_ Uhm ..... Lạnh .... Lạnh quá , mẹ ơi ... con lạnh ... uhm ! - Trong cơn mê sảng , như vị bác sĩ đã nói với anh là cô sẽ bị sốt nóng lạnh . nó đang bắt đầu phát huy .
_ Hồng Nhi ! Hồng Nhi . Em sao rồi ? - Ở phòng kế bên . Phúc Khang đang nói chuyện điện thoại , nghe được tiếng nói của cô , anh liền chào người bên kia điện thoại , vội cúp máy chạy về phía phòng ngủ , cầm lấy cánh tay đang quơ giỡ không trung của cô .
_ Lạnh ... ! Lạnh lắm ..... uhm uhm - Được nắm lấy bàn tay ấm áp , cô ôm trọn bàn tay vào cơ thể của mình , dựa vào hơi ấm kia .
_ Hồng Nhi . Em có biết em thế này , tôi không thể kềm chế không hả ? - Tay trái của anh đã bị cô ôm trọn vào bộ ngực mềm mại kia , tay phải anh vút lấy những sợi tóc đầy mồ hôi , kềm dục vọng xuống khẽ cảnh báo cô .
" Shit " kẽ mắng 1 tiếng , anh không thể nào nhúc nhích tay của mình vì cô ôm quá chặc . Anh cuối xuống nói nhỏ bên tai cô phà hơi thở ấm áp lên má đang ửng đỏ hơn của cô vì sốt . " Hồng Nhi ! Em đỗ mồ hôi nhiều quá ,ngoan , anh đi lấy khăn lau người cho em " . Vừa nói vừa lấy tay đẩy nhẹ tay người cô ra thì bất chợt vì hơi ấm kia , cô liền nâng người lên buông tay anh ra ôm lấy cổ anh , khiến anh ngã xuốn giường , nằm hẳn lên người cô , trong khi đó cô vì có được hơi ấm của anh , càng ôm siết hơn , á của cô cọ qua cọ lại má của anh vì hơi ấm , và 1 làn da quá mềm mại trong cơ mê nó khiến cô cảm thấy dể chịu cực kì .
Anh hầu như không kịp phản ứng với cô , cứ ngơ ngát trợn tròn mắt về phía trước chưa hiểu chuyện gì xảy ra cho đến khi nghe cô nói khẽ " Uhm ! ấm quá , thoải mái quá , mịn quá , uhm , gấu bông à , em thật dể chịu " . Lúc này anh mới tỉnh giất , khi nghe rõ 2 chữ " Gấu Bông " từ cô gái đang trong cơn sốt mê mang kia , tay phải ôm chầm lấy cả khuông mặt mỹ nam kia , cười không thể nói gì hơn .... " Gấu Bông " ư ? cô đang đùa anh chắc , Tư thế này không khả quan cho lắm , anh liền phải cố gắng thoát khỏi vòng tay đang siết chặc của cô .
_ Hồng Nhi à ! Em đã đánh bại anh hoàn toàn rồi , Tản băng trôi đã bị mặt trời chiếu và tan chảy rồi .... ! - Anh cưng chiều , thân hình to lớn của anh bắt đầu xoay chuyển , lật ngược tình thế thành anh ôm cô vào lòng , vút mái tóc đen mun mượt mà của cô , hôn lên đỉnh đầu cô khẽ cười hạnh phúc nói .
Nhận biết nhiệt độ cơ thể của cô thay đổi rất nhanh , lúc thì như ngọn lửa trong người anh , lúc thì lại lạnh như băng , anh cử động quay người sang lấy dĩ thuốc , đỡ cô ngồi dựa vào lòng mình , bóc dĩ thuốc ra , lấy ly nước , đưa viên thuốc vào miệng cô thì cô lại phun ra , cứ 3 -4 lần như vậy , sức kiên nhẫn của anh có giới hạn .. Không còn cách nào khác anh ngậm luôn viên thuốc vào miệng mình uống 1 ngụm nước khá lớn sau đó nâng cằm cô lên , bờ môi mềm mại của anh đặc lên môi cô , khẽ tay bốp quoai hàm iệng cô hả ra . Anh cố gắng để cô uống thuốc hạ sốt .
