“Tiểu thư, người đang nói gì vậy?” Tiểu Đào khiếp sợ nhìn nàng, một người có tri thức hiểu lễ nghĩa như tiểu thư sao lại mắng chửi người như vậy. “Tiểu Đào, ngươi có thể tìm một bộ y phục cho ta không?” Vân Phi Tuyết lôi kéo nàng trở lại trong phòng, hỏi, hiện tại quan trọng nhất là mặc quần áo cho tử tế, rồi sau đó nghĩ cách chạy đi. “Vâng, em đi lấy, của hồi môn của tiểu thư không hề thiếu quần áo.” Tiểu Đào gật đầu nói, trong vương phủ cũng không hạn chế tự do của nàng. Rất nhanh, Tiểu Đào mang một bọc vải đến: “Tiểu thư, quần áo của người đều ở trong này, người muốn mặc bộ nào?” “Bộ này được rồi.” Vân Phi Tuyết tiện tay rút ra một bộ y phục màu xanh biếc. Trút bỏ hỉ phục đỏ thẫm, Tiểu Đào mới phát hiện, giữa hai chân nàng đều là vết máu, cái mũi đau xót, nước mắt không nhịn được rơi xuống, không biết tên Vương gia ma quỷ kia đã hành hạ tra tấn tiểu thư như thế nào, đau lòng khóc nói: “Tiểu thư, người có khỏe không?” “Tiểu Đào, ta không sao, đến giúp ta mặc quần áo. ” Tiểu Đào quan tâm khiến Vân Phi Tuyết cảm thấy ấm áp trong lòng, giọng điệu cũng ôn nhu an ủi nói. “Vâng.” Tiểu Đào nhanh tay mặc quần áo cho nàng, đột nhiên phát hiện, sau khi mất trí nhớ tiểu thư kiên cường hơn so với trước kia. Mặc quần áo chỉnh tề, Vân Phi Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng biết chỉ có lúc nửa đêm, lúc mọi người mệt mỏi nhất, nàng mới có cơ hội chạy đi, thu hồi ánh mắt, trước hết tìm hiểu rõ tình trạng hiện nay, biết người biết ta bách chiến bách thắng, suy nghĩ một chút hỏi: “Tiểu Đào, ngươi có thể nói cho ta biết,ta là ai? Tên Vương gia kia là ai? Hôm nay là ngày ta cùng hắn động phòng hoa chúc sao?” “Vâng”. Tiểu Đào gật gật đầu, sau đó nói: “Tiểu thư tên là Vân Phi Tuyết, là tam tiểu thư của Vân gia, bởi vì lớn lên xinh đẹp, lại tài đức vẹn phần, lại do phu nhân sinh ra, nên rất được sủng ái, nhưng chính vì như vậy mới xảy ra chuyện, tiểu thư cũng mới gặp phải bất hạnh này.” đôi mắt của nàng ảm đạm đi, tiểu thư khi còn sống đã tự vẫn. “Vì cái gì?” Vân Phi Tuyết nghe thấy vô cùng hồ đồ, nghi hoặc khó hiểu. “Tiểu thư, Vương gia tên là Tiêu Nam Hiên, mọi người gọi hắn là Quỷ vương, độc ác vô tình, đáng sợ nhất là trong ba năm, hắn thú 9 Vương phi, trong đó Vương phi thứ 3 đã bị điên, Vương phi 6 bị ngớ ngẩn, còn lại đều là sau ngày động phòng liền được khiêng ra ngoài………” Vân Phi Tuyết cả kinh, hắn đã tra tấn đến chết sáu người, bức điên, bức ngốc hai người, nhưng vì cái gì hắn lại làm vậy? Cừu hận nữ nhân? Nhưng, nàng rất nhanh có thể hiểu, trong đêm động phòng nhục nhã như vậy, nữ nhân cổ đại còn có mặt mũi mặt mà sống sao, chết chính là giải thoát. “Cho nên mọi người đều thực sự sợ hãi hắn, sợ hắn để mắt đến nữ nhi của mình, lão gia vốn cũng rất lo lắng, nhưng tiểu thư chưa đầy mười sáu tuổi, căn cứ luật pháp không thể thành thân, hôm trước tiểu thư vừa mới sinh nhật tròn mười sáu tuổi, ai biết hôm sau Quỷ vương đột nhiên đến phủ cầu hôn, muốn thú tiểu thư làm Vương phi thứ 10, phu nhân cùng lão gia nào dám không theo, biết rõ là tiểu thư đi chịu chết, nhưng cũng không dám không đáp ứng, tiểu thư, người xem.” Tiểu Đào nói xong, cởi bỏ quần áo bên ngoài…….. Vân Phi Tuyết liền thấy bên trong nàng mặc một thân áo trắng, hẳn là tang phục, không cần phải nói, đó chính là quần áo chuẩn bị để chịu tang nàng. “May có ông trời phù hộ, tiểu thư không có việc gì, chỉ là mất trí nhớ, hiện tại không cần, em phải cởi nó ra.” Giọng điệu Tiểu Đào mang theo cảm giác sống sót sau tai nạn, muốn cởi tang phục màu trắng ra. “Tiểu Đào, mặc đi.” Vân Phi Tuyết ngăn cản nàng, bởi vì tiểu thư thật sự của nàng đã đi rồi, nàng vẫn nên mặc, bản thân chẳng qua chỉ là một kẻ thế thân mượn hồn phách. “Vâng.” Tiểu Đào tuy không rõ vì cái gì tiểu thư muốn nàng mặc, nhưng vân nghe nàng mặc vào. Vân Phi Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng không quan tâm hắn là hạng người gì, cũng không quan tâm hắn có bao nhiêu cừu hận đối với nữ nhân, không liên quan đến nàng, việc nàng phải làm bây giờ, chính là rời khỏi nơi này. Nhìn vào màn đêm, thời gian cũng không sai biệt lắm rồi, nàng phải chuẩn bị chạy trốn rồi.