Cô Bé Du Côn Của Tôi ( Phần Hai )
Chương 15
Đây là lần thứ hai nó bước đến cái cổng này và là lần đầu tiên nó bước vào trong cái sân trường này .
Tuy ngôi trường này không phải là trường chuẩn nhưng cũng không đến nỗi tệ .
Nó đứng giữa sân ngó quanh một vòng , ngôi trường cũng khá khang trang sạch sẽ .
Đột nhiên nó thấy mình có cảm giác bất an , vừa lạnh vừa nóng như tẩu hoả nhập ma , nó nhìn quanh lượt nữa rồi giật thóp mình
- á ….gái ở đâu mà nhiều giữ vậy trời , chẳng lẽ vô nhầm trường nữ sinh sao – nó nhìn quanh , hiện tại nó đang bị rất nhiều cô gái ngắm nhìn với đủ loại ánh mắt .
———–
- oa …anh đẹp trai kìa …..aaaaaaaaaaaaa sao đẹp giữ vậy trời trường mình tự nhiên lại xuất hiện một bông hoa đẹp thế này –
- không ngờ ngôi trường này cũng tiềm tàng một bông hoa đẹp rạng ngời đến vậy –
- aaaaa em thích anh , anh đẹp trai ơi – nó méo mặt , đâu cần phải nhiện tình đến thế , nó không thích đâu . nó nuốt khan một tiếng nhẹ nhàng nhấc bược chân đi tiếp chạy lẹ , nó cũng có thể cảm nhận được những ánh mắt của những thằng con trai trong teừơng đang nhìn nó với ánh mắt vô cùng tức giận , nó thầm than .
- “ tôi đâu có làm gì đâu , đâu có hớt tay trên của các cậu đâu , sao nhìn tôi với ánh mắt dữ vậy trời , mình như này thì không biết thằng nhóc Anh Tú sẽ thế nào khi ở trường mới , noá thầm cầu nguyện cho thằng em
- – chúc em lên đường bình an ‘”–
Nó thở hồng hộc lên cầu thang tầng 3 , đúng là sao mấy cái bậc thang này khó đi thế không biết .
Nó nhìn cái biển lớp 10A8 cái lớp với thàng tích học tập bét nhất trường , nó đã tường than thở không biết thằng Tú ní ăn cái gì khác cô mà học giỏi thế còhn cô thì chán hẳn .
Nó thở dài não ruột , thôi số phận rồi đành chịu nhịn vậy .
Nó cứ lưỡng lự ngoài cửa lớp không dám vào khiến thu hút không ít tầm mắt của mọi người .
Mọi người cứ chỉ chỉ chỏ chỏ khiến nó cả người nóng bừng muốn điên tiết lên .
- ê chú em , đi lạc à ,nhìn cái mặt non choẹt chắc thiếu tháng nhỉ , sao lại đứng đây , chú em học l;ớp nào để đại ca chỉ cho biết đường mà về – hắn cứ vô tư ngây thơ mà bay bổng không nhìn thấy cái khuân mặt đen thùi lui của nó .
- ê chú em câm hả , muốn anh dậy dỗ để biết điều hơn không ? – hắn thấy nó không nói gì thì càng lộn ruột hơn , nó nghiến răng kèn kẹt ., tự nhiên chui đâu ra cái thằng hách dịch này biết điều thì nên biến ngay đi chứ đùeng lảng vảng trước mắt nó không nó cho ăn khoai bầm liền .
