Cơ động phong bạo
Chương 13 : Rừng Rậm Ma Quỷ
Dịch giả: Matahari
Nguồn: 4vn.eu
Qua phần Huấn luyện cơ bản, Lý Phong chắc mẩm bước tiếp theo sẽ là thứ mà hắn hằng mơ ước: học lái Chiến sĩ cơ động. Tuy nhiên hắn đã nhầm to...
Ma Quỷ Kim vẫn bắt hắn tiếp tục rèn luyện cơ thể. Nói theo cách của nó, nếu như nền tảng cơ bản của Lý Phong không quá kém thì bước thứ hai này mới là phần đầu tiên, không phải "lớp mầm lớp chồi" như một tháng vừa rồi.
Câu nói của Tiểu Kim không khỏi khiến Lý Phong dở khóc dở cười. Trong trường học, thể lực của hắn luôn luôn đứng đầu cả khối, nếu khám tòng quân thì khẳng định không luyện tập gì thêm cũng đủ để vào ngay đặc công, vậy mà lại bị chính đồ chơi của mình "vùi dập" một cách không thương tiếc.
Vậy là mang trong mình một trời bất mãn, Lý Phong thất thểu bước vào phần hai...
Phần hai của chương trình huấn luyện, chủ yếu nhằm cho đối tượng thích nghi với môi trường và điều kiện thực chiến. Không phải là điều khiển Chiến sĩ cơ động tham gia giao chiến, mà chính bản thân phải tự lực xông lên!
Sân tập tiện nghi dần tan biến, thay vào đó là một khu rừng nguyên sinh rậm rạp. Nhìn những cây cối với đủ mọi hình thù cổ quái, cảm giác đầu tiên của Lý Phong là mình sắp trở thành diễn viên điện ảnh... Có điều hắn biết, nếu đóng không tròn vai thì cái giá phải trả không phải là những lời mắng mỏ của đạo diễn mà là mạng sống của chính mình. Chỉ một mảy may không cẩn thận, cái mạng nhỏ xíu này chắc chắn gonna with the wind.
Tuy Ma Quỷ Kim nói, căn cứ theo trình độ cơ thể hắn mà thiết kế bài tập, nhưng sau giai đoạn một thì Lý Phong tuyệt không còn dám tin lời nó nữa rồi. Nếu không phải bản thân hắn đủ kiên cường, lại có quá nhiều tâm nguyện chưa hoàn thành thì chắc chắn trong một tháng vừa rồi đã vài chục lần buông xuôi. Tin theo lời của đồ người máy này, chi bằng đập đầu chết đi cho rồi!
Song một khi đã đến đây, có thế nào cũng không thể khuỵu ngã. Vả lại Lý Phong cũng ngấm ngầm cảm thấy, nếu thực sự có thể sống qua lân này, hắn sẽ đạt bước tiến bộ khó thể tưởng tượng nổi.
“Chủ nhân! Môi trường này là Rừng rậm ma quỷ, một trong những hành tinh mà văn minh Maya chinh phục được. Khoa học kỹ thuật không có gì nhưng sức chiến đấu rất ngoan cường, sinh vật ở đây chia thành hai loại thực vật và động vật, ngài phải sống ở đây một tuần lễ!” Âm thanh máy móc của Tiểu Kim vang lên.
“Ừm... cũng chỉ là hệ thực vật động vật quái vật như trong game hả? Ưu khuyết điểm của chúng là gì, còn trang bị của ta?”
Lý Phong và Tiểu Kim đang ở ngoài bìa rừng, đang ở lì trong phòng đột nhiên đổi thành khung cảnh bên ngoài, điều đó cũng khiến Lý Phong có chút cảm giác mới mẻ. Có điều sau một tháng huấn luyện gian khổ, sự hiếu kì của hắn đã bị đẩy xuống hàng thứ hai, nhiệm vụ lúc này là sống, phải sống sót!
“Ưu khuyết điểm của đối thủ ngài phải tự tìm hiểu phát hiện. Để phù hợp với thực tế, vũ khí của ngài chỉ có một thanh đao Alfa, phù hợp với trình độ khoa học kĩ thuật trong thế giới của ngài. Chú ý rằng hệ thống nhu cầu tự nhiên của ngài đã được mở lại, nếu ngài ăn uống không đủ, sức chiến đấu sẽ giảm sút...”
