Sự mệt mỏi tràng đầy trên khuông mặt của Phúc Khang, anh như bị sock với sự thật Nhu Nhi người con gái anh đã từng yêu thương chiều chuộng hơn cả Hồng Nhi giờ đây lại có thể làm ra những trò này. Ánh mắt băng giá của anh làm cho người kế bên cũng phải rét lây. Hồng Nhi chỉ đứng đó nhìn anh, không lên tiếng cũng không cử động, cô chỉ đơn giản là đứng nhìn anh. Nhìn anh đang mệt mỏi với những thứ xảy ra, nhìn anh bế tắt với loại diễn cảnh này. Lòng cô thật rất chua xót cô tự nhủ " Có phải sự xuất hiện của cô đã làm anh có thêm nhiều rắc rối? " cô khẽ nhếch miệng cười. Đúng, từ ngày cô xuất hiện, anh đã phải trải qua vô số mệt mỏi, vô số phiền hà từ cô, cuộc sống vốn bình yêu của anh đã bị cô xáo trộn. Con người khí phách của anh cũng dần trở nên yếu mềm hơn. Có phải sư xuất hiện của cô là một sai lầm trong cuộc đời của anh. Thầm nghĩ những thứ cô đã gây ra cho anh, cô cảm thấy có lỗi rất nhiều, đáng kẽ cô phải nghĩ đến tâm tư của anh nhiều hơn, Cô đã cũng như Nhu Nhi, dựa vào sự cưng chiều của anh mà quên đi anh đang cần gì. _ Khang! Em là bão táp của anh - lặng thinh rất lâu Hồng Nhi mới bắt đầu lên tiếng. _ Hồng Nhi......! - anh đang ảo não nghe thấy câu nói này của Hồng Nhi liền ngẫng đầu lên. _ Có phải em đã quá lệ thuộc vào anh không? Có phải em cũng đang bắt đầu giống Nhu Nhi không? - cô có chút bận tâm. _ Nhu Nhi khác, em khác, Hồng Nhi, anh thật sẽ không chịu nổi nếu mất em. Hồng Nhi - Anh đứng dậy đi đến bên cô, ánh mắt mệt mỏi những chuyện vừa qua. _ Khang! Cuộc đời này. Em chỉ yêu thương ba và mẹ. Mọi việc trên dưới, em chỉ biết ba và mẹ. Từng chén cơm giất ngủ em cũng chỉ biết ba và mẹ. Em đã nghĩ rằng em sẽ chết nếu như không có ba mẹ, Nhưng có lẽ giờ đây đã khác... trong cuộc sống của em người thứ 3 đã xuất hiện. Hắn ta rất đẹp, luôn có những lũ ong bướm vây quoanh, hắn là 1 người độc tài, lãnh khốc nhưng lại rất dịu dàng chỉ với 1 mình em. hắn ta có thể liều chết để cứu em. hắn ta từ bỏ tất cả để đi theo em. Anh xem tên đó có phải đại ngốc không? Cuộc sống của hắn ta đang rất yên bình, thì lại chạy theo em, rướt em về để mang lại tất cả phiền toái cho mình. Người đàn ông như vậy có phải ngốc, ngốc, ngốc lắm không anh. Vậy mà Hàn Hồng Nhi này đã từ khi nào đã xem hắn như nhịp thở của mình. Trước sự sống và cái chết, em vẫn không từ bỏ quyền được sống để về bên hắn., từ bỏ võ công cũng vì hắn. Hắn đã hy sinh quá nhiều cho em. Viên Phúc Khang! Em mặc kệ trước đó anh đã yêu ai,và ai yêu anh nhưng hiện tại em là người yêu anh hơn tất cả bọn họ. Dù có chuyện gì xảy ra, em vẫn thế, vẫn sẽ luôn bên anh, khi anh mệt mỏi và buồn đau, em hy vọng rằng bờ vai nhỏ này có thể giúp anh vơi đi phần nào, khi anh rơi vào vực thẩm, em hy vọng rằng bàn tay nhỏ bé này có thể giúp anh trèo lên được dù chỉ còn 1 chút sức lực. và khi anh chết, trái tim này cũng sẽ chết theo anh. Và khi anh nằm xuống, em nguyện sẽ nằm chung 1 quan tài với anh để anh không còn cảm thấy cô đơn nữa. Khang! Em yêu anh - co khóc nức nở. Ôm anh thật chặc, có lẽ cô đã hiểu anh hơm, cô đã nhận ra điều gì đó từ anh sau chuyện này. Cô tự hứa với lòng và trước mặt Phúc Khang. _ Hồng Nhi, cảm ơn em, cảm ơn em đã luôn hiểu cho anh, anh sẽ dùng thân thể này để che chỡ cho em đến suốt cuộc đời, và đến khi em nằm xuống, anh cũng nguyện nằm chung 1 quan tài với em để đôi ta không cảm thấy lạnh lẽo nữa có được không? - anh cũng ôm siết cô. Lời hứa yêu thương đã được anh phát ra. Nơi căn phòng làm việc ở tầng thứ 99 tập đoàn Viên Thành, đã có đôi tình nhân cùng thề với nhau, họ đã yêu nhau hơn mức tưởng tượng. _ Hồng Nhi! Chúng ta đám cưới đi, em không cần phải đi học nữa, đám cưới rồi em sẽ luôn bên cạnh anh, mọi nguy hiểm cũng sẽ không còn có được không? - anh chợt buông cô ra, tay lau 2 hàng nước mắt của cô. _ Được! Em nguyện làm theo anh, chỉ cần được ở bên anh, em sẽ làm tất cả - Nước mắt cô rơi như chưa từng rơi. Họ ôm nhau, trao nhau nụ hôn nồng cháy của tình yêu của 2 người, sợi dây liên kết có vẻ đã có thể cắt không đứt nữa rồi. Giờ đây, mọi thứ diễn ra xung quoanh kia dường như là vô nghĩa với đôi tình nhân kia, giờ đây thế giới này họ chỉ còn nhìn thấy nhau.