Bên này Hàn Nguyên Thanh ngồi dựa lưng vào ghế sofa ánh mắt nhìn đâm chiu , còn Nguyễn Hồng Linh cứ đi qua đi lại , tay phải nắm thành búa , tay trái xè ra , tay đập đập vào nhay , trạng thái lo lắng cho cô gái bảo bối của mình đến tột độ .
_ Đừng đi nữa ! Chống mặt lắm rồi - Nguyên Thành cứ nhìn bà đi qua đi lại suốt 2 tiếng từ khi nhận điện thoại đến giờ , từ trạng thái bình thường cũng trở nên mệt mỏi cũng chỉ vì nhìn bà đi qua lại trước mặt .
_ Mình à ! Sao tôi không đi được , Hàn Nhi không biết sao đây . Đang ở với 1 người đàn ông lạ , lại còn bị sốt ... tôi ... tôi .... ái xà .... tôi không thể chịu được .... - suốt 2 tiếng im lặng , cuối cùng bà cũn nghe chồng mình lên tiếng, lúc này bà mới bọc lộ ra tâm trạng của mình .
_ Cậu ta là 1 người tốt . - Nguyên Thành biết vợ của mình đang lo lắng về việc gì nên cất tiếng , ánh mắt nhìn bà đầy tinh yêu .
_ Sao ông lại nói vậy . ! Hàn Nhi nhà ta đâu phải như những đứa trẻ kia , phát triển lại sớm hơn , vẻ đẹp cũng kêu xa ... làm sao tôi không lo lắng được .... lỡ người đó lợi dụng .... ài xà .... tôi không thể yên tâm . - Bà nghe chồng mình nói 1 điều hết sức vô lý , tin tưởng người đàn ông không hề gặp mặt , lại còn nói hắn ta tốt !
_ Cậu ta gọi điện , báo tình hình của Hàn Nhi cho chúng ta không phải lo . Giọng nói rất chững chạc , không phải là loại tầm thường , vã lại cậu ta rất lễ phép , chứng tỏ đã có tình ý với con gái mình . Tôi tin cậu ta sẽ không thừa nước đụt thả câu . Ngày mai cậu ta sẽ đích thân đưa con gái chúng ta về nguyên vẹn . - với kinh nghiệm nhìn người của ông , cảm tính của ông lúc nào cũng chính xác hơn cả , cho nên khi bắt máy điện thoại và nghe giọng nói bên kia , ông đã suy đoán được con người đó ,
_ Thời buổi này . Làm sao mà tin người được hả ông . ! - Nghe chồng nói cũng có lý , bà đã nguội lại 1 phần về sự lo lắng , nhưng bà vẫn không yên tâm cho lắm .
_ Hãy tin tôi . Chúng ta đi ngủ , ngày mai còn đón khách quý . - Ông an ủi vợ mình , dìu bà đi vào trong phòng nghĩ ngơi .
Bên này , Hồng Nhi có tình hình khá hơn , nhưng cô vẫn thấy lạnh , tay cô vẫn ôm cứng người của Phúc Khang không buông , đầu cứ xoa xoa vào lòng ngực rắng chắc của anh , tìm 1 nơi êm ái nhất để ngủ , tư thế này thật sự là như " bạch tuột đang ôm lấy khúc cây " , " Khỉ đu cột đình " . Viên Phúc Khang không thể làm gì , cứ nằm đó ôm lấy cô , vổ sau lưng cô .
_ Á ! Nóng quá nóng quá .... ! - Đang ôm cứng ngắt anh , bổng nhiên cô ngồi dậy , mắt còn nhắm nghiền chứng tỏ bị mộng du , sau cơn lạnh , lại đến cơn nóng , căn bệnh này như bị sốt xuất huyết vậy đó , lúc nóng lúc lạnh .
