Kỳ thực nói thật, Bách Lý Thương Mặc nói những lời này cũngkhông hàm nghĩa đặc biệt gì cả Giống như một người lớn đang nói với một đứa trẻ là không cầnphải sợ vậy Ở trong ý niệm của Bách Lý Thương Mặc, Bách Lý Thần đươngnhiên là cháu gái của nàng, tự nhiên cũng là vãn bối, còn là hài tử Cho dù nàng ở thời điểm đột phá lên Đại Thành kỳ, trước mắtcó hiện lên hình ảnh của Bách Lý Thần đinữa, thì cũng chỉ nói rõ Bách Lý Thần chính là lo lắng của nàng. Từ lúc phụ mẫumất đi, rồi tới khi ca ca mất tích, thế giới của Bách Lý Thương Mặc chỉ có mộtngười. Tuy nàng là chưởng môn, nhưng nàng cũng là một con người, một nữ tử côđộc. Con đường tu tiên cực kỳ chậm rãi, chân chính có thể thành đạo rất ít.Trước đây nàng tu tiên là vì muốn thoát khỏi ràng buộc, còn hiện tại, nàng chỉlà đơn thuần không có việc gì làm đi tu tiên mà thôi. Bởi vì trong thế giớisống của nàng đã tìm không ra chuyện thứ hai để làm Mãi đến khi trong lòng Bách Lý Thương Mặc bắt đầu có thêm một hài tử là Bách Lý Thần, nàng mới từ từ chậm rãi có chút đổi thay Ngươi nhắc tới từ ái tình này, thực sự là không biết bao giờ mới thành hiện thực!! Vì vậy, Bách Lý Thần vui vẻ cũng chỉ là vui vẻ lầm mà thôi Bất quá xét tương đối mà nói, đây cũng coi như là có chút tiến triển. "Tần Chưởng môn, ta mong muốn chuyện như vậy sẽ không phát sinh lần thứ hai." Bách Lý Thương Mặc nhìn Tần Thiên ánh mắt rất lạnh, từ đầu tới cuối nàng cũng không thèm nhìn Tần Liễu liếc một cái. Y như coi Tần Liễu người này chỉ là không khí mà thôi. Có lẽ nói thân phận của Bách Lý Thương Mặc cũng không thể hướng Tần Liễu làm khó dễ, vì vậy cũng chỉ có thể đem lửa đạn quay sang chống lại Tần Thiên. Tần Thiên làm Chưởng môn Thiên Đạo Tông nói như thế nào cũng là bá chủ một phương, trong Tu Chân Giới khiến nhiều ngưỡng vọng. Nhưng hôm naybởi vì ái nữ Tần Liễu mà bị chỉ trích, hết lần này tới lần khác bị đuối lý, sắc mặt tự nhiên trở nên bất đắc dĩ "Bách Lý Chưởng môn yên tâm, nghịch nữ này, ta nhất định sẽ hảo hảo giáo huấn nàng! Trước khi lục đại môn phái tỷ thí, nàng sẽ không có khả năng cùng đồ nhi của Bách Lý Chưởng môn gây phiền phức nữa" Tần Thiên mặt tối đen nghiêm lại nói, sau đó quay người nói với các đệ tử còn lại nói " Còn nhìn gì nữa, đem nàng về cho ta!!"" "Cha --" Tần Liễu không muốn nghe theo, đang tínhphản bác lại liền bị một cái tát vào mặt "Người đánh ta?!" ngạc nhiên nhìn Tần Thiên. Trước đây bất luận nàng có hồ đồ thế nào, cha nàng cũng không có động thủ đánh nàng. Lần này cư nhiên lại vì kẻ hỗn đản này mà nỡ ra tay?! Tốt, lần này tất cả hận thù sẽ tính toán lên đầu Bách Lý Thần "Người chưa từng có đánh ta qua, hiện tại người cư nhiênvì tên hỗn đãn này mà đánh ta?! Nếu không phải nàng nói...." Tần Liễu thực sự là hận chết Bách Lý Thần. Nàng là nữ tử cổ đại, tuy rằng là người tu chân nhưng vẫn mang quan niệm cổ đại. Người ta chưa lấy chồng mà nói người ta PP như vậy, làm sao không điên cho được? cũng khó trách Tần Liễu muốn rút kiếm "Câm miệng, đã làm sai còn không biết hối cải, ta thế nào lại có loại nữ nhi như ngươi?!" Tần Thiên cũng rất