Cô tình cờ nghe được……….. Không hiểu sao khi nghe đến chữ “nổi tiếng lạnh lùng”, cô bất giác thấy tim mình lỗi nhịp. Có lẽ cô nghĩ quá nhiều. Mẫu người lạnh lùng thì ở đâu mà không có chứ…… ******** Hứa Quy sau một hồi bị thuyết giáo tư tưởng bởi đàn anh Điển Hoàng, cô đã quyết định giúp Điển Hoàng tán đổ cô người yêu của hotboy trường K. Tuy chưa rõ mặt hotboy ấy, nhưng cô tin với khả năng nhiều năm “chinh chiến” thì cô chắc chắn sẽ cho Điển Hoàng đạt được “Tâm Nguyện Để Đời” của anh. ………….. Sáng hôm sau, họ bị gọi dậy rất sớm. Bất mãn nhất là cô. Vốn ở nhà, cứ 6h30-7h mới dậy, bây h mới 4h sáng đã bị lật chăn, đá tung xuống giường đương nhiên là bức xúc rồi. Hứa Quy “an ủi”: -Thôi, đừng nhăn nhó nữa mà! Cô nói: -Mình cứ nghĩ cậu phải giống mình cơ! Ai dè……… - Ở nhà, mình thường dậy lúc 4h30’, bây h dậy 4h cũng có sao. -Ngày nào cũng vậy?- Miệng cô há ra như sắp sửa rơi xuống……. . -Ừ.- Hứa Quy gật đầu. -Vip quá……… hic hic. Vừa lúc đang ngậm ngùi cho “số phận” của mình thì GS Lý gọi: -Nhanh lên! Đến để làm việc thực tế, ko phải tán gẫu nhá. - Vâng…….- Cô và Hứa Quy đáp, rồi nói với nhau_ Sao trước đây mình ko biết GS Lý hay cằn nhằn nhỉ? Hứa Quy kéo tay cô đi theo sau GS, vừa đi Hứa Quy vừa thong thả kể cho cô về chuyện Điển Hoàng. Cô lơ đãng đáp: -Mình ko có hứng thú. Hứa Quy ngạc nhiên: -Hotboy mà cậu ko quan tâm, chứ cậu quan tâm cái gì chứ? -Quan tâm ák? Tối nay ăn gì? Sáng mai phải dậy mấy giờ? Có được ngủ nướng ko?_ Cô nhíu mày nói vẻ chăm chú như đang bàn luận đến vấn đề “quốc-gia-đại-sự”, cùng với đó nêu một loạt câu hỏi tu_ từ. Hứa Quy nhún vai, hờ hững: -Những việc đó thì cần gì quan tâm chứ? -Vậy tại sao lại ko cần quan tâm chứ? -Đằng nào rồi cũng ăn, cũng ngủ. Ăn cái gì và ngủ lúc nào có gì khác nhau.- Hứa Quy lại thản nhiên đáp Cô cãi lại: -Chúng ta quan điểm khác nhau, cãi hoài. Thôi, đi nhanh cho theo kịp GS, bà ấy lại mắng cả lũ đấy. ……… Khu Nghiên Cứu. Sau khi GS khuất bóng trong khu nghiên cứu, Hứa Quy cười nói với cô: -Chúng ta đứng đây chút xíu hén. -Ơ…… làm gì? -Đợi GF của hotboy. Cô nhíu mày ngồi hờ xuống một bệ đá gần đó, thờ ơ nói: -Cho mình làm khán giả vụ này nhé! -………- Suy nghĩ một chút, Hứa Quy đáp- Rồi.. rồi…….. OK. Cô gác một chân lên bệ đá dài, mắt lim dim. Sáng hôm nay cô cũng bị gọi dậy sớm, lại thêm Trịnh Túc ác cảm, Điển Hoàng thúc ép giúp đỡ, khiến cô thực sự mệt muốn chết. A ha~ Tranh thủ thời cơ, cô phải đánh một giấc mới đc! Vứa chuẩn bị tinh thần chợp mắt, cô nghe tiếng huyên náo, rõ là giọng Hứa Quy. Bình thường, Hứa Quy luôn luôn dịu dàng nên cô ko mường tượng tới giọng “hổ gầm” rất có năng khiếu dọa người của cô ấy. Cô nhíu mày, vẫn nhắm hờ mắt, làm khán giả bằng tai xem sao. -Mày vô liêm sỉ vừa thôi con ạ! Mày bán thân ngoài đường ko kể, bây h còn dám lên mặt sao mày? _ Giọng Hứa Quy sang sảng mắng mỏ nặng lời. -Cô ăn nói cho cẩn thận. Ai bán thân? Trông tôi giống sao? _ Giọng nói lạ hơi có vẻ giận dữ. -Giống hay ko thì ai biết đc chớ…….? _ Vẫn cái giọng khiêu khích của Hứa Quy. -….. -…… Lời qua tiếng lại, càng lúc càng dữ dội. Đông Thy nhăn nhó. Cái gì vầy nè? Hứa Quy đang túm tóc một cô gái rất đẹp, tay tát túi bụi ko hề có ý thương hoa tiếc ngọc gì sất, nhìn khuôn mặt ửng đỏ cùng bàn tay mềm mại, yếu ớt của cô gái ấy ko thể chống cự Hứa Quy, cô ngạc nhiên tự hỏi: “ Đợi GF của hotboy sao tự dưng nảy sinh đánh nhau nhỉ? Tội nghiệp cô gái đó quá" Không suy nghĩ được thêm gì nữa, cô nhào tới mà ko để ý đằng sau có người đang đuổi theo hòng giữ cô lại…………. ____ End chapter28____