- ơ cái thằng này , mày định trêu ngươi ta à , biết tao là ai không hả , mày muốn sống yên trong cái trường này thì nên biết ngoan ngoãn nghe lời nếu không thì đừng trách tao ra tay mạnh – hắn vừa nói vừa chỉ tay thẳng vào mặt nó . từng làn khói đen xì toả ra từ đầu nó , trên đười này nó có ba điều cấm kỵ
+ sự yếu đuối , hèn nhát , nhu nhược là bản chất của những kẻ không có khí chất
+ chỉ cần làm nó không vui là sẽ nhận được quà ngay
+ ai dám chỉ tay **** nó thì cũng sẽ nhận được quà
- tên này lại vinh dự bốc được hai phiếu số hai và số ba nó nhanh như một con cắt nắm vào cổ tay hắn , nhẹ nhàng uyển chuyển xoay quanh cổ tay hắn một vòng rồi
- rắ…c – aaaaaaaaaaaaa_ cậu ta ôm chặt lấy cánh tay vừa bị gãy của mình kêu ầm ĩ như con lợn sáng sớm bị chọc tiết kêu éc éc , một người xung quanh chố tròn mắt , động tác nhanh chuẩn xác ,thật sự là vô cùng đẹp mắt khiến người ta hoa mắt . nó vừa mới vào trường còn chưa kịp học hành gì mà đã gây ra chuyện thế này rồi . cậu ta đưa ánh mắt phẫn nộ nhìn nó , tuy chỉ mới lên cấp 3 được có vài ngay , chưa quên biết hết những người ở đây nhưng dù gì cậu cũng là đại ca của trường cấp hai suốt 3 năm trời rồi sao lại bị thằng nhóc thiếu tháng này làm mất uy danh , dù sao ở đây cũng có một số đàn em của cậu mà .
- chúng mày còn đứng đó nhìn , xông vào cho tao , đập chết thằng thiếu tháng đó đi , nó dám cắn trộm tao –
- hừ – nó đâu có cắn trộm hắn , nó chỉ lấy chỗ sơ hở của hắn mà tấn công thôi , hắn phải cảm ơn nó vì đã giúp mình nhận ra sai sót của mình mới đúng . mấy tên đàn em tét riu ấp úng , không biết nên xông vào hay không , họ cũng chătng muốn mất tay ăn cơm làm gì .
—————-
Bỗng nhiên đám đông đang vây quanh đột ngộtbị tẽ ra một đường , hình như ai đó đang tiến vào , người này chắc chắn rất có uy phong trong ngôi trường này mới tẽ được đám học sinh kia ra , không biết anh hùng hảo hán phương nào , chẳng lẽ lại là một đại ca khép tiếng trong trường .
- thầy …thầy dám thị – cậu ta vừa ôm tay miệng vừa lắp bắt nhìn người đàn ông vừa bước vào . nó nhìn ông ta mà đột nhiên phì cười , tí thì phun hết mưa xuân ra ngoài , nó không ngờ trên đời này vẫn còn một tác phẩm điêu khắc dã man như vậy , nhìn cái đầu hói bóng tấng của ông ta mà đau bụng , nhìn không khác gì cái sân bay Tân Sơn Nhất . cái mặt thì phì ra hai má thì xệ xuống trông như hai cái bánh bao ốp trên má , và đặc biệt nhất là chiếc mũi đỏ của ông ấy , trông như quả cà chua , đúc kết một câu là ông ta rất quái dị . mặt cậu ta xanh lét khi nhìn thấy ông giám thị , ông ta nổi tiếng hắc ám có thù mới học sinh , ai mà bị ông ta sử thì coi như đi du lịch địa phủ rùi .
- các cậu làm cái trò gì ở đây thế này – thầy Định hói đầu uy nghi đứng trước mặt hai người tay , hai tsy chắp sau lưng .
- dạ …dạ không có gì đâu ạ , chúng em chỉ đùa thôi ạ , không sao đâu thầy – cậu chàng có vẻ rất đau nhưng cũng cố chịu nhịn không thì hậu quả cũng khó mà thoát . nó thì méo mặt , mới đi học buổi đầu tiên mà đã gặp thầy giám thị theo cách này thì quả là vô cùng xui xẻo , nó thề tối nay về nó phải uống hết trai rượu Pháp của bố để giải đen .