Miệng thì la lên , tay cổ tự cởi bỏ áo thun đang mặt trên người , cảnh tượng hùng hãi khiến cho Viên Phúc Khang cứng người lần 2 , chưa kịp phản ứng gì đã thấy cô cởi xong cái áo thun ra , chỉ còn lại áo lốt màu đen ren khá là quyến rủ , do màu đen nên làm da thịt bên trong cô càng trắng hơn , vòng eo thon gọn ,, tấm lưng trắng toát hiện ra trước mặt anh . Anh vội ngồi dậy nắm lấy 2 tay cô , nói lớn .
_ Hồng Nhi ! Em biết đang làm gì không hả , tỉnh lại đi , sao tự cởi đồ vậy hả . - Anh cơ hồn kềm hãm mọi thứ trong người của mình xuống chấn tỉnh cô .
_ Nóng ! nóng lắm ... uhm .... không thể chịu được ... nóng lắm .... tắm , tôi muốn tắm ! - Cô hầu như không hề hay biết gì nữa , lý trí hoàn toàn bị khốn chế , giãy giụa thoát khỏi tay anh , xoay người đi lờ mờ mở mắt kiếm nhà tắm lao thẳng vào đó , mở vồi Sen hứng lấy những giọt nước mát lạnh , toàn thân cô đều ướt hết
Anh chạy vào , không kịp ngăn cô lại thì đã thấy cô đứng trước vồi Sen , toàn thân ướt hết , quần Jeans và đồ lót đều coi như không còn tình thế cứu chữa . anh vội chạy lại tắt vồi sen , cũng là lúc cô té xuống . Kịp thời đỡ cô , thân hình ướt nhẹp của cô làm nơi đàn ông ấy không thể khốn chế được nữa . Nhưng anh cố gắng hết sức để không phải làm gì cô , vì anh muốn cô phải thực sự yêu anh , và trao cho anh bằng tình yêu , như thế nó mới ý nghĩa .
Nhắm mắt lại , lấy tay cởi chiếc quần Jean , sau đó cởi bộ đồ lót của cô , hé 1 mắt lấy chiếc khăn tắm quấn quoanh người cô lại , rồi bế cô ra khỏi phòng tắm , tóc cô ướt , anh đi lại tủ lấy máy sáy ra , sáy cho cô khô tóc , rồi đặt cô lại giường , đấp chăn cho cô , đứng chống nạnh nhìn cô lắc đầu , rồi sau đó nhìn lại mình , bộ quần áo cũng đã ướt , anh liền quay đầu đi sang phòng kế bên tay bộ đồ ngủ màu đen .
Thay xong bộ đồ , dục vọng của anh cũng đã xuống , còn nghĩ sẽ đi vào phòng tắm dội nước lạnh nữa chứ . Anh mở cửa phòng ra , tính rằng sẽ ngồi ở sofa kế bên duyệt tài liệu trên mail nhưng nào ngờ khi quay lại phòng thì thấy 1 cục bông trên giường quấn chăn hết người .... Cơn sốt lạnh của cô lại đến , cô tìm hoài không thấy hơi ấm lúc nãy đâu nên đã tự quấn mình vào chăn cuộc mình thành 1 cục bông để ấm hơn . Thấy cảnh tượng như vậy , anh khẽ đưa tay lên cười vì bộ dạng sốt của cô quá đáng yêu .
Đi lại ghế sofa ngồi , mở laptop , Check mail , duyệt tài liệu được khoảng 10p anh lại nghe thấy tiếng cô thì thầm trong cơn mê .
_ Viên Phúc Khang ... ! Hihi ... Viên Phúc Khang .... Sao tim tôi lại đập nhanh khi lần đầu thấy anh như vậy . hihi ... Anh thật là kì quái . - Cơn mê sản , cô không biết rằng mình đang bọc lộ tâm tình trong lòng của mình trước người đang chăm sóc cô , cũng chính ta tên Viên Phúc Khang kia ,
Khi nghe cô nói về mình , anh chợt loạn nhịp tim , tỏ vẻ cực vui mừng , thì ra cô ấy cũng để ý tới mình . Thật không uổn công rồi .... Anh đi lại bên giường cô khẻ lấy chăn đang quấn chặc thân thể của cô , kéo xuống lộ ra khuông mặt đáng yêu như thiên thần của cô , cười nhẹ sau đó hôn lên bờ môi mềm của cô khẽ nói . - " Vậy em yêu Viên Phúc Khang ? "
_ Hihi ! Nếu 1 ly Jelly thì chắc chắn sẽ yêu hihi - ( Cô gái này ham ăn y chan êkip , cho ăn là yêu haizz ) . - cô ôm lấy cái chăn , làm nũng nói .