tức giận, nói ra mà không nghĩ lại Tần Liễu đáy mắt rưng rưng, quay đầu lại tất cả đều là hận ý phát tiết lên trên người Bách Lý Thần: "Bách Lý Thần, lần này tỷ thí ta và ngươi không chết không dừng lại!" Nói xong, cũng không kiêng nể ánh mắt người khác, trực tiếp hô kiếm quyết. Khiến thanh kiếm đang nằm trên mặt đất liền trở lại trên tay Tần Liễu. Không thèm nhìn lại bất kỳ người nào, trực tiếp xoay người bước đi Bách Lý Thần không nghĩ tới tính tình Tần Liễu lại cương liệt như vậy, nàng bất quá chỉ muốn đùa một chút, vậy mà tiểu thư này lại trở nên nghiêm trọng thế. Đặc biệt là ánh mắt kia của Tần Liễu, khiến Bách Lý Thần thoángcó chút áy náy. Nàng đến tột cùng lại tức thành thế này?! Lệ quang lóe lên, đôi mắt tràn đầy hận ý, loại này khí thế chính là thật muốn phân chia ta sống ngươi chết mà "Bách Lý Chưởng môn, xin lỗi, ta phải đi trước!!." Tần Thiên nói cho cùng cũng xót cho nữ nhi nhà mình. Thế nhưng hắn cũnglà chưởng môn, quy củ luôn luôn phải giữ. Đặc biệt lại là trước mặt ngũ đại mônphái chưởng môn, hắn không phạt nàng, thì còn có kẻ nào phục Bách Lý Thương Mặc gật đầu, đối với những việc thị phi này,nàng cho tới bây giờ đều không có thèm quan tâm Lần này chuyện tình xích mích lại khiến các chưởng môn khác cũng có chút xấu hổ, đặc biệt là người làm chủ nhà như Mạc Phi Hoàng: "Bách Lý Chưởng môn, ta thấy người nên cùng lệnh đồ trở về nghỉ ngơi. Chuyện tình lầnnày, chắc chắn Tần chưởng môn sẽ cho người một lời giải thích rõ ràng!!" "Ân, như vậy cũng tốt." Bách Lý Thương Mặc thấy bộ dạng Bách Lý Thần còn có chút sợ, cũng liền đáp ứng."Thần nhi, chúng ta đi nghỉ ngơi trước." "Nga." Bách Lý Thần nhân cơ hội cầm lấy tay Bách LýThương Mặc, sau đó giả bộ dạng như rất nhát gan, "Tốt, cô cô." Mọi người thấy dáng dấp Bách Lý Thần như vậy, lại liên tưởng đến Tần Liễu lúc nãy, liền khẳng định chắc chắn là Tần tiểu thư khi dễ người ta. Tần tiểu thư ác danh trong lục đại phái ai mà không biết, mà Bách Lý Thần bộ dáng nhu thuận thế này thật không có khả năng đi khi dễ Tần Liễu nha!! Rất hiển nhiên, con mắt mọi người đều bị che mắt, bị che mắt hết rồi!! Cũng phải nói, lúc nãy Bách Lý Thần cùng Tần Liễu nói chuyện thanh âm thực sự quá nhỏ. Ngoạitrừ đương sự ra, người ngoài ai cũng không biết. Bằng không thì mọi người cũng không nghĩ như vậy Người khác không biết, thế nhưng cô cô đại nhân Bách Lý Thương Mặc khẳng định sẽ biết một ít. Cùng Bách Lý Thần ở chung vài năm, nàng thế nào không biết thái độ làm người của chất nữ nhà mình?! nói là người tốt, tới nàng là cô cô cũng không tin được Bách Lý Thần Khẳng định là Bách Lý Thần trêu chọc nhân gia Tần Liễu, bằng không Tần Liễu lại như thế nào thở hổn hển?! đến cả chuyện sống chết cũng dám đem ra nói Trở lại phòng nghỉ của mình, Bách Lý Thương Mặc nhìn Bách Lý Thần vẫn còn đang giả bộ trang nghiêm ngoan ngoãn kia, thực sự là không tức giận nổi Khoanh hai tay lại, Bách Lý Thương Mặc nhịn không được cười nhạt: "Bách Lý Thần, bản lĩnh thật giỏi. Có thể đem tiểu thư Thiên Đạo Tông tức thành đến như vậy?! Ngươi còn muốn trêu chọc người!!" lời