cuộc hôn nhân này nhưng cô nàng cũng phải chạy tới chạy lui lo sắp xếp, và tiếp đãi những tiểu thư, công tử các nhà danh giá khác. nhưng hôm trước, ba Thuỷ đã nói cuộc hôn nhân này đã bị huỷ, vậy tại sao hôm nay vẫn tiến hành?
Bây giờ đã là 8h
Khoa bước vào nhà hàng
_ “anh đến rồi à. Anh vào đi” Anh
_ “ừ! Để anh tự nhiên, em cứ đi tiếp mấy người khác đi” Khoa
_ “da! Vậy anh tự nhiên nha” Anh nói rồi bỏ đi
Lát sau, My cùng với Thành cũng bước vào, My là bạn của Anh nên được cô nàng mời đến dự, Thành là do My rủ cậu ấy theo cùng thôi.
_ “chu choa ui! Công chúa và hoàng tử Tình cảm quá nhỉ” Anh lại trêu My khi thấy cô nàng đang khoác tay của Thành. Hôm nay My mặc 1 chiếc đầm trắng, tóc uốn xoăn phần đuôi, 1 đôi giày cao, nhìn My giống như 1 công chúa thật sự vậy, trong sáng và thánh thiện. bên cạnh là Thành với bộ ves sang trọng, nhìn thật lịch lãm. Họ đúng là 1 cặp mà
_ “cứ thích chọc người khác à” My
_ “thôi! Mời công chúa và hoàng tử vào trong, nô tỳ xin cáo lui trước.hehe” Anh nói với giọng đầy trêu chọc. Thành và My nhìn nhau rồi cũng bước vào.
/
_ “xong chưa! Sắp đến giờ làm lễ rồi” ông Trương hối thúc
_ “kêu chú rễ ra mau lên, cô dâu cũng đã đến rồi” bà Trương
Kiệt bước ra, hôm nay Kiệt mặt nguyên 1 bộ ves trắng, nhìn thật là…..ko biết nói sao nữa….là quá đẹp trai luôn..nhưng gương mặt lại ko hề nở 1 nụ cười.
9h30
Giờ làm lễ đã đến, chú rễ cùng cô dâu bước lên với sự tò mò và ganh tỵ của mọi người, ganh tỵ là tại sao cô dâu có thể lấy được chú rễ đẹp trai, giàu có và có tài như thế. Còn tò mò là tại sao hôm nay cô dâu lại che mặt. đâu phải đám cưới thời xưa, giống như các bộ phim,cô dâu thường phải che mặt chỉ chờ đến giờ động phòng thì chú rễ mới có thể vén khăn lên. Nhưng đây là lễ hỏi mà, đặc biệt lại là thời buổi ngày nay. Tất cả mọi người, kể cả Kiệt cũng rất khó hiểu về việc làm của cô dâu.
Nghi lễ đang dần được tiến hành và công bố, bên họ nhà trai có ông Trương, bà Trương làm đại diện, bên nhà gái là ông Trần. nhưng đến giây phút chuẩn bị công bố hôn ước của cả hai được thiết lập thì, từ phía dưới, 1 giọng nói vang lên
_ “ko được !” mọi người quay lại nhìn và vô cùng ngạc nhiên, ông bà Trương, Kiệt,Khoa, Anh… đều mắt chữ o
_ “chuyện gì vậy anh Trần?” ông Trương lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của mọi người
_ “sao cháu Thuỷ lại ở dưới, vậy người này là ai?” Bà Trương chỉ tay về phía cô dâu.
Nãy giờ cô dâu vẫn đứng yên, chưa có 1 biểu hiện gì cả.
_ “người đó là….” Thuỷ ở phía dưới dần bước lên, nhưng chưa nói hết câu
_ “là em” cô dâu lấy khăn che mặt ra
Lại thêm 1 bất ngờ nữa cho Kiệt, Thành và Khoa
_ “sao…sao …lại…..” Kiệt quá ngạc nhiên ko nói nên lời
_ “cô ta đang định làm gì?”
_ “như vậy là sao? Anh phải giải thích cho tôi biết chứ. Anh Trần » ông Trương tỏ vẻ khó chịu
_ “đây là con gái của anh trai tôi! A…ừm….do tôi biết 2 đứa bọn trẻ đã tâm đầu ý hợp nên đành tán thành cho 2 trẻ » ông Trần giải thích
_ “anh có anh trai à? Nhưng như vậy anh đã quá khinh thường gia đình chúng tôi thì phải? nếu như ko muốn kết thông gia thì chúng tôi cũng ko ép, có lý đâu anh lại đem 1 đứa con gái khác thế vào” ông Trương cảm thấy mình vừa bị xúc phạm
Quan khách được mời đến dự bây giờ lại xì xào bàn tán xôn xao. Nhìn thấy cảnh ấy ông Trương càng thấy chướng mắt.