_ Hàn Nhi ngốc ! Ai cho em Jelly là em đều yêu sao ? - Nghe câu nói đáng yêu của cô , anh có phần dịu dàng , nhưng cũng quán trách , không lẽ cứ ai cho cô ly Jelly thì cô đều yêu , thật sự là không được , cô chỉ được yêu mình anh thôi .
_ Yêu ! Yêu hết . - Cơn sốt có vẻ đã hạ , sắc mặt cô đã bình thường trở lại , cô trả lời lưu loát hơn .
_ Không được ! Em chỉ được yêu Viên Phúc Khang thôi biết chưa hả ? - Anh có vẻ giận khi nghe câu trả lời , liền lấy tay nhéo má hồng mịn của cô .
Giận yêu xong , anh lôi cô ra khỏi cái chăn kia , kéo cô lại người anh , có vẻ anh quên rằng , cô không mặt gì cả , toàn thân hình của cô lộ ra , chiếc khăn lúc nãy anh quấn cho cô cũng đã rơi ra .... Ông trời thật , thách thức lòng người , Anh cố nhắm mắt , ôm cô vào lòng , vật nam tính đã Ố Yea khi chạm vào làn da hé lộ của cô , nhưng vì tương lai tươi đẹp sắp tới ... anh chỉ có thể nhắm mắt đọc thần chú " Kim , Mộc , Thủy , Hỏa , Thổ , Mặt trăng , mặt trời , nước , trái đất , (again) ... " đây là câu thần chú của anh mỗi khi muốn kềm lòng mình lại trước 1 cái gì đó khuyến anh tức giận , khiến anh bàn hoàng , khiến anh sợ hãi và hôm nay anh dùng nó để khiến anh kềm nén dục vọng .
Sau khi niệm thần chú , anh cũng từ từ đi vào giất ngủ , 4h sáng anh lại chợt tỉnh dậy , cảm thấy lửa trong người sao nóng quá , thoáng mắt nhìn xuống thì thấy cô gái nằm kế bên kia thì ra có 1 tật ngủ xấu đến không tưởng . Hình như cô đang mơ cái gì đó mà tay thì xoa ngực anh , chân thì dút lên dút xuống nơi nam tính của anh dần dần với sự cọ sát của cô làm cho không chịu nổi đang Ố Yea . Anh thở dài 1 cái nhẹ nhàng chuyển hướng nằm của cô quay sang bên kia , anh vội đi vào nhà tắm , kì này không còn cách nào khác . anh phải dội nước lạnh thôi .
Cơn dục vọng đã được đè xuống , anh như thối quen chỉ mặt quần ngủ không mặt áo , trên tay cầm khăn lau đầu khô đi ra ngoài , dắt chiếc khăn trên thành ghế rồi đi lại chỗ cô . Nằm nghiêng quay người cô qua để nhìn ngắm cô ngủ , thật là tật xấu , khi vừa bị cánh tay anh quay qua cộ lại ôm chầm lấy người của anh , do vừa tắm xong , mùi xà phồng thơm lại thêm mát mịn , cô lại xoa đầu mình tỏ vẻ rất để chịu . Anh lại không thể nói gì , Lấy tay phải bịch mặt mình cười khổ với cái cách ngủ xấu này của cô . Anh cuối xuống , cắn vào má cô như thể chừng phạt - " Ngốc à ! Em ngủ xấu như vậy , làm sao anh có thể để em đi đây . Anh thật không yên tâm chút nào ! "
Hình như anh cắn khá mạnh và nói khàn vào lỗ tai cô , làm cô mê man tỉnh lại , anh ở đây thấy cô có dấu hiệu tỉnh lại , liền giả ngủ tiếp tay vẫn ôm cô , để xem khi cô thức dậy cô sẽ có phản ứng như thế nào .