- không cần nói nhiều , tôi cũng đoán sơ lược rồi , chỉ chờ hai người khai báo thành thật thôi , đi theo tôi lên văn phòng- ông quay người bỏ đi . cả nó cùng cậu nhóc méo mặt , quả này thì khó sống rồi . cả hai người ngồi đối diện với thầy Định , hai mắt thầy trừng lớn , hai tay vẫn chắp sau lưng cúi xxuống nghiêm giọng nói
- giờ hai cậu có thể giải thích cho tôi vụ việc này – cậu ta toát mồ hôi hột , khuân mặt biến dạng đến chần trọng đâu còn cái vẻ cao ngạo như lúc lên giọng với nó .
- thưa …thưa thầy ,chúng em ….chúng em chỉ đùa thui ạ – cậu ta cười mà mặt như mếu , trẻ lên ba nó cũng chẳng thèm tin .
- vẫn còn muốn gấu – ông ta càng trừng mắt lớn hơn , nhưng có trừng nữa thì mắt ông ta vẫn bé tí thui .
- em …em …- cậuta đưa ánh mắt sang nó như ý bảo nó nói đi . nó hiểu ý cậu ta nhưng cũng chỉ nhún vai , ông thầy đâu có hỏi nó đâu . mồ hôi cậu ta lại càng được thể tuôn rơi
- em làm sao nói mau – ông thầy phẫn nộ đập tay xuống bàn kêu rầm một cái khiến cả hai giật bắn .
- thầy ơi em bệnh tim – nó méo mặt kêu than với thầy . nó thấy ông ta đứng sững một hồi lâu , còn cậu bạn thì nhìn nó với ánh mắt quái dị , nó hó hiểu mà lắc đầu , chắc hai người này đơ khi nghe nói nó mắc bệnh tim , hai người đó đúng là ngốc , nó chém gió thế mà cũng tin . lần đầu tiên trong trường có người dám tỏ thái độ bất mãn với ông , lần đầu tiên có người dám kêu ca với ông và ….lần đầu tiên ông nhìn thấy một thằng con trai giống con gái đến vậy .
- thầy ơi ở đây có gần nhà vệ sinh không ?- nó ngước mắt lên hỏi khiến ông trở lại bình thường .
- cậu phải giải thích mới được đi , cậu chỉ kiếm cớ chốn thôi –
- thầy ơi , không là không kịp nữa đâu , gấp lắm rồi – nó nhăn mặt
- đừng có lừa tôi không chốn được đâu – ông vẫn khăng khăng .
- thầy ơi em chỉ đi một tí để lấy nước tiểu thôi –
ông thầy lại ngây ra , thằng nhóc này lấy nước tiểu làm gì chứ
- cậu vớ vẩn gì vậy , tôi cho cậu cọ nhà vệ sinh cả năm giờ -
- thầy em đi lấy về đuổi ma cho thầy sao thầy lại biến ý tốt của em đi dọn nhà vệ sinh chứ - cả hai người thật sự đơ toàn tập , nó đúng là người ngoài hành tinh lúc xiên xỏ cũng không tha thầy giáo .
-cậu quá lắm rồi đó , tôi sẽ phạt cậu vì tội vô lễ với giáo viên – ông chỉ thẳng vào mặt nó .
- thầy ơi vô là vào lễ là lễ vật , thầy yên tâm em sẽ biếu quà thầy đầy đủ , thầy không nên quan tâm chuyện nhỏ nhạt này – nó miệng thì nói như kẹo nhưng răng thì nghiến kèn kẹt , ông ta dám chỉ tay vào mặt nó chứ, nó không đòi lại thì đâu phải là nó . thanh danh chục năm “ đói cho sạch , rách cho thơm “ của ông bị một thằng nhóc phá sạch chưa đầy 1 phút .