này nói ra, sao lại luôn luôn có chút vị chua vậy?! "Cô cô, ngươi nói cái gì, ta nghe không hiểu." Được rồi, cũng không phải ta muốn đi trêu chọc của nàng, rõ ràng là nàng chịu không nổi tức lên, đây có thể trách ta sao! " Đừng có giả vờ, ngươi một chút tính toán có thể qua được mắt ta sao?!" Bách Lý Thương Mặc quay Bách Lý Thần, một chút gì bình tĩnh đạm mạc cũng không có " Lần này lục đại phái tỷ thí, nếu như gặp phải Tần Liễu thìliền tự nhận thua đi!!" "Vì sao?" Bách Lý Thần rất không hiểu, "Nàng rất lợi hại sao?!" "Nàng đã là Phân thần giai đoạn đầu, ngươi cho rằng với tu vi Kim đan hậu kỳ của ngươi, có thể thắng sao?" Hai năm qua, Bách Lý Thần từ Kim đan giai đoạn đầu đột phá lên hậu kỳ, vốn đã là rất nhanh rồi. Không nghĩ tới, nhân ngoại hữu nhân ( núi này cao còn có núi khác cao hơn), dù cho nàng có thiên tài thế nào, thì thời gian tu luyện cũng là quá ít "Cô cô, ta nghĩ ta chưa chắc sẽ thất bại!" Có Thú ca cùng Ngư Tuyết Bàn tay vàng, đã vậy còn thêm chút liều mạng, sao mà đánh thua được?! Vậy chẳng phải là mất mặt cô cô sao?! Không được, tuyệt đối không được!! Bách Lý Thương Mặc nhíu nhíu mày, nàng tuy rằng không muốn Bách Lý Thần sẽ như vậy chịu thua, thế nhưng nàng cũng không muốn Bách Lý Thần gặp chuyện không may Tần Liễu thực sự sẽ hạ ngoan thủ Lục đại phái môn hạ đệ tử tỷ thí, làm người quan sát, bọn họ sẽ không thể ra tay. Mà khi song đấu giữa hai người là không có khả năng gây tổn thương tính mạng. Tuy rằng là nói như vậy, nhưng nếu như đối phương nhất định muốn hạ ngoan thủ, nguoi chưa chắc có thể ngăn cản kịp Bởi vì, sinh tử thường chỉ ngay trong nháy mắt. Tuy rằng có lập một hiệp định, không thể gây thương cập tới tính mệnh. Nhưng nếu ngươi thật đem đối phương đánh chết, cũng không có khả năng đòi bồi mệnh trả thù. Tối đa cũng chỉ là xử phạt chút thôi. Vì vậy khi Tần Liễu nói ra câu " không chết không thôi" thì Bách Lý Thương Mặc liền quyết định cho Bách Lý Thần bỏ quyền thi đấu Thắng bại của Bách Lý Thần khi xuất tràng, cũng không trọng yếu như vậy. "Không được, nếu như đụng phải Tần Liễu, ngươi nhất định phải bỏ quyền!" Bách Lý Thương Mặc dùng ngữ khí như đinh đóng cột nói rằng, "Tuy rằng ta và phụ thân ngươi bất hòa, thế nhưng hiện tại hắn sinh tử không rõ, làm hậu nhân duy nhất của Bách lý gia, ta tuyệt không có khả năng để cho ngươi xảy ra sơ xuất." "Thế nhưng -- " "Không cho nói." Bách Lý Thương Mặc nhắm mắt lại,tựa hồ có chút uể oải, "Thần nhi, ta chỉ có một người thân là ngươi." Từ lúc Bách Lý Thương Mặc chấp nhận Bách Lý Thần, nàng liền trở thành thân nhân duy nhất của Bách Lý Thương Mặc, cũng là điều bận tâm duynhất trong sinh mệnh nàng Vì vậy, nàng không muốn Bách Lý Thần có bất cứ cái gì sơ xuất "Cô cô, ta đã biết." Bách Lý Thần nghe thấy Bách Lý Thương Mặc ngữ khí buồn bã, chỉ cảm thấy tâm hảo đau, tâm hảo đau cô cô. Cô cô,rút cục suốt mấy trăm năm qua người sống thế nào?! Một người, rốt cuộc có bao nhiêu tịch mịch?! Cô cô, sau này có ta cùng ngươi. Vì vậy hãy vui lên được không. Ta chỉ muốn nhìn thấy cô cô luôn tươi cười, mãi luôn muốn