“Thôi đi, thôi đi! Tiếp theo khỏi cần nói nữa ta cũng biết...!” Bà nội ơi, "sức chiến đấu giảm sút", chẳng phải sẽ over tắp lự ư?
“Vậy thì kính chúc chủ nhân thuận lời, qua được cuộc thử nghiệm!” Ma Quỷ Kim cung kính cúi đầu, khẽ đập đôi cánh rồi biến mất, để lại trên mặt đất một thanh đao hợp kim Alfa...
Nhặt vũ khí duy nhất lên, Lý Phong thầm trừng mắt nhìn tên "nô bộc" có một không hai của mình. Làm chủ nhân như hắn đây, có lẽ trên đời này chẳng còn ai thứ hai có "vinh hạnh" ấy nữa!
“Thử nghiệm bắt đầu, hãy vào rừng rậm sau ba giây! Thời gian đếm ngược bắt đầu, ba, hai, một...”
Âm thanh đều đều từ thinh không vang lên, Lý Phong bặm môi lao về phía khu rừng. Đồ người máy đáng chết này không nể mặt chút nào, đến một phút chuẩn bị cũng tiếc rẻ!
Vừa vào trong rừng, trước mắt bất chợt tối sầm lại, liên hệ với ngoại giới gần như bị cắt đứt hoàn toàn. Lý Phong đứng yên một chỗ, thận trong nghe ngóng mọi thứ xung quanh. Hắn lờ mờ hiểu ra, đây sẽ là cuộc sát hạch tính mạng thực sự!
Tuy chưa hề được huấn luyện thực chiến, nhưng những cảnh này trên sách báo và phim ảnh hắn đã thấy không ít. Theo như các nhân vật trong xi-nê, khi chưa biết gì trước tiên phải tìm một hơi an toàn trú ẩn đã...
Chỉ mất vài giây là Lý Phong đã quen với ánh sáng trong rừng. Rừng rậm thực sự vừa tối tăm vừa sâu hun hút, trong khi tất cả cây cối hắn nhìn thấy đều hoàn toàn xa lạ. Dù là cao vút, lùn tịt, trơn tru hay khúc khuỷu, chắc chắn một điều là không loài nào ở đây giống như trên Trái đất... Dù sao đã trải qua một tháng khổ luyện, Lý Phong hiện có không ít bản lĩnh. Hắn duy trì tinh thần ở mức đề phòng thích hợp, chậm rãi dựa lưng vào một thân cây khổng lồ không biết tên là gì. Loài cây này không có lá, mà giống như một củ cà rốt màu xanh đen trồi lên trên mặt đất, tất nhiên ngoại hình của nó trông hết sức khó coi.
Lý Phong ấn một tay lên thân cây, tay kia cầm chắc thanh đao hợp kim. Một khi Ma Quỷ Kim đã để đao lại cho hắn, chứng tỏ sức mạnh đôi tay là hoàn toàn không đủ. Vì thế Lý Phong không thể để mất thanh đao này.
Trong vòng một tháng vừa rồi, ngoài việc trải nghiệm bài huấn luyện ma quỷ của Tiểu Kim, hắn cũng luyện được thêm thói quen suy ngẫm trước khi hành động. Tiểu Kim vốn đang bị đoản mạch, rất nhiều chuyện không thể giải thích rõ ràng, vì thế Lý Phong không thể không bắt buộc tự tìm hiểu.
Khá nhiều khi những phán đoán chuẩn xác đã mang lại không ít lợi ích cho hắn. Lý Phong dần dần hiểu ra, trí tuệ trong chiến đấu quan trọng chẳng kém gì tay chân, rất nhiều chuyện dùng đầu giải quyết còn hiệu quả gấp bội khi động thủ.
Xung quanh vẫn là không khí im lặng chết chóc, chốc chốc từ sâu thẳm trong rừng ẩn hiện truyền ra những hơi thở cố nén, xen lẫn vài ba tiếng gầm kì quái. Không biết đó là ảo giác hay thực sự tồn tại, chỉ có một điều chắc chắn, con đường sắp tới của Lý Phong nhất định không hề phẳng lặng...
Bất thình lình, Lý Phong nhanh như chớp lao khỏi thân cây, xoay người lại...