_ Uhm ... ! Uhm ..... - cô duội duội mắt sau cơn mệt mỏi , cả người ê nhức , nhưng cô lại cảm thấy rất dể chịu với cái gối ôm này , độ nhớt biếng của cô cũng khá dày , tỉnh rồi mà không chịu mở mắt . Lấy tay ôm chặc cái gối ôm mịn màng , thơm tho kia , 2 tay xoa tới xoa lui đến khi trượt xuống tới 1 cái gì đó nhô lên , căn mềm , săn chắc , trong đầu cô nghĩ " Gối ôm hôm nay lạ quá ! Sao lại có phần nhô lên mềm thế này . lại mát lạnh nữa chứ " . Lúc này cô mới bắt đầu mở mắt ra .
Đập vào mắt cô là cặp ngực săn chắc , mở càng to tròn mắt hơn khi cô nhìn xuống thấy tay mình đang bốp lấy cặp mông của 1 ai đó . nhin về phí chàng trai không mặt áo , nhìn về phía cô , không 1 mãnh dải che thân .... thế là " Ý Ý Ý ...." Cô không thể thở được , lấy tay để chăn lên miệng , hét lên to tròn mắt hơn .... sau tiếng hét dưới chăn , cô liền nhìn thẳng vào gương mặt khá là quen thuộc . chợt tỉnh ! Cô hớ đây là Viên Phúc Khang , người ngồi cùng hàng ghế với cô đây mà ... nhưng sao mà ? sao mà ? sao lại như vậy ? cô nhớ là cô đang chụp hình mà rồi bị chóng mặt , trời đất tối đen , chỉnh mơ màng thấy 1 người đàn ông ôm cô đi .... Không lẽ ... không lẽ là Viên Phúc Khang này sao .
Mắt cô không chớp , cứ nhìn chằm chằm vào Viên Phúc Khang đang nằm ngủ ..... cô dù có chút hoảng sợ , nhưng cứ ngắm lấy khuông mặt đẹp trai kia của anh , cô không thể nào dời đi . Thật ra trong tâm cô hình như tình yêu Sét Đánh đã hiện hồ rõ rệt . Nhịp tim cô loạn khi lần đầu nhìn thấy anh , càng vui mừng hơn khi giữ được liên lạc với anh , nhưng lại rối bời vì sao không mãnh vải che thân nằm cùng giường với anh . Chuyện gì đã xảy ra vậy .....
Cô vò đầu bức tóc để nhớ lại nhưng không thể nhớ được gì ... Như 1 lực hút hồn , cô tự nhiên nằm xuống , mặt kệ chuyện gì xảy ra , nằm đối diện anh , nhìn anh đang ngủ , khẽ lấy tay vút lấy sóng mũi cao đẹp của anh , hàng mi dày công đẹp , cặp lông mày đậm chứng tỏ người có uy quyền . Cô khẽ cười suy nghĩ trong đầu tự nhiên nói ra " Dấu dím cảm xúc , thật sự rất khó chịu anh có biết không ? Em phải làm sao đây ? " Tay vô vút dọc sống mũi của anh , tới chót mũi chợt dừng lại thì bị 1 bàn tay to lớn ấm áp nắm lại . Đôi mi dày công kia mở lên đôi mắt màu hổ phách nhìn cô , đôi môi mềm , không mỏng cũng không dày khẽ nhếch lên - " Vậy thì đừng dấu nữa ! Hãy làm những gì em đang nghĩ " .
