Cơ động phong bạo
Chương 82 : Thiên nhưỡng chi biệt
Dịch giả: Matahari
Nguồn: 4vn.eu
Hiện tại ngay cả các giáo quan ma quỷ cũng khó mà khống chế…
Các đệ tử khác tự nhiên cũng đòi sự công bình, dựa vào cái gì mà ba người nọ được, mà bọn họ lại không được, đối với loại đấu chí này, các giáo quan cũng tuyệt đối ủng hộ, chỉ cần cảm thấy mình có năng lực đều có thể thử, chỉ cần có thể chiến thắng bất cứ chiến sĩ nào trong căn cứ thì có tư cách tự do an bài kế hoạch, có thể không cần tham gia huấn luyện sắp tới của Alan, tự nhiên không thiếu người tự tin, lập tức có mười mấy người muốn khiêu chiến, những người này đa phần thuộc cơ chiến hệ, mặc dù chỉ mới là đệ tử, nhưng thân thể cũng không kém, hiển nhiên bình thường cũng đều huân luyện nghiêm khắc.
Bọn họ được Hầu Tử giáo quan dẫn vào, ước chừng mười lăm phút sau, giáo quan một mình đi ra, tuyên bố mười ba học sinh dũng cảm này đều đã bị thương, cần đưa vào trạm xá gấp, nhưng cũng sẽ không được chậm trễ huấn luyện dã ngoại sinh tồn lần này.
Hy vọng của những người khác lập tức vỡ tan nhưbong bóng xà phòng, cho dù vẫn có người tự tin nhưng cũng không muốn mạo hiểm, đấu với các chiến sĩ đã được huấn luyện, nguy hiểm quá lớn, hơn nữa có bị thương cũng phải tiếp tục huấn luyện, cái giá phải trả quá lớn.
Mọi người dường như chờ mong Hoàng Triêu Dương và Lilan Carlos, nhưng biểu hiện của hai người này phi thường trầm tĩnh, cũng không có ý định khiêu chiến, có lẽ hai người cũng không quá am hiểu võ thuật.
Hai tháng nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, ba người Lý Phong cũng rất là thỏai mái, có thể thấy Salta thật sự muốn từ Lý Phong có tehẻ học tập khiến cho sức mạnh ngày càng tăng cường, đối với việc Lý Phong an bài huấn luyện trọng lực làm nền tảng cũng không chút oán hận, mặc dù nhàm chán, nhưng mỗi ngày đều hoàn thành, thấy vậy Lý Phong cũng có chút xấu hổ, hắn bình thường cũng rất cố gắng, bất quá so với Salta vẫn kém một chút, chỉ là ma quỷ huấn luyện của Ma quỷ kim cũng không phải ai cũng có thể hưởng thụ được, đại khái nếu đổi lại là Salta, muốn còn không được, một chút oán hận cũng không có.
Lý Phong từng thử thăm dò hỏi qua tình hình của Đường Linh, đối với việc này, Đường Linh cũng không có giấu diếm, nàng xác thật có dị năng về mặt tinh thần, bất quá chỉ là đối với một vài người hoặc là sự vật có đơn giản thì có cảm giác phán đoán mạnh yếu khác nhau, đừng nói là công kích, cho dù dùng ý niệm nâng một cái chén cũng không thể, đối với việc này, Lý Phong cho rằng dưới tình huống nguy hiểm thì tiềm lực đã bộc phát, nhưng không ổn định, về mặt tinh thần so với thân thể cũng rất là khó khăn, sau khi trở lại trường học thì cũng phải nghiên cứu một chút.
Cũng không biết là giáo quan trở nên có lương tâm, hay là cấp trên có chỉ thị, đối với mấy người Lý Phong cũng rất là thỏai mái, đương nhiên những cơ mật trong quân đội vẫn là không thể động đến, nhưng một ít phương thức huấn luyện, sách vở về lý luận chiến thuật quân sự có thể tùy ý mà học.
Tai đây đương nhiên sẽ không phải cất dấu những thứ vô dụng, Salta đối với những cái này không có hứng thú, Lý Phong quả thật phi thường muốn học hỏi, nếu như thật muốn tham gia chiến đấu, cho dù bản thân có thực lực mạnh đến thế nào đi nữa, đầu óc vẫn là ưu tiên sóo một, hơn nữa sức lực của con người có hạn, cũng phải sử dụng đến các phương pháp khác, Lý Phong cho tới bây giờ chưa từng qua tin vào sức mạnh của con người, điểm này tại rừng rậm ma quỷ đã bị giáo huấn qua, ở nơi này những đám quái vật hạng trung, nhưng cho dù là quái vật cực mạnh cũng không dám trêu chọc chúng nó, bởi vì khi chúng nó công kích luôn cùng nhau xông lên không chết không ngừng, hơn nữa Lý Phong cũng muốn làm tướng quân… Mặc dù chỉ là giấc mộng!