Nếp gấp xù xì giữa "củ cà rốt" hóa ra là một cái miệng khổng lồ, cái miệng đó đang nhe ra, hàm răng sắc nhọn nghiến ken két đinh tai nhức óc. Mới vài giây đó, toàn thân Lý Phong đã ướt sũng vì thực dịch nhỏ từ miệng quái vật xuống...
Nếu không phải vừa rồi linh giác hắn cảm nhận được sát khí chợt dâng lên từ thân cây, có lẽ giờ này Lý Phong đã vui vẻ nằm yên trong miệng củ cà rốt đáng yêu này rồi!
Biết rõ trong khu rừng này cả cây cối cũng là quái vật mà vẫn dựa vào cây để nghỉ ngơi, vừa rồi đúng là Lý Phong đã quá sơ ý! Từ lý thuyết đến thực hành xem ra là một khoảng cách không nhỏ, nhiều khi cách nhau bằng cả một tính mạng...
Lần sau có lẽ sẽ không may mắn như vậy đâu, đúng là đồ quái vật đáng chết!
Lý Phong không bỏ chạy, bởi hắn nhận ra xung quanh không hề có quái vật khác tới trợ chiến, chính "củ cà rốt" đó cũng không lập tức lao đến. Đây chính là cơ hội hiếm có để thử sức bản thân, cũng như tìm hiểu rõ hơn về khu rừng này!
Hắn cầm chắc đao hợp kim, chầm chậm chuyển vị trí. "Củ cà rốt" vẫn nhe hàm rằng sắc nhọn lắc lư tại chỗ, những dòng nước miếng nhễ nhại chảy xuống. Chân của nó đúng là vùi trong đất như rễ cây, tuy nhiên vẫn di chuyển được, chỉ là tốc độ tương đối chậm chạp.
Đòn tấn công vừa nãy của nó hoàn toàn không chậm. Quan sát một lát, Lý Phong đã cơ bản nắm được những đặc điểm của đối thủ.
Hắn từ từ quỳ xuống, nhặt một hòn đá bất ngờ ném thẳng vào mắt "cà rốt", đồng thời lao nhanh tới, đao Alfa nhanh như chớp quét một đường trên cơ thể đối thủ. Không mong lập công, chỉ cần không trượt là được!
Cảm giác va chạm hết sức kỳ lạ, chẳng khác vừa chém vào một lớp cao su. Đao Alfa cứa một đường trên da đối phương, một chất dịch xanh thẫm từ trong cơ thể nó túa ra, nhưng chắc chắn không phải là vết thương chí mạng...
"Quái vật cà rốt" chính thức bị chọc giận, nhe nanh múa vuốt xông về phía Lý Phong. Đối với hắn mà nói đó lại là một cơ hội tốt, Lý Phong đã nhận ra đúng như lời Tiểu Kim, đám quái vật này cơ thể rất chắc khoẻ, đáng tiếc trí tuệ lại thấp kém. Những đòn tấn công của nó trông có vẻ điên cuồng, kỳ thực lại chứa rất nhiều sơ hở. Hơn nữa hắn đã phát hiện thấy, bên dưới cái miệng khổng lồ kia có một nơi rất đặc biệt, dù đang ở vào trạng thái phấn khích cực độ, "củ cà rốt" vẫn không quên che chắn, cố gắng dùng cằm lấp kín chỗ đó...
Trước đây một tháng, nếu gặp phải quái vật này thì Lý Phong ngoài đợi chết ra có lẽ chẳng còn cách nào khác. Bây giờ hắn mới rõ, những bài luyện tập trước khi gặp Tiểu Kim đúng là quá nhỏ nhoi!
Chỉ cần sau một tháng "huấn luyện ma quỷ", khi đối diện với chết chóc và quái đản, Lý Phong cơ bản đã có thể bình tĩnh đáp trả. Trước hết hắn không tiến mà lùi lại lấy đà, trước khi móng vuốt của "Củ cà rốt" bổ đến bất thình lình lao về phía trước, đầu húc thẳng vào cằm đối phương, thanh đao Alfa đâm thẳng vào nơi hiểm yếu vừa bị chiếc cằm bật lên làm lộ ra...
Có lẽ đây là thời khắc mấu chốt của lần thử nghiệm sinh tử này. Lý Phong gầm lên một tiếng, hết sức bình sinh dồn vào hai tay cầm đao, ấn mạnh xuống...
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
50 chương
89 chương
66 chương
126 chương
10 chương