Chụp lấy tay cô , anh ôm siết cô vào lòng , đặt lên môi đỏ mộng của cô 1 nụ hôn nồng cháy . Nụ hôn quá mê người làm cho Hồng Nhi cũng không thể kháng cực . cô cũng buông ôm lấy anh đáp trả nụ hôn kia . Do là lần đầu tiên , nên hầu như mọi thức đầu do anh chủ động , dùng lưỡi tách miệng cô ra , đưa chiếc lưỡi rắng chắc của mình vào miệng cô hút lấy mật ngọt kia . Cô lần đầu tiên bị vậy , xấu hổ , thẹn thùng , theo bản năng cô rút lưỡi mình lại , trợn tròn mắt nhìn cặp mắt đang nhíu lại của anh đang mê hồn chiếm lĩnh môi cô không buông .
Như 1 điệu vũ khúc , anh dẫn dắt lưỡi cô vào từ từ đi ra , giống như anh đang dẫn dường cho cô từ trong bóng tôi . dạy cô cách cùng anh hòa vào vũ điệu mật ngọt của anh . Sau một hồi lâu , đến khi cô khổng thở được nữa anh mới buông cô ra . Xấu hổ trước hành động của anh , cô ấp úng nói .
_ Vậy ... vậy .... tối qua ? ... tối qua ? - Hồng Nhi không thể nói nên lời cứ ấp úng tới đó .
_ Ha Ha Ha ! Tối qua thế nào ? Em không nhớ gì sao ? Anh khá là thất vọng đó nha bảo bối - Thấy vẻ xấu hổ của cô anh thật sự muốn chọc để trả thù cô đã hành hạ anh suốt cả buổi hôm qua . nói xong câu khẽ vuốt mũi cô trêu ghẹo .
_ Hở ! Vậy vậy ... chúng ta ? ... đã ..... hix hix - Cô nghe những lời nói đùa của anh tưởng như thật , cô không thể nào nói lên được đều gì ..... lại ngủ qua đêm bên ngoài không báo với ba mẹ . Còn ngủ với 1 người đàn ông không mặt quần áo nữa chứ .. phen này cô chết chắc rồi .
Anh cười phá lên khi cô xấu hỏi càng cao , tin hoàn toàn lời anh nói . - " Em nghĩ anh là kẽ đồi bại thế sao ? Đùa với em thôi , chúng ta đơn giản chỉ nằm ngủ chung thôi " Anh cảm thấy mức trêu ghẹo của mình có quá lố , liền cười lên và giải thích cho cô hiểu .
_ Nhưng Nhưng .... quần áo ? - Cô nghe được , cớ hơi mơ hồ , chỉ ngủ thôi mà sao lại hk 1 mãnh vải thế này .
_ Cái đó là do em .... em lên cơn sốt , nóng trong người em tháo chạy vào nhà tắm , dội nước vào người mà không chịu thay quần áo nên đồ em ướt hết , anh không còn cách nào khách nên đã lột đồ em ra để em không phải cảm nặng hơn thôi . - Anh nhúng vai , vừa đi vào trong nhà tắm vừa giải thích cho cô hiểu .
_ Thì .... thì ra là vậy .... cảm ơn anh .... - Cô mừng vì mọi chuyện không tệ như cô nghĩ , anh quả thật là 1 người tốt .
_ Đồ em đã được thư ký Lâm để ở Sofa em vào tắm rửa thay đồ đi , sau đó anh sẽ chỡ em về nhà . - Làm VSCN xong , anh đi từ phòng tắm ra , đi thẳng vào phòng thay đồ , không quên dặn dò cô .
_ À ! Em cảm ơn ... ba mẹ ... thôi rồi .... huhu - Cô nghe tới về nhà , cô run hơn máy cày .
_ Hôm qua anh đã gọi điện thoại xin phép ba em rồi , em yên tâm - anh biết rằng cô lo lắng điều gì ... liên cất tiếng để cô bớt lo toan .
_ Vậy sao ? cảm ơn anh , cảm ơn anh nhiều lắm . - nghe anh nói thế lòng cô bổng thấy nhẹ hẳn đi , cảm ơn riếu rít sau đó chạy vào nhà tắm .