Được Salta kích thích, bản thân hắn cũng tăng mạnh trọng lực huấn luyện, chỉ bất quá khi có người thì dùng bốn lần, khi không ai thì sử dụng năm lần, vì để bù cho việc trọng lực không đủ, phải tăng mạnh phụ trọng, dù sao trong quân đội cũng không thiếu khí tài, nếu như trực tiếp sử dụng tám lần… Có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Ngoại trừ việc huấn luyện thân thể, huâấ luyện bắn súng cũng là một hạng mục huấn luyện, bất quá mục đích chỉ là để cho các đệ tử hiểu rõ cách sử dụng mà thôi, nhưng đối với mấy người Lý Phong tự nhiên không phải như thế, cơ hội khó được như vậy, luyện tập với sung thật đạn thật chính là phi thường tốt, chỉ bất quá giáo quan cũng có chút rất tốt.
Lý Phong bắn súng cũng không phải hoàn toàn mười, ngược lại bảy tám chín mười, mười chín tám bảy cứ bắn loạn lên, biểu hiện cũng chỉ là đệ tử thường thường bậc trung, cũng làm cho những người chú ý đến hắn cũng thoáng thất vọng, xem ra tên đệ tử này cũng không phải thật là không chỗ nào là không thể, chỉ có thể nói cũng có chỗ tương đối ưu tú mà thôi, đương nhiên thành tích tống hợp cũng tương đối hiếm thấy.
Không biết tại sao nhìn tình huống như vậy, Tiger ngược lại có chút thoải mái, có nhân tài nhược điểm mới gọi là người, nếu như người này thật sự không chỗ nào là không thể, thật sự muốn đưa đi mà mổ xẻ ra nghiên cứu một chút, người bình thường cũng không thể như thế được.
Ba người bận rộn ngày này qua ngày nọ, các đệ tử khác cũng không nhàn rỗi, đệ tử cấp A của Học viện quân sự Alan thật sự rất giỏi, các đệ tử còn non nớt trải qua gian nan của huấn luyện dã ngoại sinh tồn đã rất nhanh học được rẩt nhiều thứ, cũng lập tức rất nhanh thích ứng với hoàn cảnh, ví dụ như nửa đêm khẩn cấp tập hợp, vừa mới bắt đầu không có chỗ nào nghiêm chỉnh cả, ba hàng bốn lối, hai lần sau đó, đã có thể trong thời gian quy định tập hợp xong, giáo quan ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cũng có điểm bội phục, dù sao một đám đệ tử này đã có thể thực hiện được một bước tiến cần phải có ý chí kiên định và lòng tự tôn, để trở thành một quân nhân đích thực.
Sau một tháng thích ứng, sang tháng thứ hai các đệ tử của Alan đã thể hiện được phogn cách của mình, trong huấn luyện đã bắt đầu tranh cường háo thắng, dù sao cũng đều là nhân tài ưu tú, mà tương lai đều có thể trở thành nhân vật then chốt của USE.
Ngày càng già dặn hơn, vĩnh viễn không thể khinh thường người tuổi trẻ.
Hai tháng huấn luyện quân sự chấm dứt, các đệ tử đều tập trung thành đội hình, đều ngẩng cao đầu ưỡn ngực, đã ra khí chất quân nhân, so với ngày đầu đến đây quả thật khác nhau một trời một vực, loại thay đổi này không chỉ là bề ngoài, mà còn là trong nội tâm, mỗi người đều trở nên kiên cường hơn.
Tiger cùng bốn vị giáo quan cũng lần đầu tiên lộ ra vẻ tươi cười, Tiger nói một câu "Mọi người cũng khỏe chứ" để kết thúc, đơn giản mà phát ra từ nội tâm, mặc dù chỉ là hai tháng, có lẽ sau này cũng không có cơ hội gặp lại, nhưng không thể nghi ngờ đây là thời khắc quan trọng của các đệ tử.
Trong khi mọi người còn đang đa sầu đa cảm, các giáo quan môn đã rời đi, cũng không có đưa tiễn gì, một vài cô gái cũng thương cảm rơi lệ, nhưng quân nhân chỉ đổ máu chứ không rơi lệ.
Đám người Hầu Tử cũng không phải là sắt đá, bọn họ cũng từ các đệ tử học được không ít thứ, nói thật trước kia tại TIN cũng quên mất những thứ này, lần này tới đây đối với bọn họ có lẽ cũng là chuyện tốt, về phương thức cân nhắc vấn đề cũng xảy ra một số thay đổi, mà bởi vì đợt huấn luyện quân sự thành công tốt đẹp, bọn họ cũng lại được trở về TIN, thân phận bọn họ đã trải qua xử lý để biến mất, sau này có một số đệ tử gởi thư cũng đều bị gởi trả lại, bởi vì những người nhận thư đã không còn tồn tại.
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
Truyện khác cùng thể loại
118 chương
128 chương
153 chương
128 chương
66 chương
23 chương