Cô gái có trái tim băng giá
Chương 5
Hắn đi lên phòng với gương mặt ủ rũ, vừa đi vừa suy nghĩ. Vừa vào phòng hắn đã vội đi đến cái giường mềm mại, vừa lúc đó cô cũng nằm xuống nệm của mình cả hai cùng có chung suy nghĩ " Ngày mai phải làm thế nào?"
~~~~~~~ Ta là vạch ngăn cách thời gian đây~~~~~~
6 giờ sáng tại nhà cô
-Tiểu thư sáng rồi tiểu thư dậy đi học nào_ Quản gia Han gọi cô
-Bác đợi cháu một lát ạ_ Cô nói
Một lát sau, cô đi xuống nhà, hôm nay cô chính thức mang bộ đồ đồng phục đi học của trường. Chiếc áo sơ mi màu trắng có chiếc nơ màu đỏ nơi cổ áo, chiếc váy ca rô màu đen đỏ dài ngang đùi, cô đi đôi giày màu hồng nhạt cao 5 phân trông cô thật xinh đẹp và quyến rũ. đi tới bàn ăn thì cô gặp ông thì cô chạy tới ôm cổ ba cô nói:
-Chào ba
-ừm chào con gái_ ông nhìn cô con gái rồi nói
-Chà hôm nay con mặc bộ đồng phục của trường rồi sao? Trông con gái của ba xinh hơn nhiều đó._ ông hiền từ nói
- Chứ thường ngày con không đẹp sao?_ Cô nũng nịu nói
-Thôi ăn sáng đi còn đi học. Mà con không được quên buổi xem mắt tối nay đâu đó.
-Ba lại là hôn ước nữa sao? Con không muốn đâu_ Cô nhõng nhẽo nói
- Thôi không nói nhiều ăn sáng đi rồi đi học._ ông nói rồi kéo cô xuống ghế đối diện rồi lấy đồ ăn cho cô
20 phút sau cô đi ra cổng có chiếc xe đang đợi cô, cô lên xe xong chiếc xe lao thẳng đến trường để lại bao nhiêu ánh mắt tò mò và ghen tỵ của mọi người xung quanh đối với con người trong xe. Vừa đến trường mọi ánh mắt đều hướng về cô, vốn dĩ đã quen với việc này nên cô không khó chịu cho lắm, vừa lúc đó có một chiếc xe đắt tiền khác chạy đến thu hút mọi ánh nhìn của các nữ sinh hướng về chiếc xe, chắc mọi người cũng đoán được đó là ai, phải chính là anh Ken nhà ta
- Ui anh Ken kìa, đẹp trai quá_ Bạn nữ một nói
- đúng vậy, nếu được anh ấy nhìn chỉ một lần có chết mình cũng chịu._ Bạn nữ hai nói
-Xì thằng đó có cái gì đâu mà mấy người thích dữ vậy?_ Bạn nam một nói
-đúng đó, xấu hơn con Gâu nhà tui nữa._ Bạn nam hai chen vô
- Hứ đẹp gấp mấy lần các ông đó._ Các bạn nữ cãi lại
Hắn không để ý lạnh lùng đi ngang qua tất cả sau đó đi lên lớp vì quá quen với việc này rồi. Cô vừa yên vị ngồi vào chỗ thì hắn cũng vào luôn. Cô nhìn hắn đỏ cả mặt vì nhớ lại nụ hôn bất ngờ và đầu tiên của cô và hắn hôm đó. Hắn thấy cô như vậy thì hỏi:
-Có chuyện gì vậy?
-Liên quan gì tới cậu._ Cô ấp úng nói
- Không thì thôi._ Nói xong hắn ngủ mất
Thấy hắn ngủ cô đi tới cửa sổ suy nghĩ mông lung thả hồn bay theo gió. Một lúc sau, tiếng trống trường vang lên cô liền đi vào chỗ ngồi soạn sách vở thì đầu cô bỗng đau nhức sau đó thì gục xuống bàn. Hắn tỉnh dậy tưởng cô ngủ nên cũng không gọi dậy cho đến khi cô giáo vào lớp hắn mới lay cô dậy nhưng cô không có phản ứng, sau đó hắn lay mạnh hơn nhưng cô không có một phản ứng nào. Sau đó hắn lật người cô lại rồi ẵm cô xuống phòng y tế trong sự ngỡ ngàng của học sinh trong lớp.
------- Trong phòng y tế ----------
-Cô ấy bị gì?_ Hắn lo lắng hỏi nhưng vẫn tỏa ra vẻ lạnh lùng
- à cô ấy chỉ bị suy nhược cơ thể do thức khuya và suy nghĩ nhiều làm cho đầu óc mệt mỏi thôi._ Cô y tá nói
-được rồi cô đi đi để tôi chăm sóc cô ấy._ Hắn lạnh lùng nói
- ừm được rồi cô đi đây khi cô ấy tỉnh lại thì lấy gì đó cho cô ăn._ Cô y tá nói xong đi ra
Bây giờ trong phòng chỉ còn hắn và cô nằm trên giường." Tại sao lại lo lắng cho cô ta, tại sao lại muốn chăm sóc cho cô ấy, tại sao lại vui vẻ khi ở bên cô ấy, tại sao, tại sao, tại sao" Hắn đặt cho mình hàng ngàn câu hỏi không có đáp án cho bản thân mình. Không lẽ hắn đã thích, đã yêu cô. Khi hắn đang chìm mình trong dòng thì cô tỉnh lại rên lên vài tiếng sau đó nhìn lên thì thấy hắn cô ngạc nhiên ngơ ngác nhìn xung quanh xem đây là đâu thì hắn nói:
-Tỉnh Lại rồi à? Không cần phải nhìn nữa đây là phòng y tế đó, cô đã ngủ hết ngày hôm nay rồi đó ._ Hắn dựa vào tường nói
-Tại sao tôi lại ở đây?_ Cô hỏi hắn
-Cô bị ngất nên tôi đưa cô xuống đây. Y tá nói cô bị suy nhược cơ thể do thức khuya và suy nghĩ nhiều.
-Vậy à.Mấy giờ rồi ?
-6 giờ.
-Tôi về đây._ Cô đứng lên định đi thì hắn kéo lại
- ăn hất miếng cháo này rồi về.
- Cũng được._ Cô ăn là vì bụng cô đang biểu tình đòi phát lương chứ không phải nghe lời hắn đâu. Một lát sau, cô ăn xong rồi chia tay đường ai nấy về.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
50 chương
76 chương