- cậu ăn nói linh tinh gì vậy , tôi phạt cậu …..- nói đến đây ông nghĩ đến việc đii lấy nước yiểu , có khi phạt cậu ta đi dọn nhà vệ sinh cậu ta lại lấy nước tiểu dội ông thì thật chẳng ra gì không nên không nên.
- cậu giải thích ngay về cái vụ ẩu đả đi – ông kiền chuyển chủ đề chứ nói thêm nữa về việc ấy thì chắc ông bị suy tim mất .
- thầy ơi trước khi em trả lời em muốn hỏi thầy một số điều ạ– nó nhìn ông với ánh mắt chờ mong . không để ông thầy kịp trả lời nó đã hỏi luôn
- thầy , khẩu hiên của trường là trường học thân thieejn học sinh tích cực đúng không ạ -
ông ngồi trên chiếc ghế khẽ gật gù , đúng quả là như vậy và chính tay thầy đã treo khẩu hiệu đó , không ngờ cũng rất được quan tâm à – ông cười vui vẻ . nhìn cái thái độ của ông mà cậu ta há hốc , nó thì khẽ cười .
- thầy ơi , trường học chúng ta thân thiện với tất cả mọi người dù là người ngoài trường với người trong trường đúng không ạ , và em thấy nhiều người hay bàn tán về một thầy giáogiám thị trong trường tuy nghiêm khắc nhưng rất tâm huyết với nghề với tất cả học sinh đúng không ạ -
ông thầy mặt càng ngày càng tươi , đúng là ai cứ được khen là quên hết
- nếu em không nhầm thì trong trường chỉ có mình thầy là giám thị , thật sự em rất ngưỡng mộ phong cách của thầy thầy có thể cho em xin chữ ký không ạ – nó chìa một quyển vở ra xin chữ ký như đang gặp ngôi sao trước mặt . mặt ông ấy cười ra hoa không bến bờ , ông cảm thấy giờ đây mình thật vĩ đại , giờ đây ông phải ngẩng đầu lên thêm 30 độ để đúng cách một ngôi sao nổi tiếng . vung bút một cái ông đã ký cho nó một chứ ký nghệ thuật như chữ bác sĩ và họ tên của thầy ở dưới – LỤC KIÊN ĐỊNH – nó thở dài đusng cái tên cũng nghiêm túc .
- thầy vô cùng vĩ đại , gặp thầy em đã hiểu ra thế nào là học sinh tích cực rồi em hứa sẽ tích cực học tập rèn luyện và cố gắng làm theo những lý tưởng cao đẹp mà thầy đã dạy , tấm gương sáng vừa nghiêm khắc vừa khoan dung sáng chói như thầy thật sự em nhớ mãi không quên – nó nhìn thầy với ánh mắt vô cùng da diết
- giờ em sẽ đi lên lớp học , em sẽ rèm kuyện thật tốt làm theo những gì thầy chỉdạy , cảm ơn thầy – nó hơi cúi người xuống , nhưng tuyệt đối chỉ cúi cái đầu chứ lưng vẫn thẳng .
- đúng đúng , nên học nên học , em hiểu được vậy là rất tốt tuy tôi nghiêm khắc nhưng tôi rất bao dung không chấp nhặt đâu , em về lớp đi nha cố gắng học tập và hãy làmn gười cho đàng hoàng theo tấm gương của thầy này – nó nghe mà rợn người , tấm gương ngốc bị dắt mũi như thầy nó đâu có muốn làm đâu .
- cảm ơn thầy – nó cười tươi bước ra cửa thật nhanh , đằng sau cậu ta giật thóp
- – thầy ơi còn em , em cũng lên lớp học – cậu ta định chuồn theo nó nhưng đã bị thầy túm lại
- đứng lại ….tôi tháy trong việc này cậu là người có lỗi , phạt cậu dọn nhà vệ sinh một tháng – cậu ta lăn cu đơ ra phòng bất tỉnh nhân sự , nó thầm nguyện không phải lỗi của nó.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
96 chương
22 chương
105 chương
75 chương