Anh nhìn theo bóng cô chẳng nói gì chỉ khẽ cười , rồi xoay người đi thay trang phục . Hôm nay , anh chọn ình bộ đồ vest đen , áo sơ mi xanh lá sọc trắng bên trong , cộng với cái cà vạt màu xanh đậm hơn ( nói nhỏ , sở thích của anh ta là Ton Xịt Ton ) , mang đuôi giày tây bóng loán bước ra ngoài nhìn cô . Anh thật đẹp , thật bãnh thật phong độ . Anh nhìn cô cũng si mê không kém , đầm ren trắng rủ hơn gối , vai xẹ nhẹ , tóc cô xoăn tự nhiên .... Thật sự rất giống như lần đầu tiên anh gặp cô , với bộ dạng này cô đã làm anh mê đến tận sương tủy .
_ Đi thôi ! Ba mẹ đang đợi chúng ta . - Anh nhẹ giọng nói cùng cô ..
_ " Ba mẹ đang đợi chúng ta ? " - Chỉ khẽ gật đầu rồi bước đi cùng anh nhưng cô lại lẫm bẫm nói lại câu nói của anh .... hiểu ra được 1 cái gì đó nhưng không dám xác định .
Trên chiếc Lamborghini thể thao 2015 màu vàng đang đậu trước sảnh đợi anh và cô . Cô choáng ngột với chiếc xe , không tin nó là của anh , cũng không nghĩ rằng cô sẽ được ngồi trên chiếc xe đó . Nhưng vừa thoát khỏi suy nghĩ thì cô đã ngồi lên nó lúc nào không hay . Định thần lại quay sang trái thấy anh đang cầm vô-lăng nhìn cô , cười nhẹ nhàng bảo . " Giữ chặc " . Vừa dứt lời , anh phóng thật nhạnh đến nhà cô . 20p sau chiếc xe đẳng cấp quốc tế kia đã đậu trước ngôi nhà mộng mơ của cô .
Chuẩn bị bước xuống , anh bị cô nắm tay lại . tiếng lại gần - " Chút nữa ! Có nghe gì . thì cũng chỉ nên im lặng , không được trả lời " - Anh dặn dò cô 1 chuyện rất bí mật , rằng cô không được trả lời khi nghe bất kì cái gì . cô có đôi chút khó hiểu nhưng mà vẫn gật đầu , rồi nhanh xuống xe .
_ Ba , mẹ , con đã về - vội đẩy cửa vào chạy vào trong thấy ba mẹ đang ngồi trên bàn ăn sáng . Cô liền lớn giọng chạy đến
_ Con gái đã đỡ hơn chưa ? - Hồng Linh lo lắng cho cô con gái bảo bối của bà ôm chầm lấy cô xoay người cô như dế nhìn trước nhìn sau .
_ Con không sao .... con không sao hết á mẹ . - Hồng Nhi choáng váng với cách quoanh 360 độ của mẹ . hơi loạn choạng nói
_ Tốt , vậy được - nghe con gái trả lời , bà có vẻ hài lòng liền bỏ con gái ra .
_ Về rồi à . - sau lưng cô giọng trầm ấm quen thuộc cất lên .
À thì ra tiếng của ba cô , cô xoay lại chạy lại ôm lấy ba .
_ Chào cả nhà ! - đang ôm lấy ba ổng nhiên phía sau có giọng nói trầm nhẹ vang lên , cả nhà cùng quay đầu lại nhìn về hướng giọng nói vừa rồi thì ra là anh .
_ Chào cậu ! Mời vào nhà - Ba đặt cô con gái bé nhỏ của mình xuống khách khí mời vì khách nam kia vào nhà .
_ Cậu đến từ Thượng Hải ? - Sau khi ngồi xuống , ba của cô dùng tiếng của mình để nói chuyện với anh .
_ Dạ vâng ! Cháu là người Thượng Hải ! - Lễ phép trả lời
_ Cậu tên gì ? - ông đi thằng vào vấn đề
_ Dạ ! Cháu tên Viên Phúc Khang thưa bác - Chậm rãi trả lời Hàn Nguyên Thanh , không 1 chút do dự . rất kiên quyết , chứng tỏ uy quyền của mình
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
50 chương
103 chương
32 chương
10 chương
24 chương
33 chương
18 chương