_ “anh tính sao?” cô dâu hỏi Kiệt, Kiệt nhìn thẳng vào ánh mắt ấy, ánh mắt có phần quen thuộc nhưng lại có phần xa lạ lắm. Kiệt đang tính nói gì đây
_ “ko được cưới. cô ấy chẳng phải con của anh trai ba cháu gì cả. và ba cháu cũng chẳng có anh trai. Cô ta ko biết từ đâu xuất hiện nữa” Thuỷ
Bây giờ ông Trương thật sự tức giận, máu như đang sôi sùn sục. ông Trần thì lại cảm thấy sợ hãi, 1 nỗi sợ thật khó tả
Ko khí im lặng bao trùm
_ “con sẽ đính hôn với cô ấy” Kiệt lên tiếng, mọi ánh mắt bây giờ đổ xô về phía Kiệt
_ “con có biêt mình đang nói gì ko?” ông Trương
_ “con biết..”
_ “biết thì hãy im lặng. ba sẽ ko chấp nhận đứa con dâu ko rõ lai lịch này đâu” ông Trương
_ “chị ấy là bạn cùng lớp với anh hai đó ba” Anh bên vực
_ “con cũng biết con bé này à?” bà Trương
_ “dạ!” Anh gật đầu
Thành thì vẫn đứng khoanh tay chờ đợi xem cô ta đang giở trở gì. Nếu cần Thành sẽ ra mặt.
_ “ cô ấy ko yêu anh, cô ta chỉ vì gia tài của gia đình anh thôi” Thuỷ nhìn Xu giả
Xu giả chẳng giải thích cũng chẳng có hành động giải thích nào cả. chỉ nhếch môi cười, nụ cười ấy vô tình làm Kiệt có cảm giác sợ Xu hơn.
_ “sao cô ko nói gì đi?” Thuỷ cảm thấy bất ngờ với thái độ im lặng của Xu giả, đúng ra cô ta phải giải thích, phải lo lắng và phải cố gắn níu kéo buổi đính hôn này chứ. Nhưng Thuỷ cũng còn quá ngây thơ chăng, với 1 người như cô ta thì trong bất cứ tình huống nào cũng có thể bình tĩnh mà giải quyết được gì cả.
Mọi người thì đang đợi chờ 1 câu trả lời từ Xu giả, nhưng miệng cô ấy lẩm bẩm cái gì đó mà chẳng ai thấy cũng chẳng ai nghe được cả, và lúc miệng cô ta ngừng lại cũng là lúc 1 âm thanh phát ra
_ A……….. và tiếng hét đó ko ai khác chính là của Thuỷ
Mọi người chạy tán loạn.
Máu, đúng. Chính là máu, tay của Thuỷ đang có rất nhiều máu. Mắt của Thuỷ có 2 hàng lệ đang lăn dài xuống má, khoé môi, nó mằn mặn và lại có vị thật đắng
_ “mau đưa đi bệnh viện nhanh lên” Khoa và Thành chạy lên bế xốc người bị thương đưa ra xe
Lúc đó, 1 nụ cười khinh bỉ lại hiện lên trên gương mặt xinh đẹp và nụ cười ấy lại bị Kiệt phát hiện.
Mọi người đều hoảng loạn, sau khi trấn an xong, gia đình Kiệt xin lỗi và tiễn khách ra về. cuộc đính hôn hôm nay coi như đã bị huỷ bỏ. XU giả cũng chẳng nói gì, lẳng lặng bước ra về. Kiệt thì nhìn theo bóng hình ấy, Kiệt ko muốn níu giữ cô ấy, Kiệt cũng chẳng hiểu mình đang nghĩ gì nữa.
/
/
Bệnh viện T
Người bị thương đang được cấp cứu
_ “sao mọi chuyện lại như thế này. Hức.. hức… anh đừng xảy ra chuyện gì nha…..hức…” một cô gái khuỵ xuống, khóc nức nở
Khoa và Thành chỉ biết đứng nhìn chứ cũng chẳng biết làm gì hơn, lúc này chắc khóc có lẽ là giải pháp tốt nhất cho cô ấy.
« Chương sauChương tiếp »
Bạn đang đọc truyện trên website Webtruyen.com
Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận
Đừng nhập
Lời bình giới hạn từ 15 đến 500 ký tự. Số kí tự: 0
Họ tên Email + = <img alt=photouser src="http://webtruyen.com/frontend/images/noavatar.jpg" class=user-img-pic data-pagespeed-url-hash=3591038002 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> khanh ly13:01 17/01/2014 tg oi up nhanh len di dang hap dan ma <img alt=photouser src="http://webtruyen.com/frontend/images/noavatar.jpg" class=user-img-pic data-pagespeed-url-hash=3591038002 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> kiss0you20:01 09/01/2014 tg oi up tiep di?truyen nay za lau lam zoi nhung chua phun <img alt=photouser src="http://webtruyen.com/frontend/images/noavatar.jpg" class=user-img-pic data-pagespeed-url-hash=3591038002 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> quỳnh như21:12 30/12/2013 up nhanh đi add ơi
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
27 chương
44 chương
74 chương